Kiếm Tôn

Mạc Thanh Huyền đột nhiên nghiêng đầu, né được phi kiếm trong gang tấc, thế nhưng, một thanh phi kiếm khác lại xuất hiện!

Mạc Thanh Huyền lần nữa lui hơn một trượng, thế nhưng rất nhanh, đã lại đấm ra một quyền.

Bành!

Lực lượng mãnh mẽ chặn lại bảy thanh phi kiếm!

Đúng lúc này, Diệp Huyền từ xa cầm theo Linh Tú kiếm bỗng xông lại, từ trong thân kiếm, một cỗ kiếm thế khủng khiếp dâng lên.

Tụ thế!

Khi chỉ còn cách nhau hơn trượng, kiếm thế ẩn trong Linh Tú kiếm đã vượt xa khỏi thứ mà cảnh giới Thần Hợp cảnh có thể đạt tới.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Mạc Thanh Huyền càng thêm ngưng trọng! Phải nói, đã từ ngưng trọng biến thành kiêng kỵ!

Diệp Huyền đột nhiên nhảy lên, một khắc sau, hai tay nắm chặt kiếm, chém từ trên thẳng xuống!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Diệp Huyền vừa chém một kiếm, kiếm thế lập tức tăng vọt mấy lần, kiếm thế ẩn chưa bức thẳng tới Vạn Pháp cảnh!

Hắn còn chưa đạt tới Vạn Pháp cảnh, nhưng một kiếm này, bức thẳng tới Vạn Pháp cảnh!

Bên dưới, ánh mắt Mạc Thanh Huyền lóe lên một vệt dữ tợn, chân phải đạp sau, chắp tay trước ngực, nháy mắt, khí tức quanh người tăng vọt, không phải khôi phục Vạn Pháp cảnh, mà là đang muốn thi triển một môn võ kỹ mạnh mẽ!

Linh Tú kiếm chỉ còn cách Mạc Thanh Huyền chừng mười tấc, chân phải Mạc Thanh Huyền đột nhiên điểm lên đất, tay chắp trước ngực đảnh thẳng lên:

- Hư Không Tịch Diệt!

Thanh âm vừa dứt, đỉnh đầu Mạc Thanh Huyền đã hóa thành một màu hắc ám, kiếm quang mà Diệp Huyền phát ra, cũng lập tức biến mất vô tung, không chỉ thế, mảnh hắc ám còn đang lan tới chỗ Diệp Huyền, tốc độ cực nhanh, chớp mắt, Diệp Huyền đã bị thôn phệ!

An tĩnh!

Bên dưới hoàn toàn an tĩnh, đám người cùng nhìn lên, Diệp Huyền chết rồi sao?

Một giây sau.

Oanh!

Trong mảnh hắc ám kia, đột nhiên bạo phát một cỗ khí lưu bạch sắc khủng bố…

Thiện Niệm kiếm ý!

Cỗ Thiện Niệm kiếm ý này lại bắt đầu thôn phệ hắc ám, cùng lúc đó, một sợi kiếm quang bạch sắc từ trong khí lưu chém xuống.

Bành!

Dưới ánh mắt vô số người, Mạc Thanh Huyền lập tức bị chấn bay ngoài trăm trượng, đập thẳng vào một vách núi mới có thể dừng lại, vách núi sau lưng rung lên kịch liệt, trực tiếp rạn nứt.

Đám người dồn dập nhìn theo, không gian hắc ám đã khôi phục bình thương, nơi đó, có một nam tử cầm trường kiếm, quanh thân oánh oánh bạch vụ.

Kiếm ý thực chất!

Diệp Huyền!

Đám người kinh ngạc, Diệp Huyền thắng?

Diệp Huyền cầm kiếm, bước tới phía Mạc Thanh Huyền, giờ phút này, khóe miệng Mạc Thanh Huyền không ngừng trào máu, mà quanh thân, còn có không dưới mười vệt kiếm ngân, mỗi vệt đều cực sâu, nhìn thấy được cả nội tạng.

Trọng thương!

Mạc Thanh Huyền lau khóe miệng, gắt gao nhìn Diệp Huyền:

- Kiếm kỹ thực bá đạo, kiếm ý thực mạnh mẽ, kiếm ý ngưng thực, kiếm ý này của ngươi là kiếm ý gì?!

Diệp Huyền đi tới trước mắt Mạc Thanh Huyền chừng mấy trượng, dùng kiếm chỉ đối phương:

- Khôi phục Vạn Pháp cảnh!

Khôi phục Vạn Pháp cảnh!

Đám người sửng sốt, Diệp Huyền muốn làm gì?

Tìm đường chết sao?

Phải biết, hiện Diệp Huyền vẫn chỉ là Thông U cảnh!

Mạc Thanh Huyền gắt gao nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền lại nói:

- Yên tâm, thế nhân sẽ không nói Thương Mộc học viện ỷ lớn hiếp nhỏ, cũng sẽ không nói Mạc Thanh Huyền ngươi tham sống sợ chết, càng sẽ không nói Thương Mộc học viện không biết xấu hổ, hẳn sẽ không ảnh hửng tới thanh danh ngàn năm của thmv ngươi… tới, không cần băn khoăn, mau khôi phục Vạn Pháp cảnh!

Đám người: “…”

Khôi phục Vạn Pháp cảnh!

Đám người dồn dập nhìn Mạc Thanh Huyền.

Mạc Thanh Huyền sẽ khôi phục lại Vạn Pháp cảnh sao?

Dưới vách núi, Mạc Thanh Huyền nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn không ngừng chảy máu tươi, hắn muốn nói, nhưng Diệp Huyền đã đột nhiên rút kiếm đánh tới.

Tốc độ của Diệp Huyền rất nhanh, nháy mắt đã vọt tới, ngay sau đó, một kiếm trực chỉ mi tâm.

Thật nhanh, một kiếm như thoi đưa.

Ánh mắt Mạc Thanh Huyền hơi co lại, hai tay đột nhiên hợp về trước!

Bành!

Hai tay Mạc Thanh Huyền mạnh mẽ hợp lại chặn Linh Tú kiếm, thế nhưng đại địa dưới chân lập tức nứt toạc, cùng lúc, một thanh phi kiếm từ bên phải chém tới, nhanh như chớp.

Mạc Thanh Huyền biến sắc, hai tay tách ra, lại đè về trước, một cỗ lực lượng cường đại từ hai tay đổ xuống.

Bành!

Phi kiếm kia của Diệp Huyền bị một cỗ cường lực ngăn trở!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên vọt nhẹ lên, một kiếm chém xuống.

Mạc Thanh Huyền hơi híp hai mắt, trong mắt đầy dữ tợn, giờ phút này, hắn không thể lui, bởi phía sau, đã là vách núi!

Không có đường lui!

Thân thể hắn đột nhiên chuyển thế nửa ngồi, đại địa vốn nát vụn dưới chân lần nữa nổ tung, thoáng cái, lại vọt thẳng lên, một quyền nghênh tới kiếm của Diệp Huyền, khi nắm đấm chỉ còn cách kiếm chừng mười tấc, quyền mang đột nhiên xoay tròn.

Xùy!

Một tiếng khí bạo vang vọng!

Mà lúc này, Linh Tú kiếm đã chém xuống!

Oanh!

Nắm đấm của Mạc Thanh Huyền cứng rắn đón kiếm của Diệp Huyền, thế nhưng hai chân hắn lại lần nữa khụy xuống, không chỉ thế, vách núi phía sau cũng tầng tầng băng diệt, đồng thời, còn lan đi cực nhanh.

Xung quanh đầy yên tĩnh, vô số trưởng lão, học viên Thương Mộc học viện cùng nhìn chằm chằm xuống vách núi, không cả dám thở mạnh!

Trên không, Diệp Huyền nắm chặt hai tay, đột nhiên chém xuống.

Linh Tú kiếm trực tiếp phá vỡ quyền mang của Mạc Thanh Huyền, kiếm áp thẳng mà tới!

Xùy!

Tay trái Mạc Thanh Huyền lập tức bị cắt vào xương, thế nhưng nắm tay nắm chắc thành quyền, một quyền đánh thẳng tới bụng Diệp Huyền!

Ầm!

Diệp Huyền bay ngược một vòng, nện rơi xuống đất, mặt đất tiếp xúc lập tức bạo tạc!

Thế nhưng rất nhanh đã lại bò lên, lau máu khóe miệng, sau đó bấm tay điểm trước.

Xùy!

Một thanh phi kiếm như thoi xuất hiện, trực chỉ Mạc Thanh Huyền nơi xa, Mạc Thanh Huyền vội xông về trước, nắm tay đánh ra một quyền.

Bành!

Phi kiếm lập tức bị đánh bay, thế nhưng phi kiếm này vừa bay, sáu thanh phi kiếm khác lại tới…

Ánh mắt Mạc Thanh Huyền co lại như châm, đưa ngón tay điểm giữa mi tâm bản thân, chỉ một chốc, một cỗ khí tức cường đại dâng lên.

Cỗ khí tức này, bức thẳng tới Vạn Pháp cảnh, thế nhưng lại không phải là Vạn Pháp cảnh! Dù là hắn, cũng không thể dùng cảnh giới Thần Hợp cảnh phát huy thực lực Vạn Pháp cảnh!

Dưới ánh mắt soi mói của đám người, Mạc Thanh Huyền bước lên một bước, một chỉ điểm ra, nơi đầu ngón tay điểm tới, không gian hóa hư ảo, mà sáu thanh phi kiếm của Diệp Huyền cũng mạnh mẽ bị định lại, không thể tiến thêm một tấc! Có điều, thân thể Mạc Thanh Huyền cũng rung động kịch liệt!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên điểm nhẹ ra sau, sáu thanh phi kiếm trực tiếp hóa thành sáu Đạo kiếm quang, bay trở lại kiếm hạp sau lưng.

Chớp mắt yên lặng!

Ông!

Một tiếng kiếm minh vang lên, thoáng cái, bảy thanh phi kiếm cùng phóng lên!

Diệp Huyền bước trước một bước, tay phải điểm tới Mạc Thanh Huyền, bảy thanh phi kiếm lập tức hóa thành bảy đạo tia chớp bắn tới!

Bên dưới, Mạc Thanh Huyền ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt đầy vẻ điên cuồng!

Đến hiện tại, hắn đã không còn bất cứ đường lui, chỉ có thể liều mạnh!

Kiếm còn chưa tới, Mạc Thanh Huyền đột nhiên giẫm mạnh chân phải, thân thể bay lên, tới giữa không trung liền đánh ra một chưởng, một chưởng này, hư không trực tiếp hóa hư!

Uy lực, bức thẳng Vạn Pháp cảnh!

Có thể nói, tương tự như một kiếm lúc trước của Diệp Huyền, đạt tới cực hạn Thần Hợp cảnh.

Oanh!

Bảy thanh phi kiếm bị cỗ lực lượng này bức lại, kiếm mang lập tức tan thành mây khói.

Mà xa xa, Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chém xuống.

Oanh!

Thân hình Mạc Thanh Huyền trực tiếp bị đánh bay, Diệp Huyền đang muốn xuất thủ lần nữa, vô số người đã dồn dập nhảy lên ngăn trước mặt.

Đạo sư, trưởng lão, cùng vô số học viên Thương Mộc học viện vây quanh Diệp Huyền.

Nhìn thấy cảnh này, đám người bên dưới lập tức ầm ĩ!

Đơn đấu!

Diệp Huyền cùng Mạc Thanh Huyền định trước là đơn đấu, mà Mạc Thanh Huyền còn cao hơn Diệp Huyền một cảnh giới, tình huống này, Thương Mộc học viện còn muốn quần ẩu?!

Đáng xấu hổ!

Quá đáng xấu hổ!

Sắc mặt đám học viên, trưởng lão, đạo sư Thương Mộc học viện lập tức trở nên khói coi.

Cách đó không xa, Diệp Huyền lắc đầu thở dài:

- Các ngươi muốn làm gì?

- -----------

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui