Kiếm Tôn

Linh Tú kiếm run lên dữ dội, Diệp Huyền bị đánh bay hơn vài chục trượng! Hắn vừa dừng lại, một mũi tên đã bay tới trước mặt hắn!

Diệp Huyền đột nhiên mở hai mắt ra, mũi tên còn cách chân mày của hắn vài tấc liền nổ tung!

Diệp Huyền lùi lại thêm vài trượng, giữa chân mày hắn có một đạo máu tươi chậm rãi tràn xuống!

Đã tiêu hao!

Từ đầu đến giờ, hắn tiêu hao thân thể rất nghiêm trọng! Tăng thêm vết thương trên người, tình huống của hắn bây giờ vô cùng không tốt!

Tại nơi xa, con rắn đỏ quấn trên tay nam tử đã biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trước mặt Diệp Huyền.

Tay trái của nam tử đánh thẳng vào đầu của Diệp Huyền, một chưởng hạ xuống, không gian lại run rẩy dữ dội!

Diệp Huyền cười lạnh, hắn không tiến mà lùi lại, cầm Linh Tú kiếm đâm ra!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Một kiếm này, trực tiếp đâm vào lòng bàn tay của nam tử.

Ầm!

Mặt đất dưới chân Diệp Huyền và nam tử kia sụp đổ!

Đúng lúc này, rắn đỏ trên cánh tay nam tử đột nhiên bay ra, tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn kiếm của Diệp Huyền, khi Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì nó đã chui vào lồng ngực của hắn!

Thân thể Diệp Huyền cứng ngắc!

Lúc này, một đạo tàn ảnh xuất hiện trong sân, ngay sau đó, một chân quét vào phần bụng của Diệp Huyền.

Ầm!

Diệp Huyền bay ra ngoài trong nháy mắt!


Lúc con rắn đỏ tiến vào trong cơ thể Diệp Huyền, nó đang muốn thôn phệ ngũ tạng trong cơ thể hắn, vào lúc này, dường như nó cảm nhận được cái gì đó, ngay sau đó liền biến mất.

Lúc xuất hiện lần nữa, nó đã ở bên trong Giới Ngục tháp!

Khi thấy Giới Ngục tháp, con rắn đỏ ngây người, ngay lập tức, trong mắt nó xuất hiện vẻ hoảng sợ, bản năng bảo nó phải trốn, đúng lúc này, một móng vuốt đột nhiên bắt lấy nó.

Rắn đỏ kinh hãi tới cực điểm, thân thể điên cuồng run rẩy.

Ngay sau đó một trang giấy bay tới, phía trên vẽ móng vuốt và ký hiệu "?".

Trong mắt rắn đỏ đầy vẻ mờ mịt, đây là ý gì?

Lại một trang giấy bay tới trước mặt rắn đỏ, vẫn là ký hiệu móng vuốt và "?".

Rắn đỏ làm sao hiểu ý cơ chứ? Lập tức lắc đầu!

Đột nhiên móng vuốt kia dùng sức.

Ầm!

Rắn đỏ nổ tung hóa thành một đống sương máu.

Bên ngoài Giới Ngục tháp, thân thể Diệp Huyền run rẩy vô ý thức... Bởi vì hắn có khả năng cảm nhận được mọi thứ xảy ra trong Giới Ngục tháp.

Bởi vì con rắn đỏ không hiểu ý của đại thần trên lầu hai, thế là mất mạng.

Nghĩ như vậy, đại thần lầu hai vẫn rất tốt với hắn...

Diệp Huyền lại bị suy nghĩ này làm giật mình!

Không có suy nghĩ nhiều, Diệp Huyền vội vàng bò dậy, hắn cònh chưa quên, mình bây giờ đối mặt với ba yêu nghiệt.

Đánh ba!

Đánh thắng được sao?

Dường như hắn đánh không lại...

Diệp Huyền quay đầu nhìn thoáng qua Lục Bán Trang, Lục Bán Trang đã áp chế nam tử trung niên gắt gao, nhìn ra được, nam tử trung niên đánh không lại Lục Bán Trang, thế nhưng, Lục Bán Trang cũng khó có thể đánh giết đối phương trong thời gian ngắn!

Mà nữ tử áo xanh cũng bị đối thủ quấn lấy gắt gao, Lăng Dược ở bên khác cũng giống như thế!

Hiện tại, căn bản không ai có thể giúp hắn!

Diệp Huyền hít sâu một hơi, hắn hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình!

Nơi xa, nam tử nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

- Làm sao có thể, tại sao ngươi lại lông tóc không tổn thương chút nào!

Con rắn kia chính là yêu thú Thần Hợp cảnh, chuyên ăn ngũ tạng thịt người, là một trong những lá bài tẩy của hắn,sau khi tiến vào cơ thể người, có thể thôn phệ sạch sẽ ngũ tạng của đối phương!

Khi con rắn tiến vào trong cơ thể Diệp Huyền, hắn lại phát hiện, hắn đã triệt để mất đi liên hệ với con rắn kia!

Diệp Huyền cảm thấy buồn cười, hắn hiện tại có thể thôi động Giới Ngục tháp thu người, thế nhưng, hắn không dám! Thôi động một lần, nhất định sẽ xảy ra đại sự! Hơn nữa, Kiếm Tiên tỷ tỷ cũng nghiêm lệnh bảo hắn đừng làm loạn, bởi vậy, thời điểm không chắc chắn phải chết, hắn không nên thôi động Giới Ngục tháp.


Thế nhưng, hắn không nghĩ tới, con rắn này lại tự chạy vào... Sau khi con rắn tiến vào trong tháp, cũng không có trước tiên thôn phệ ngũ tạng của hắn, mà là cảm nhận được Giới Ngục tháp, sau đó nó cứ như vậy mà tiến vào. Đi vào thì cũng thôi đi, nó lại không hiểu bùa quỷ của gia hỏa tại lầu hai, không phải muốn chết sao?

Kỳ thật, chính hắn cũng sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, có lẽ đại thần lầu hai cho Kiếm Tiên tỷ tỷ hoặc là Giới Ngục tháp mặt mũi, bằng không, chính hắn cũng sớm chết từ lâu rồi!

Đúng lúc này, nam tử áo xám đối diện Diệp Huyền tách hai chân ra.

Xoạt xoạt!

Mặt đất dưới chân hắn rung động mạnh, ngay sau đó, hai tay của hắn đột nhiên đánh mặt vào mặt đất, những vòng sắt trên tay cũng tiến vào lòng đất.

Ầm!

Mặt đất dưới chân Diệp Huyền nứt toác ra, một cổ lực lượng cường đại từ lòng đất phóng lên tận trời, trong cổ lực lượng này còn mang theo mười vòng sắt, một vòng đan xen với một vòng, mỗi một vòng đều tỏa ra lực lượng cường đại mà bá đạo!

Phát giác được lực lượng ẩn chứa trong vòng sắt, Diệp Huyền không dám giữ lại, tay trái cầm Linh Tú kiếm đâm mạnh về phía trước.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Lần này, hắn thi triển Nhất Kiếm Định Sinh Tử lần nữa, mặc dù thân thể hắn hiện tại không cho phép hắn thi triển kiếm kỹ mạnh mẽ như thế, thế nhưng, hắn không có lựa chọn!

Bởi vì nếu không chặn được, hắn sẽ chết!

Chém xuống một kiếm!

Bành!

Những vòng sắt màu đne kia bị Diệp Huyền chém vỡ, thế nhưng, Diệp Huyền cũng bị đánh bay về phía sau.

Vào lúc này, một mũi tên nhanh như tia chớp lao tới trước mặt Diệp Huyền!

Diệp Huyền đột nhiên mở hai mắt ra, hai đạo kiếm quang bắn ra nhanh như tia chớp, chúng cũng làm suy yếu mũi tên!

Bởi vì thân thể hắn hiện tại đã tiêu hao đến cấp độ rất nghiêm trọng!

Hai đạo kiếm quang đánh vào mũi tên, mũi tên rung động mạnh, hai đạo kiếm quang vỡ nát.

Mũi tên tiến quân thần tốc!

Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, hắn xuất kiếm đâm thẳng vào mũi tên, cho dù mũi tên này bị đánh nát nhưng lại có một mũi tên khác bay tới!


Quá nhanh!

Thân thể Diệp Huyền lắc mạnh một cái, né tránh chỗ yếu hại...

Xùy!

Diệp Huyền nện vào mặt đất cách đó vài chục trượng, trên bả vai hắn cắm một mũi tên màu vàng!

Trên mặt đất, tay trái Diệp Huyền vỗ đất, hắn bay lên, mà lúc này, nam tử áo xám đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó, nam tử áo xám đá mạnh vào người hắn.

Diệp Huyền cũng không có ngăn cản, hắn dùng thân thể thừa nhận một cước này, thế nhưng vào thời khắc hắn bay ra ngoài, Linh Tú kiếm cũng đâm vào đùi người áo xám, đáng tiếc là, hắn cũng không thể một kiếm cắt đứt chân của nam tử áo xám, bởi vì kiếm cương đâm vào, nam tử áo xám đã lui về phía sau vài trượng!

Diệp Huyền lại bị đánh bay vài chục trượng, hắn vừa đứng lên, khóe miệng đã chảy máu tươi…

Phải nói, máu tươi không ngừng tuôn ra!

Nơi xa, hai người nam tử áo xám đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Diệp Huyền lộ ra nụ cười dữ tợn, hắn đang muốn liều mạng, đúng lúc này, Lăng Hàn đột nhiên đứng lên, ngay lập tức, Lăng Hàn xông thẳng về phía hai người kia.

- Con mẹ nó, người nào dám động tới đại ca của ta!

- Ai dám động đến đại ca ta!

Sau lưng Diệp Huyền, lại có mấy âm thanh vang lên.

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận