Kiếm Tôn

Tuy Thương Mộc học viện có nhiều năm truyền thừa như vậy, nhưng võ kỹ Thiên giai cũng không quá năm môn, trong đó có ba môn cũng chỉ còn tàn quyển! Về phần linh khí cấp bậc Minh giai, toàn bộ Thương Mộc học viện, cũng chỉ mới có sáu món!

Mà sáu món này, Thương Mộc học viện phải mất gần ngàn năm mới tích lũy được!

Cứ tặng đi như vậy! Tất cả mọi người đều cảm thấy đau lòng!

Đúng lúc này, Lý Huyền Thương lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người:

- Nếu Diệp Huyền không chết, nhất định hắn sẽ giúp Thương Lan học viện quật khởi, mà khi đó, rất có thể Thương Mộc học viện ta sẽ dẫm vào vết xe đổ của Thương Lan học viện năm đó. Đồ vật mất đi, còn có thể kiếm về, nhưng nếu học viện mất đi, không còn ai, vậy hết thảy đều không còn bất kỳ ý nghĩa gì.

Trong điện, mọi người yên lặng.

Lý Huyền Thương nhìn về phía Mạc Tùng:

- Những chuyện khác?

Mạc Tùng trầm giọng nói:

- Ngoại trừ học viện bên Đại Vân đế quốc, còn có một số học viện của quốc gia khác cũng cảm thấy rất hứng thú đối với sự tình lần này, nhiều người trong đó có danh tiếng rất lớn, một người càng là yêu nghiệt trên võ bảng. Ngoài ra, còn có một số tán tu, bọn hắn cũng biết thực lực của Diệp Huyền, bởi vậy, dám đến, đều tự có niềm tin.

Nói đến đây, hắn hơi ngừng, lại nói tiếp:

- Nghe nói một số tổ chức sát thủ cũng phái người tới!

Lý Huyền Thương híp lại hai mắt:

- Bên Ám Giới có phái người tới không?

Mạc Tùng lắc đầu:

- Không biết!

Lý Huyền Thương yên lặng một chớp mắt, sau đó nói:

- Ngươi phái người đi chuyển tin cho bọn hắn, nếu người của bọn hắn chém giết được Diệp Huyền, tương tự, tặng cho bọn hắn một quyển võ kỹ Thiên giai hạ phẩm! Không, truyền lệnh ra ngoài, chỉ cần có người có thể chém giết Diệp Huyền, Thương Mộc học viện ta đều tặng một quyển võ kỹ Thiên giai hạ phẩm, một quyển công pháp Thiên giai hạ phẩm, một kiện hạ phẩm Linh khí cấp bậc Minh giai!

Mạc Tùng nhìn về phía Lý Huyền Thương, kinh hãi nói:

- Thù lao như vậy... Đủ để giết mười tên Thần Hợp cảnh! Thậm chí một vài lão bất tử cũng sẽ tới...

Mọi người giữa sân đều trợn mắt hốc mồm, thù lao như vậy, đừng nói là Diệp Huyền, ngay cả đi giết Kỷ lão đầu, sợ là cũng có người động tâm. Dĩ nhiên, tâm động là một chuyện, có dám tới hay không lại là chuyện khác!

Vẻ mặt Lý Huyền Thương dữ tợn:

- Thương Lan học viện bảo hộ hắn, như vậy, ta chính là muốn Thương Lan học viện trở thành kẻ địch của người khắp thiên hạ!

Sau nửa canh giờ, khi Thương Mộc học viện công bố ra thù lao để săn đầu Diệp Huyền, toàn bộ chư quốc xung quanh trực tiếp sôi trào!

Thù lao này! Thật sự quá kinh khủng!

Giờ khắc này, ngay cả một số thế lực trên núi hơi gần Khương quốc cũng có chút động tâm!

...

Lưỡng Giới thành, trong doanh trướng.

Khương Cửu nhìn mật báo trước mắt một hồi lâu, cuối cùng, nàng chậm rãi đứng dậy:

- Thông báo với phụ hoàng, trước tiên hãy để Lâm lão tọa trấn nơi đây!

Thanh âm vừa dứt, nàng bước nhanh ra khỏi doanh trướng, sau đó nhảy lên một con ngựa.

Sau lưng, một lão giả vội vàng nói:

- Điện hạ, thế nhưng ngài là thống soái một quân, sao có thể tuỳ tiện rời đi? Ngươi...

Khương Cửu lấy ra một tấm Kim tạp, tấm thẻ này, chính là Diệp Huyền đưa cho nàng lúc trước! Tiền ở trong, đã chuyển đi, thế nhưng, nàng vẫn một mực giữ kỹ.

Nhìn Kim tạp trong tay, Khương Cửu nhếch miệng cười một tiếng:

- Quân đối đãi với ta như thế, sao ta có thể phụ Quân?

Thanh âm vừa dứt, nàng giục ngựa mà đi.

Trên vân thuyền, trong gian.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, quanh người hắn, tản ra một cỗ ý quỷ dị... Sở dĩ quỷ dị, là bởi vì cỗ ý này như có như không, lúc ẩn lúc hiện...

Mà trong lối vào tầng thứ hai, lại một trang giấy bay tới trước mặt Diệp Huyền.

Phía trên vẫn là một thanh kiếm, đằng sau kiếm vẫn là một dấu "?" to lớn.

Một lát sau, Diệp Huyền đột nhiên mở ra hai mắt, hắn nhìn thoáng qua tờ giấy trước mặt, sau đó nói khẽ:

- Ta cũng không biết...

Thanh âm vừa dứt, hắn đứng dậy, Linh Tú kiếm trong cơ thể hắn đột nhiên bay ra, sau một khắc, trong toàn bộ tầng thứ nhất của Giới Ngục tháp, kiếm quang giăng khắp nơi. Mà trên Linh Tú kiếm, ngoại trừ kiếm mang nhàn nhạt, còn có một cỗ ý lúc ẩn lúc hiện!

Cùng lúc đó, độ tương thích giữa kiếm và người, đã đạt đến chín thành!

Hiện tại, hắn đã không cần dùng khí ngự kiếm, mà có thể dùng "Ý" ngự kiếm!

Tốc độ của kiếm, nhanh hơn lúc trước ít nhất không chỉ gấp năm lần!

Đây mới thật sự là ngự kiếm!

...

Vân thuyền ngày càng gần Ninh quốc.

Ninh quốc!

Ninh quốc rất gần Khương quốc và Đường quốc, có thể nói, tam quốc tạo thành thế hình tam giác. Có điều, Ninh quốc càng có ưu thế hơn so với Khương quốc và Đường quốc, cũng có thể nói, Ninh quốc có thực lực cường đại nhất trong tam quốc!

Nguyên nhân chủ yếu nhất, bởi vì Đường quốc và Khương quốc là thù truyền kiếp, hai nước chưa từng dừng tranh đấu, có tranh đấu là sẽ có hao tổn thực lực!

Mà Ninh quốc, một mực chuyên tâm phát triển!

Ngoài ra, Ninh quốc cũng có ưu thế địa lý tự nhiên, bởi vì xung quanh có khoáng sản phong phú, lại thêm không có thiên địch, bởi vậy, có thể nói, quốc lực của Ninh quốc là cường đại nhất trong chư quốc xung quanh!

Mà Ninh quốc vẫn luôn duy trì trung lập, xưa nay không hề tuỳ tiện tham dự bất kỳ đấu tranh quốc gia nào!

Cũng vì nguyên nhân này, dù là Khương quốc hay Đường quốc, hoặc là chư quốc xung quanh, đều muốn kết giao với bọn hắn!

Sáng sớm.

Một chiếc vân thuyền chậm rãi tới gần đế đô Ninh quốc, ngay lúc còn cách đế đô Ninh quốc trăm trượng, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện phía trước vân thuyền, nam tử trung niên lạnh lùng nhìn vân thuyền:

- Có giấy thông hành hay không?

Giấy thông hành?

Trên boong vân thuyền, Diệp Huyền nhìn về phía Kỷ An Chi, Kỷ An Chi nói khẽ:

- Bất kỳ vân thuyền nào, nếu không có giấy thông hành, không được tự ý tiến vào Ninh quốc, ngay cả Túy Tiên lâu cũng không thể.

Nói xong, nàng hơi dừng lại, sau đó lại nói:

- Ở Ninh quốc này, mặc kệ là Túy Tiên lâu hay Thương Mộc học viện, lực ảnh hưởng đều rất thấp, bởi vì Hoàng thất Ninh quốc rất mạnh. Năm đó, hai thế lực này kém chút đã bị đệ nhất cường giả Ninh quốc một thời, Thác Bạt Phu tiêu diệt hoàn toàn, mặc dù cuối cùng cũng không hoàn toàn tiêu diệt hai thế lực này, thế nhưng ở Ninh quốc, hai thế lực này muốn làm chuyện gì cũng phải nhìn vẻ mặt của Hoàng thất Ninh quốc!

Lời của Kỷ An Chi khiến mọi người có chút ngoài ý muốn, phải biết, ở Khương quốc, Túy Tiên lâu này và Thương Mộc học viện cũng không phải bá đạo phách lối bình thường!

Lúc này, Lý quản sự đột nhiên xuất hiện trước mặt nam tử trung niên, hắn bấm tay một cái, một tấm thẻ rơi vào trước mặt nam tử trung niên, rất nhanh, nam tử trung niên quay người biến mất không thấy đâu nữa.

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui