Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Phượng trảo đánh tới Lỗ Kỳ thời điểm, lấy hắn tự thân tu vi Phong Hào đấu la thế nhưng vẫn cảm nhận được một cỗ cực đại uy hiếp. Loại uy hiếp này không phải tới từ lực lượng mà là tới từ huyết mạch. Có thể nói, tiểu nha đầu sở hữu huyết mạch võ hồn cùng với Hấp Huyết Ma Nhân của hắn có sự chênh lệch.

Cũng chính vì sự ảnh hưởng trì trệ do huyết mạch chênh lệch chi phối mà Lỗ Kỳ thân thể chậm đi một nhịp, rốt cuộc để bản thân hoàn toàn bị phượng trảo kia oanh xuống.

Oành, oành ——!

Kinh khủng nhiệt lượng lấy tốc độ cực nhanh lan truyền khắp tứ chi bách hải. Tinh thần cả kinh Lỗ Kỳ không có chút nào khinh thường, hắn không tiếc tiêu hao huyết quang chi lực bên trong cơ thể, vội vàng dựng nên một tầng phòng hộ, ngăn cản lại luồng nhiệt lượng khổng lồ đang muốn chui vào cơ thể hắn kia.

Thật mạnh! Thật mạnh a!

Phượng trảo bay xuyên qua Lỗ Kỳ cũng không có đem hắn chấn bay đi, chỉ đơn giản xuyên thấu qua phía sau, để lại trên người Lỗ Kỳ một lớp hỏa diễm hừng hực không ngừng thiêu đốt. Ngay khi Mã Thiên Hoa một chưởng đắc thủ, nàng hai tay lập tức kết ấn, tức thì phượng trảo cự ảnh tựa như rơi vào trong nước bị hòa tan ra, sau đó liền hóa thành một bãi mênh mông hỏa hải.

Vù, vù ——!

Hỏa hải tùy mặc Mã Thiên Hoa điều khiển, chớp mắt quay ngược cùng cuộn tròn lại, ôm lấy Lỗ Kỳ vào bên trong. Nhìn qua không khác gì bị nhốt bên trong hỏa quang cầu.

Hỏa quang cầu cái này cũng không phải là nàng hồn kỹ, chỉ đơn thuần là khả năng khống hỏa của nàng lên tới trình độ nhất định có thể làm ra. So với Vân Chính Thiên khống hỏa trình độ, Mã Thiên Hoa rõ ràng còn nhỉnh hơn một bậc.

“Khốn kiếp!”

Lỗ Kỳ tại bên trong hỏa quang cầu điên cuồng la hét. Cho dù sở hữu một thân tu vi cửu hoàn Phong Hào đấu la, thân kinh bách chiến, hắc cấp lãnh đạo Tà Hồn Điện. Thế nhưng vào thời khắc này hắn cũng cảm thấy một tia uy hiếp đến tính mạng. Nữ nhân này một chưởng vừa rồi, đã cực kỳ không thua kém Phong Hào đấu la một kích. Lại chưa nói đến khả năng khống hỏa đạt tới lô hỏa thuần thanh của nàng.

Mặc dù Lỗ Kỳ từ đầu cũng có phần chủ quan, thế nhưng không nghĩ tiểu nha đầu trẻ tuổi lại có thể làm được tới mức này. Đến lúc tỉnh ngộ thì đã bị nàng nhốt bên trong hỏa quang cầu. Mà cái hỏa quang cầu lồng giam này cũng tuyệt đối không tầm thường, quang minh cùng hỏa song đại thuộc tính đều duy trì cân bằng, không những tại thành một lớp lồng giam kiên cố mà đối với tà hồn sư còn có bài xích ảnh hưởng.

Chuyện này làm sao có thể xảy ra, nàng tu vi chỉ vừa vặn bảy hoàn thôi, tại sao có thể thôi động tầng thứ lực lượng như vậy. Chẳng lẽ mọi thứ đều liên quan đến võ hồn Phượng Hoàng kỳ lạ kia.


Lỗ Kỳ kiến thức cũng không có hạn hẹp, Phượng Hoàng võ hồn người nắm giữ hắn thấy qua không ít, chỉ là Thất Vỹ Hỏa Phượng Hoàng của Mã Thiên Hoa kỳ thực không có chút manh mối. Loại này huyết thống phượng hoàng chắc chắn đã đạt tới chân phượng tầng thứ. Chỉ là không biết tại sao đỉnh cấp thiên tài như vậy lại chui vào Thú Vực làm cái gì.

Nghĩ tới đây, Lỗ Kỳ đã trợn cả hai mắt lên.

Không, không lẽ bọn chúng đến là vì đám người Vương Nghiêm Thần! Bất quá đám tiểu tử này tuổi còn nhỏ như vậy không thể một mình xông vào Thú Vực được. Chắc chắn sau lưng còn có đám trưởng bối Nhân Vực đi theo.

Khốn nạn! Chuyên này phải bẩm báo với cấp trên mới được a.

Lỗ Kỳ lợi hại tự mình suy đoán cũng đúng được vài phần. Đến thời khắc này hắn không cần bảo lưu cái gì nữa, trong lòng chỉ muốn nhanh chóng đem một trong mấy cái tiểu tử này bắt lại. Đến khi bẩm báo lên trên, có lẽ sẽ được trọng thưởng.

Chớp mắt Lỗ Kỳ tinh thần lực, hồn lực đều không tiếc tiêu hao phóng thích ra, tạo thành tầng tầng lớp lớp dày đặc vòng bảo hộ. Nàng giam khống hắn trong đây, tất nhiên không phải vì muốn chạy trốn mà làm vậy, nàng nhất định sẽ nhân cơ hội này triển khai càng cường đại hơn hồn kỹ. Đến khi đó hắn chỉ cần phòng thủ chặt chẽ, đợi nàng hồn kỹ đánh ra xong sẽ rơi vào trạng thái mỏi mệt, khi đó cũng là lúc hắn đột phá mà ra.

Bất quá, trước tiên cũng cần đem hỏa quang cầu tầng phòng ngự giảm bớt.

Lỗ Kỳ hai tay siết chặt Huyết Cốt Song Đao, gương mặt bỗng nhiên trở nên cực kỳ dữ tợn. Hắn giơ đao lên, hung hãn oanh nện vào hỏa quang cầu vách tường.

Phanh, phanh, phanh ——!

‘Rắc, rắc...’, hỏa quang cầu rốt cuộc không chịu được sự công phá liên tục của Lỗ Kỳ, bắt đầu có từng vết nứt chạy dọc ra. Tốt xấu gì hắn cũng là Phong Hào đấu la chính hiệu, cái này hỏa quang cầu tuy cường đại nhưng muốn giam hắn cả đời đương nhiên là chuyện không thể.

Mã Thiên Hoa huyền phù trên không trung, áo lụa mỏng bồng bềnh phô bày ra cực độ mê người đường cong, gương mặt xinh đẹp thanh tú càng lộ ra vẻ tái nhợt sau một chưởng vừa rồi.

Không thể phủ nhận uy lực Phượng Hoàng Phần Thiên Chưởng đã xa xa vượt qua đồng cấp hồn kỹ, nhưng đồng thời nó cũng mang lại cực đại tiêu hao. Không chỉ hồn lực mà còn có huyết thống lực và tinh thần lực dung nhập vào mới có thể đánh ra một chưởng kinh khủng như vậy.


Nếu như tại Nhân Vực dồi dào thái dương chi lực, đệ lục hồn kỹ trình độ triển khai có lẽ còn khủng bố hơn, nhưng rất có thể nàng sẽ không kiểm soát được năng lượng quá lớn này. Chỉ có tại Thú Vực mới may mắn khống chế được nhờ vào thái dương chi lực vô cùng thiếu thốn kia. Có thể nói đây là trong cái rủi lận ra cái may sự tình.

Nhìn thấy Lỗ Kỳ bên trong hỏa quang cầu bắt đầu giãy giụa điên cuồng. Mã Thiên Hoa từ trong người lấy ra một cái bình sữa, mở nắp uống cạn.

Là bình sữa khôi phục hồn lực!

Đạt tới cấp số như nàng, bình sữa khôi phục hồn lực đã không còn nhiều ý nghĩa nữa. Thế nhưng hiện tại nàng chỉ có thể tranh thủ những gì nàng đang có. Bởi vì chiến đấu đến bây giờ, cho dù có hồn hạch chống đỡ cũng muốn tiêu hao toàn bộ hồn lực cùng tinh thần lực rồi.

Hồn lực thì có thể thông qua bình sữa cùng hồn hạch để khôi phục lại dần dần, thế nhưng tiêu hao trên phương diện tinh thần thì không cách nào bù đắp đấy. Vì thế Mã Thiên Hoa kế hoạch hiện tại, đó là dốc sức đem Lỗ Kỳ hồn lực tiêu hao đến ngang bằng trình tự.

Mắt phượng xinh đẹp chậm rãi mở ra, sau lưng nàng đệ ngũ hồn hoàn tùy theo chớp sáng. Tức thì vạn trượng không trung cùng bốn phía xung quanh, hỏa nguyên tố trong thiên địa cùng tụ tập lại với nhau, rốt cuộc ngưng tụ thành vô số hỏa tinh.

Những đoàn hỏa tinh này tựa như hỏa nguyên tố cực độ áp súc mà thành, ngay khi vừa hình thành liền không chút do dự bắn tới Lỗ Kỳ bị nhốt bên trong hỏa quang cầu vị trí. Hỏa tinh vừa bay đi, lập tức tại quá khứ vị trí liền ngưng tụ kế tục một đoàn hỏa tinh khác, sau đó lại bay đi. Cứ như vậy tựa như vô tận hỏa tinh công kích tới Lỗ Kỳ.

Đây chính là nàng đệ ngũ hồn kỹ biến dị năng lực sau khi sở hữu Thất Vĩ Hỏa Phượng Hoàng chân thân hình thái, Phượng Hoàng Vô Tận Hỏa Tinh Vũ.

Cái này hồn kỹ, chính là nhờ vào hồn lực của nàng chống đỡ mà trở nên vô cùng vô tận. Đến khi nào Mã Thiên Hoa thể nội hồn lực cạn kiệt toàn bộ, hỏa tinh mới ngừng sinh ra. Có thể nói triển khai ra cái này hồn kỹ, nàng đã cực kỳ dốc sức.

Phanh... Ầm ——!

Chính vào lúc nhìn thấy trên bầu trời hỏa tinh không khác gì vô cùng vô tận số lượng bắn tới, Lỗ Kỳ trên tay cấp thêm chút sức, rốt cuộc cũng đem hỏa quang cầu một đao chém nát ra. Bất quá hắn còn chưa kịp làm gì thì tròng mắt đã hiện lên vô số hỏa tinh hình ảnh không ngừng phóng lớn lên.


Lỗ Kỳ rốt cuộc xuất hiện một tia hoảng sợ chi sắc. Tiểu nha đầu này làm sao hồn kỹ nào cũng mang theo cường đại uy lực đến thế. Huyết mạch lực lượng rõ ràng chỉ có ảnh hưởng một phần, còn lại là do nàng đối với hỏa nguyên tố trình độ chưởng khống đến mức tuyệt luân.

Không lẽ... Là cực hạn nguyên tố?

Cực hạn nguyên tố bốn chữ vừa xuất hiện trong đầu Lỗ Kỳ, hắn tâm thần bỗng nhiên có chút run rẩy. Cực hạn chi hỏa, nàng là cực hạn chi hỏa hồn sư.

Vô cùng vô tân hỏa tinh đã bắn tới, Lỗ Kỳ tâm thái hoảng loạn, hoàn toàn không có khả năng tránh né, hộ thủ lập tức giơ cao, lồng ngực hít mạnh một hơi chuẩn bị đón lấy mãnh liệt công kích.

Ầm, ầm, ầm, ầm ——.

Lỗ Kỳ trên người như bị lạc vào thiết bị định vị, toàn bộ hỏa tinh trên không trung đều bắn trúng vào người hắn, từng đợt nổ lớn liên tiếp nối tiếp nhau vang lên, đem một mảnh không trung rộng lớn nhấn chìm vào trong biển lửa.

Mã Thiên Hoa huyền phù trên trời cao, nàng cánh tay cứ thế giơ về phía Lỗ Kỳ, năm ngón tay xinh đẹp thon dài mở ra, hoa tinh tại trong không trung liên tục hội tụ rồi lại bắn tới Lỗ Kỳ vị trí.

Ầm, ầm ——!

Bốn phương tám hướng đều bị chấn lực của vụ nổ lan truyền ra ảnh hưởng. Ân Minh Tuyết cùng đám thuộc hạ tà hồn sư bên dưới đại chiến một trận cũng vì vậy mà dừng lại. Đại địa nứt toát ra vô số khe vực sâu, từ bên dưới lại bắn lại vô số nham thạch trụ.

Tiên Dao Tử đứng ở gần đó, sắc mặt kinh biến, vội vàng hô lớn: “Minh Tuyết tỷ tỷ, mau tránh ra.”

Thì ra Ân Minh Tuyết vừa bị phân tâm liền rơi vào vị trí nguy hiểm, xung quanh nàng nham thạch trụ từ dưới đất bắn lên, nháy mắt đã bắt đầu tràn tới nàng vị trí.

Nhiệt lượng tỏa ra cực kỳ khủng bố khiến cho Ân Minh Tuyết lúng túng, nhất thời thân thủ bị trì trệ. Nếu như để những thứ nham thạch này chạm vào người chỉ có nước là chết.

Tiên Dao Tử nghiến răng một cái, nàng lập tức lao tới Ân Minh Tuyết vị trí, sau lưng nàng từng vòng hồn hoàn lặng lẽ dâng lên.

Đây chính là lần đầu tiên Tien Dao Tử hiển lộ chân diện mục tu vi của mình.


Nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất... Bát hoàn! Nàng là bát hoàn Hồn đấu la!

Đúng vậy, sau lưng tiên Dao Tử, tám vòng hồn hoàn lặng lẽ không một tiếng động mà dâng lên. Điều đáng nói là ngoại trừ sáu hồn hoàn đầu đều có chung màu đen đại biểu cho vạn năm cấp bậc, thì đệ thất cùng đệ bát hồn hoàn của nàng lại là màu xanh lục bích.

Tiên Dao Tử trên người xà văn hình xăm bắt đầu xuất hiện nhanh chóng phủ kín cả người, nháy mắt độc tố bốc lên đem y phục trên người nào ăn mòn sạch sẽ. Một thân bạch ngọc lại hiện ra, mỹ miều kiều đồn, mê hoặc đường cong, đàn hồi vòng eo, bắp đùi trắng nõn, đôi chân thẳng tắp. Một tạo vật tuyệt đẹp có thể tưởng tượng được hiện ra trước mắt.

Thế nhưng lúc này nàng không có thời gian nghĩ tới việc cơ thể mình lồ lộ ra trước mắt đám nam nhân, nàng trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là phải cứu cho bằng được Minh Tuyết tỷ tỷ của nàng.

Đệ thất hồn hoàn sau lưng sáng lên, mênh mông màu xanh độc tố lan tỏa mà ra, hóa thành nàng một thân độc giáp. Độc giáp dâng hiến một màu xanh lục giáp nhẹ, xà văn trang trí chạy dọc từ trên xuống dưới. Đầu khôi hình dạng uốn lượn theo nàng gò má, lại che đi một nữa gương mặt nàng, chỉ để lộ ra đôi mắt xinh đẹp. Giáp ngực, giáp tay, giáp chân ôm sát thân thể.

Tiên Dao Tử võ hồn chân thân, Độc Lân Chiến Giáp.

Ngay sau khi võ hồn chân thân phụ thể, đệ nhất hồn hoàn cũng sáng lên, trên tay Tiên Dao Tử lập tức xuất hiện một con dao nhỏ. Dao nhỏ cũng một màu xanh lục bích, trên đó có khảm nạm một viên màu đỏ tinh thạch.

Nếu như là lần đầu nhìn thấy cái này dao nhỏ, chắc chắn sẽ nghĩ tới một thứ, đó là răng nanh của mãng xà.

Đệ nhất hồn hoàn của nàng, mệnh danh Bích Lân Hoàng Đao.

Đối diện tình huống Ân Minh Tuyết có thể mất đi tính mạng, Tiên Dao Tử rốt cuộc không nhịn được mà bộc lộ bản thân thực lực.

Xa xa tại vùng đất tràn ngập độc khí, một đôi nam nữ đang nằm ôm nhau trên giường. Nữ nhân ánh mắt nhắm nghiền bỗng nhiên chậm rãi mở ra. Nàng trên mặt nhếch lên một nụ cười quỷ quyệt.

“Phát hiện rồi. Cuối cùng cũng không thể rời khỏi lòng bàn tay của ta được. Hài tử ngoan của mẹ.”

...

Banhbaothit


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận