Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Còn nhớ Hòa Huy, Lý Giai hai người này chính là cửu cấp thợ chế tạo giáp máy, làm việc cho Tà Hồn Điện gia tộc chi nhất Lỗ gia sao.

Bọn hắn suốt ngần ấy thời gian đều tá túc trong Tàn Nguyệt Ảnh Lâu, lưu ở Vân Chính Thiên tinh thần hải không có bại lộ quá. Vào lúc này, Vân Chính Thiên rốt cục đem hai người bọn họ gọi ra, rốt cục là vì cái gì?

“Mệnh lệnh của chủ nhân lần này là?” Hòa Huy Lý Giai lên tiếng.

Vân Chính Thiên ánh mắt trở nên cao cao tại thượng, hai tay chấp ở sau lưng, đối với Hòa Huy Lý Giai hai người hạ xuống một câu: “Hiện tại ta đang muốn chế tạo đấu khải, các ngươi giúp được sao?”

Hòa Huy Lý Giai hai người dồn dập biểu hiện nét mặt kinh dị. Thân là cửu cấp thợ chế tạo giáp máy, bọn họ lý nào lại không rõ ràng vạn năm trước đấu khải khái niệm. Mà chính lúc này trực tiếp bằng vào lỗ tai mình nghe được chủ nhân muốn chế tạo đấu khải, bọn hắn làm sao không xuất hiện kinh dị vẻ mặt, thế nhưng rất nhanh sự kinh ngạc này đã chuyển sang dáng vẻ hưng phấn.

Đấu khải, đây là cái gì khái niệm đây? Trong quá khứ đã từng tung hoành Đấu La Tinh, được xưng tụng là tối cường cá nhân tăng phúc trang bị. Mặc kệ cơ giáp có đạt đến như thế nào trình độ, cũng không cách nào so sánh với đấu khải cho được.

Mà Hòa Huy Lý Giai sinh ở một vạn năm sau, rất nhiều nghiên cứu thành tựu khoa học kỹ thuật đã bị hồn thú chôn vùi, hai người bọn hắn dùng chính mình thiên phú cùng nhiệt huyết đam mê có thể chậm rãi gầy dựng lại cơ giáp lý luận đã thật sự tương đương kinh người. Nếu như Lỗ gia không bị Vân Chính Thiên hủy diệt, chỉ sợ Chung Cực chiến vừa rồi tà hồn sư chiến tuyến sẽ xuất hiện cơ giáp máy đấy.

“Không dám lừa dối chủ nhân. Đấu khải rèn đúc công đoạn chúng ta không làm được đấy, bất quá phía sau thiết kế, lắp ráp, điêu khắc hạch tâm pháp trận cứ giao cho chúng ta.” Hòa Huy Lý Giai đồng thanh đáp.

Vân Chính Thiên nói: “Rèn đúc đã có người lo liệu. Như vậy phía sau hỗ trợ ta thực hiện.”

“Nguyện dốc cả tính mạng phò trợ chủ nhân.” Hòa Huy Lý Giai hai người nghiêm giọng hô lên.

Không thể nghi ngờ một điều, Hòa Huy Lý Giai hai người rơi vào tay Vân Chính Thiên khiến cho bọn hắn bị cắt mất tài nguyên đầu tư cho việc nghiên cứu, vì vậy tiến độ nghiên cứu rơi chậm lại rất nhiều, nhưng đổi lại họ vẫn giữ được mạng sống, lại có cơ hội tiếp cận được những khái niệm hoàn toàn mới so với trước kia.

Tỷ như gần nhất thành tựu mà từ trước đến giờ Đấu La Tinh vẫn chưa có tồn tại, chính là Cốt Khải!

Vân Chính Thiên đột nhiên hít mạnh một hơi, tức thì sau lưng lộ ra thêm mấy cái hắc động, từ trong hắc động vù vù bay ra mấy kiện xích kim giáp trụ. Tràn ngập xích kim hào quang phóng xuất, nhất thời đem cả một vùng không gian Hạo Thiên Đài thắp lên ánh sáng.

“Đây là?” Hạo Thiên ý chí hai mắt mở to.

Đường Tử Hào cũng chăm chú quan sát: “Là đấu khải sao? Không, giáp trụ này không giống như chế tạo từ kim loại.”

Xích kim giáp trụ dưới sự khống chế tài tình của Vân Chính Thiên, tại trước mặt Đường Tử Hào ghép lại thành một bộ hoàn chỉnh khải giáp. Toàn thân một màu trắng toát như bạch cốt, bên ngoài lại có xích kim hào quang bao phủ, kỳ dị đường vân nối liền từ trên xuống dưới, hình dáng kỳ lạ vô cùng, tựa như một đầu cốt nhân to lớn.

Vân Chính Thiên thấp giọng nói: “Nhị vị tiền bối, đây là ta thuộc hạ thành tựu. Nó cùng đấu khải có giống nhau bản chất, đó là mang tới tăng phúc toàn bộ phương diện cho hồn sư. Bất quá, bộ giáp khải này không phải dùng kim loại chủ tài rèn đến, mà dùng một bộ thần cấp hài cốt, cho nên ta tự gọi nó là Cốt Khải.”

“Cốt Khải sao?” Đường Tử Hào cùng Hạo Thiên ý chí lẩm bẩm.

Vân Chính Thiên trong miệng nhắc đến thần cấp hài cốt, chính là đang nói Bất Diệt Ma Hoàng bộ kia hài cốt.

Cốt Khải chủ tài chế tạo không nghi ngờ đúng là Bất Diệt Ma Hoàng hài cốt. Sau khi Ám Thiên quy nhất, Vân Chính Thiên cũng đồng thời bắt trở lại bộ thần cấp hài cốt. Một phần hài cốt lực lượng đã trực tiếp dung nhập trở thành Vân Chính Thiên bộ phận, còn lưu lại vô tri cốt cách được sử dụng để chế tạo nên bộ xích kim Cốt Khải.

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Cốt Khải đã có thể cùng với tam tự, tứ tự đấu khải so sánh. Bản thân thần cấp hài cốt không so với thần cấp hợp kim kém, hơn nữa Vân Chính Thiên một sợi phân hồn đã từng tá túc vào hài cốt này, nói nó sở hữu trí tuệ cùng sinh mệnh không phải không được a.

Nghe được tới đây, Hạo Thiên ý chí đã trợn cả hai mắt: “Ta hiểu rồi. Ngươi là nghĩ dùng bộ giáp khải này xem như kim loại thứ sáu? Đem nó nhúng vào hỏa diễm kia, tiếp tục thực hiện dung rèn?”

Vân Chính Thiên cười đáp: “Rõ ràng là như vậy.”

Đường Tử Hào trong lòng ngợi khen, sau đó nói ra chính mình suy nghĩ: “Có điểm ý tứ. Cốt Khải này đã có linh tính, bản thân chủ tài lúc trước lại là thần cấp. Nó lại cùng với Vân Chính Thiên ngươi có huyết mạch liên kết, tự nhiên sẽ không bài xích khối hợp kim kia. Đáng giá thử một phen.”

Vân Chính Thiên cung kính nói: “Đại ca, phiền ngươi lần nữa ra tay dung rèn.”

“Được thôi.” Đường Tử Hào cười lớn mốt cái, trên tay Hạo Thiên Chuy lần nữa phóng thích, cả người đã trở nên to lớn lạ thường.

Đúng vậy, ‘người điên’ đang cảm thấy vô cùng hưng phấn. Lần đầu tiên từ nãy tới giờ, hắn cảm thấy tiền cảnh quang minh. Rất có thể hắn sẽ trở thành người đầu tiên trong lịch sử dung rèn sáu loại kim loại khác nhau a. Bất quá, Cốt Khải cũng không phải chân chính kim loại đấy, nhưng dù sao có thể vượt mặt được lão tổ tông của mình, hắn trong lòng không khỏi vui sướng đứng lên.

“Thật không ra gì! Để ta gia cố phòng hộ đại trận một thoáng, đề phòng các ngươi phá nát chỗ dưỡng già của ta.” Hạo Thiên ý chí biết được Đường Tử Hào suy nghĩ, chỉ thầm mắng một câu, sau đó tâm niệm lập tức điều động pháp trận.

Vân Chính Thiên cũng lui ra xa một bước, quay lại nhìn Hòa Huy Lý Giai hai người, nói: “Cốt Khải là hai người các ngươi giúp ta chế tạo, vì vậy ta gọi các ngươi đến đây để mục nhãn toàn bộ quá trình tiếp theo. Tuyệt đối không được động vào bất cứ cái gì đồ vật, chỉ đứng đó quan sát, làm được sao?”

“Đa tạ chủ nhân thành toàn. Thuộc hạ cảm kích vô cùng.” Hòa Huy Lý Giai cung kính nói.

Đem hai người bọn hắn phao chi sau đầu, Vân Chính Thiên ý niệm đứng lên, đem bộ Cốt Khải kia chậm rãi dung nhập vào trong lò lửa.

Đùng ——!

Lò lửa trung thình lình vang lên một tiếng nổ lớn, đem Cốt Khải bắn mạnh lên không trung, bên dưới còn kéo theo một lượng lớn hỏa diễm, lệnh Vân Chính Thiên lẫn Đường Tử Hào biến sắc.

“Bài xích sao?” Đường Tử Hào lạnh rên mộ tiếng, hắn lập tức giẫm chân một cái, cả người cũng theo đó bay vọt lên, trong tay Hạo Thiên Chuy vung ra, giết về hướng Cốt Khải.

Trầm đục tiếng nện búa vang lên, bộ Cốt Khải đã một lần nữa bị Đường Tử Hào đánh rơi xuống lò lửa bên dưới.

Đường Tử Hào trầm giọng quát lên: “Mau, giúp ta khống hỏa.”

Vân Chính Thiên không dám chậm trễ, túy ý một tay vung lên, Hỏa Phượng Kiếm lăng phong mà ra, tại không trung vẽ thành một đường tròn, cuồn cuộn hỏa diễm hào quang phóng thích, tinh thần lực mang theo nguyên tố chúa tể hơi thở rơi vào bên trong lò lửa, đem hết thảy hỏa nguyên tố phân tử có trong đó trực tiếp luyện hóa.

Nếu không chính mắt nhìn thấy, Đường Tử Hào cũng không dám tin rằng sự tình lại đơn giản đến như vậy. Vân Chính Thiên cơ hồ chỉ duỗi tay ra liền có thể khiến hết thảy hỏa nguyên tố cam nguyện qui phục, một chút cũng không dám xung động.

“Thiên tài!” Đường Tử Hào mở miệng khen lớn: “Được cùng yêu nghiệt như ngươi hợp tác, ta thực lấy làm vinh hạnh.”

Vân Chính Thiên cười khổ: “Đại ca, ngươi chớ giễu ta. Trước mắt đem rèn đúc làm cho thỏa đáng lại nói sau.”

“Yên tâm đi. Tất cả đều nắm trong lòng bàn tay rồi a.” Đường Tử Hào kiêu ngạo nói ra.

Hắn phần này kiêu ngạo xuất phát từ chân chính thực lực, một vị Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu La, cửu cấp Rèn Đúc Sư tuyệt đối có bản lãnh nói một câu này. Bất quá lớn nhất nguyên nhân trong đó chính là vì Vân Chính Thiên chuẩn bị chủ tài cùng xử lý hỏa hầu quá tốt.

Đường Tử Hào tiếng búa đinh đinh đang đang vang lên không ngớt, hữu lực cánh tay cơ bắp nhúc nhích liên tục, mồ hôi tuôn ra như tắm. Có thể nói dung rèn lần này chính là gian nan nhất một lần. Vân Chính Thiên cũng không có rãnh rỗi, hắn là người trực tiếp điều khiển hỏa hầu, cường độ cao thấp lên xuống tùy theo mệnh lệnh của Đường Tử Hào. Cả hai người lần đầu tiên hợp tác, nhưng lại tỏ ra vô cùng ăn ý.

Thần cấp rèn đúc đài bị hai người bọn hắn chiếm đóng, thỉnh thoảng không khỏi rung lên từng hồi theo từng nhịp đập búa. Nếu không phải Hạo Thiên ý chí vừa rồi cố ý gia tăng một tầng phòng ngự, chỉ sợ chấn động cũng không phải dễ dàng đón nhận a.

Ầm ——!

Đường Tử Hào cương liệt một búa nện xuống, lập tức một cột sáng mãnh liệt bắn lên không trung. Này cột sáng có đến bảy màu, luân phiên chập chờn, mang theo một cỗ khí thái kỳ diệu vô cùng.

Đường Tử Hào liếc nhìn Vân Chính Thiên, cả hai nhìn thấy được trong mắt nhau sự hưng phấn tột độ. Mặc dù không ai nói với ai câu nào, nhưng bọn hắn đều biết được, sáu loại kim loại dung rèn rốt cuộc thành công rồi.

“Tiếp đón thiên rèn, ngươi vẫn còn tự tin sao?” Đường Tử Hào mỉm cười hỏi.

Vân Chính Thiên thản nhiên đáp: “Nguyên tố chi kiếp sao? Ta thật muốn lĩnh giáo một chút đây, đã lâu không xoa bóp, người ngợm quả thực có chút ngứa.”

Đường Tử Hào nghe được như vậy, mặt lộ vẻ kinh dị sau, lại ha ha cười lớn: “Ông trời ạ! Ngươi mới xứng là ‘người điên’ đó nha!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận