Tại chỗ, Diệp Huyền một mặt mộng bức
- Đậu đen rau muống...
Qua một hồi lâu, Diệp Huyền mới phục hồi tinh thần, hắn nhìn thoáng qua Kim đao trong tay, vừa nhìn, hắn đã ngây ngẩn cả người! Bởi vì chuôi Kim đao này, lại là một thanh linh khí! Còn là Cực phẩm Linh khí, còn tốt hơn so với Linh Tiêu kiếm trước đó.
Diệp Huyền vội vàng đuổi theo, rất nhanh, hắn đuổi kịp Cửu công chúa:
- Ngươi, Kim đao này của ngươi là cực phẩm linh khí a, ngươi thật sự không cần?
Cửu công chúa quay đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Rốt cuộc ta cũng hiểu vì sao nhiều năm như vậy ngươi vẫn độc thân!
Nói xong, nàng quay người bước nhanh biến mất tại nơi xa.
Diệp Huyền:
- ...
- Phốc phốc!
Đúng lúc này, sau lưng Diệp Huyền truyền đến một tiếng cười.
Diệp Huyền quay người, sau lưng hắn, là một nữ tử quần lục, chính là Tiểu Y đã chữa trị cho hắn.
- Ngươi là?
Diệp Huyền hỏi.
Lúc Tiểu Y trị liệu cho hắn, hắn đã hôn mê, bởi vậy, hắn cũng không nhận ra nữ tử trước mắt.
Tiểu Y mỉm cười:
- Trong khoảng thời gian ngươi hôn mê, là ta đã giúp ngươi băng bó vết thương trên người!
Nghe vậy, Diệp Huyền vội vàng ôm quyền:
- Đa tạ!
Tiểu Y nhìn thoáng qua Kim đao trong tay Diệp Huyền, sau đó nói:
- Ngươi muốn trả lại điện hạ Kim đao này sao?
Diệp Huyền gật đầu:
- Đao này hết sức trân quý, mà nàng lại dùng đao, không có đao này, có thể thực lực sẽ yếu hơn rất nhiều!
Tiểu Y đột nhiên che miệng nhỏ nở nụ cười:
- Đáng đời ngươi độc thân a!
Nói xong, nàng mang theo hòm thuốc quay người rời đi.
Diệp Huyền:
- ...
Một lát sau, Diệp Huyền về trong doanh trướng, sau đó hắn lấy ra hai viên thượng phẩm linh thạch, bắt đầu hấp thu, mặc dù có ngoại vật chữa thương, nhưng linh khí mới là thuốc chữa thương nhất phẩm!
Cứ như vậy, sau hai canh giờ, bóng đêm buông xuống.
Cửu công chúa đi tới doanh trướng của Diệp Huyền, không đúng, phải nói là nàng về tới doanh trướng của nàng. Lúc này Cửu công chúa cũng không mặc ngân giáp, mà là mang một bộ váy dài trắng bạc bó sát người, váy dài trắng bạc hết sức giản lược, gần như không có bất kỳ họa tiết gì dư thừa, nhưng lại lộ ra một cỗ mùi vị khác. Mà tóc của nàng cũng dùng một dây lụa màu trắng buộc thành một chùm thả ở sau gáy, thế này khiến cho nàng càng lộ ra khí khái hào hùng!
Mắt sáng nhất, vẫn là đôi mắt của nàng, tuy không lớn, nhưng lại sắc bén như đao, đây là một đôi mắt khiến người ta nhìn thấy là không quên!
Cửu công chúa bấm tay một cái, một bộ trường bào mới tinh xuất hiện trước mặt Diệp Huyền:
- Thay quần áo xong, chúng ta đi!"
Nói xong, nàng đi ra doanh trướng.
Một lát sau, Diệp Huyền rời đi doanh trướng, bên ngoài, khi thấy Diệp Huyền, Cửu công chúa hơi ngẩn ra, thời khắc này, Diệp Huyền thân mặc một bộ cẩm y màu đen, hắn vốn là dáng người cao lớn, cẩm y màu đen này phụ trợ dáng người hắn càng thêm đĩnh đạt mảnh khảnh, đường nét ngũ quan rõ ràng, tuyệt đối là anh tuấn, đặc biệt là cặp mắt kia, trong yên tĩnh lại mang vẻ kiên nghị, lại thêm một đầu tóc đen dài kia... Có thể nói, Diệp Huyền thật đúng là ngọc thụ lâm phong.
Cửu công chúa liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, sau đó gật đầu:
- Rõ ràng có thể dùng tướng mạo kiếm cơm, lại nhất định phải bỏ công tu luyện như vậy, khá tốt!
Diệp Huyền:
- ...
Cửu công chúa quay người đi đến nơi xa:
- Chắc chắn đêm nay rất nhiều đại thế lực đều sẽ phái người tới, có điều, có thể bán bao nhiêu cũng không biết được.
Diệp Huyền đi bên cạnh nàng:
- Có thể xảy ra vấn đề gì không?
Cửu công chúa lãnh đạm nói:
- Yên tâm, đây là địa bàn Túy Tiên lâu, xảy ra vấn đề, bọn hắn cũng sẽ phụ trách, nhưng mà, chỉ cần không phải Thương Mộc học viện tới gây chuyện, bình thường sẽ không xảy ra vấn đề, có điều, Thương Mộc học viện tuyệt đối sẽ không vì một quyển võ kỹ địa giai thượng phẩm mà trở mặt với Túy Tiên lâu.
Diệp Huyền khẽ gật đầu, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại hỏi:
- Trước đó ta dạo một vòng trong quân doanh của ngươi, cũng không nhìn thấy nữ tử A Ngư, nàng không ở trong quân của ngươi sao?
A Ngư!
Nữ tử này, tất nhiên hắn vẫn nhớ rõ!
Cửu công chúa hơi trầm ngâm, sau đó nói:
- Thôi được, ngươi không phải người ngoài. Sau khi ngươi rời đi không lâu, nàng được một lão phụ đón đi.
Nói xong, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Yên tâm đi, đối với nàng mà nói, tuyệt đối là thiên đại phúc duyên.
Nghe vậy, Diệp Huyền khẽ gật đầu:
- Như vậy cũng tốt!
Đúng lúc này, một người áo đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cửu công chúa, người áo đen muốn tới gần Cửu công chúa, Cửu công chúa lại lãnh đạm nói:
- Nói thẳng!
Người áo đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó gật đầu:
- Điện hạ, Đường quốc và Ninh quốc cũng phái người tới tham gia đấu giá hội lần này!
Nghe vậy, vẻ mặt Cửu công chúa lạnh đi, trong đôi mắt nàng, lăng lệ như đao!
Một lát sau, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, cười hắc hắc:
- Chuẩn bị một chút, đêm nay chúng ta chuẩn bị làm một vố lớn!
Diệp Huyền:
- ...
Diệp Huyền nhịn không được nhìn thoáng qua Cửu công chúa trước mắt.
Hắn đã giết vô số người, bởi vì lúc ở Thanh Thành, hắn không giết người, người khác sẽ giết hắn. Thế nhưng, trực giác nói cho hắn biết, so với Cửu công chúa trước mắt này, số người hắn giết căn bản là không đáng nhắc tới!
Chẳng qua chuyện này cũng là bình thường, dù sao nàng cũng là thống soái một quân, khi nàng giết người, có lẽ cũng không phải là giết một hai người, mà là giết một đám!
Đúng lúc này, Cửu công chúa dường như nghĩ đến chuyện gì, nàng đột nhiên lắc đầu:
- Không được, ngươi không thể bị cuốn vào trong tranh đấu này.
Nói xong, nàng đi về phía nơi xa.
Diệp Huyền đi theo:
- Nếu như ngươi cần hỗ trợ...
Cửu công chúa cắt ngang Diệp Huyền:
- Khương quốc, Ninh quốc, còn có một số thế lực rối loạn... Bọn hắn nhằm vào ta, ta có quân đội bảo hộ, có đại nội tinh anh toàn Khương quốc bảo hộ, thế nhưng ngươi không có. Cho nên, ngươi không thể tham dự vào. Ân, quyết định như vậy đi.
Diệp Huyền:
- ...
- ---------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)