Kiếm Tôn

Đúng lúc này, Khương Cửu đột nhiên nói:

- Nhớ kỹ, người này là ta giết, không liên can với ngươi, đợi chút nữa ngươi lập tức rời đi Lưỡng Giới thành, về lại Thương Lan học viện, coi như chưa từng tới Lưỡng Giới thành.

Nói xong, nàng quay người đi ra ngoài doanh trướng.

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Ngươi làm sao bây giờ?

Khương Cửu quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái:

- Đừng quản ta sẽ làm thế nào, bây giờ ngươi phải rời khỏi Lưỡng Giới thành, hiểu chưa?

Nói xong, nàng quay người rời đi doanh trướng.

Trong doanh trướng, Diệp Huyền nhìn thoáng qua thi thể Từ Thanh trên mặt đất, thấp giọng thở dài:

- Đây là ta xung đột với Túy Tiên lâu con mẹ nó a?

Bên ngoài doanh trướng.

Khương Cửu vừa rời doanh trướng, còn chưa đi được mấy bước, một luồng áp lực vô hình đã xuất hiện phía trên quân doanh, rất nhanh, một lão giả áo bào đen xuất hiện trước mặt Khương Cửu.

Cùng lúc đó, sau lưng Khương Cửu cũng xuất hiện một lão giả và ba người áo đen.

Khương Cửu nhìn thoáng qua lão giả áo bào đen đối diện:

- Các hạ hẳn là Cửu lâu chủ Túy Tiên lâu mới nhậm chức a?

Lâu chủ Túy Tiên lâu trước đó đột nhiên biến mất, sau đó Túy Tiên lâu đã đổi một vị lâu chủ mới, tin tức này, nàng cũng đã nghe qua.

Lão giả áo bào đen lãnh đạm nói:

- Đúng là lão phu.


Nói xong, hắn nhìn thoáng qua doanh trướng sau lưng Khương Cửu:

- Hồn bài của Từ quản sự vỡ vụn, có lẽ cũng đã...

- Ta giết!

Khương Cửu đột nhiên nói.

Nghe vậy, lão giả áo bào đen lập tức híp lại hai mắt, trong đôi mắt, có hàn mang lóe lên.

Khương Cửu đi tới trước mặt lão giả áo bào đen:

- Trước đó ta gửi Túy Tiên lâu đấu giá một món võ kỹ địa giai thượng phẩm, món võ kỹ kia bị người cướp đi, mà Từ quản sự lại tới nói với ta, một chút cũng bồi thường Túy Tiên lâu cũng không bồi, còn nói Túy Tiên lâu chính là muốn ỷ thế hiếp người, cho nên, ta giết nàng!

Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Khương Cửu:

- Cửu điện hạ, mặc kệ vì nguyên nhân gì, ngươi đã giết người của Túy Tiên lâu ta!

Khương Cửu gật đầu:

- Phải! Nhưng việc này không quan hệ với hoàng thất Khương quốc, ta tin tưởng các hạ cũng không muốn liên lụy đến toàn bộ hoàng thất Khương quốc, đúng không?

Áo bào đen lão giả lãnh đạm nói:

- Thứ cho lão phu nói thẳng, Túy Tiên lâu ta cũng không sợ hoàng thất Khương quốc ngươi!

Khương Cửu cười nói:

- Vậy các hạ muốn khai chiến toàn diện với hoàng thất ta sao? Thứ cho ta nói thẳng, các hạ không có năng lực quyết định như thế.

Lão giả áo bào đen nhìn Khương Cửu thật lâu, sau đó nói:

- Nếu như điện hạ không cho ta một giao phó hài lòng, vậy bắt đầu từ hôm nay, Túy Tiên lâu tại Khương quốc, sẽ không bán bất luận vật phẩm gì cho hoàng thất Khương quốc, ngươi cần có các loại lương thực, vũ khí, khôi giáp, về sau hoàng thất Khương quốc các ngươi một món cũng không mua được. Ngoài ra, những tướng lãnh cao cấp dưới trướng Cửu điện hạ cũng phải cẩn thận một chút, đừng vừa ra khỏi cửa, đầu đã mất đi!

Khương Cửu nhìn lão giả áo bào đen, lão giả áo bào đen cũng đang nhìn nàng, trong mắt hai người đều là băng lãnh.

Lúc này, Khương Cửu đột nhiên nói:

- Việc này không liên quan tới hoàng thất Khương quốc, ta theo ngươi trở về Túy Tiên lâu, nghe theo Túy Tiên lâu xử lý!

- Điện hạ, không thể!

Sau lưng Khương Cửu, một lão giả đột nhiên nói:

- Điện hạ, việc này tuyệt đối không thể, nếu không có ngươi tọa trấn, nhất định Đường quốc sẽ không còn cố kỵ điều gì, bọn hắn nhất định sẽ xua binh chiếm lĩnh Lưỡng Giới thành này, ngươi...

Khương Cửu giơ tay phải lên, ngắt lời lão giả, nàng nhìn về phía lão giả áo bào đen:

- Các ngươi đã được lợi miễn phí một món võ kỹ địa giai thượng phẩm, bây giờ ta trở về cùng ngươi, các ngươi hẳn là máu lời lắm. Không phải sao?

Lão giả áo bào đen mỉm cười:

- Vậy thì mời điện hạ cùng ta về Túy Tiên lâu!

Nói xong, hắn quay người muốn đi, mà đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ sau lưng:

- Chậm đã!

Theo thanh âm này vang lên, một nam tử từ trong doanh trướng đi ra.

Người này tự nhiên là Diệp Huyền!


Nhìn thấy Diệp Huyền, sắc mặt Khương Cửu biến hóa, nàng đi tới trước mặt Diệp Huyền, cả giận nói:

- Ngươi ra đây làm gì? Muốn sính anh hùng sao? Ngươi...

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên giữ lại cánh tay nàng:

- Để ta giải quyết!

Nói xong, hắn kéo Khương Cửu về sau, đi đến chỗ lão giả áo bào đen kia.

Khương Cửu ngây dại.

Diệp Huyền đi tới trước mặt lão giả áo bào đen, lão giả áo bào đen nhìn Diệp Huyền, mặt không biểu tình.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta có hai yêu cầu, thứ nhất, ngươi phải xin lỗi Tiểu Cửu, thứ hai, Túy Tiên lâu bồi thường chúng ta năm ngàn vạn kim tệ.

Khóe miệng lão giả nổi lên một tia mỉa mai:

- Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi...

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lấy ra một tấm màu tím thẻ đưa tới trước mặt lão giả áo bào đen, khi nhìn thấy tấm thẻ màu tím này, vẻ mặt lão giả áo bào đen đại biến.

Thẻ tím!

Trong Túy Tiên lâu, đây là tồn tại gần với hắc tạp a!

Mà loại thẻ này, ngay cả Cửu lâu chủ hắn cũng không có tư cách phát ra! Ít nhất cũng phải lâu chủ Ngũ tầng trở lên mới có tư cách phát ra loại thẻ tím này!

Diệp Huyền nhìn thẳng lão giả áo bào đen:

- Ta muốn gặp Tam lâu chủ Túy Tiên lâu, bây giờ lập tức gọi hắn tới đây!

Lão giả áo bào đen nhìn Diệp Huyền thật sâu:

- Các hạ rốt cục là ai, vì sao có thẻ tím, ngươi...

Diệp Huyền khoát tay áo:

- Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta, gọi Tam lâu chủ tới!


Sau lưng Diệp Huyền, mọi người một mặt kinh ngạc...

Mà trước mặt Diệp Huyền, vẻ mặt lão giả áo bào đen càng thêm khó coi, từ khi hắn trở thành Cửu lâu chủ, chưa từng bị người vũ nhục như thế! Nhưng mà, hắn cũng không dám tức giận, bởi vì người trước mắt này nắm giữ thẻ tím!

Mà người có thể có được thẻ tím, thân phận tuyệt đối vô cùng không tầm thường!

Lão giả áo bào đen suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Các hạ, ta nghĩ giữa mọi người đã có một ít hiểu lầm, chúng ta...

Lúc này, Diệp Huyền lại một lần cắt ngang lão giả áo bào đen:

- Ngươi không hiểu lời ta nói sao?

Nói xong, ánh mắt hắn lạnh đi:

- Ngươi không có tư cách đối thoại cùng ta, để Tam lâu chủ Túy Tiên lâu các ngươi đi ra!

Lần này, lão giả áo bào đen không chỉ không có tức giận, ngược lại càng thêm kiêng kị!

Thiếu niên trước mắt này dám nói chuyện với hắn như vậy, dùng mông cũng nghĩ thông đây là có chỗ ỷ lại a!

Lão giả áo bào đen do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn bóp nát một viên truyền âm thạch màu đen, rõ ràng, hắn không nắm chắc được thiếu niên trước mắt này có thân phận gì, không dám làm lớn chuyện!

Nhìn thấy lão giả áo bào đen gọi người, trong lòng Diệp Huyền cũng buông lỏng, chớ nhìn mặt ngoài hắn vô cùng trấn định, kỳ thật trong lòng cũng muốn hoảng hốt!

Bởi vì nếu lão giả áo bào đen trước mắt này không gọi Tam lâu chủ tới, hắn thật sự không có biện pháp gì, cũng không thể nói với lão giả áo bào đen này sau lưng lão tử có một vị Kiếm tiên tuyệt thế a? Cho dù nói như vậy, người ta cũng sẽ không tin a!

Thế nhưng, nếu như gọi lão già tóc bạc tới, chắc chắn lão sẽ tin!

- ------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận