Kiếm Vũ Càn Khôn

Một ngày dài trôi qua, mây trắng lại chuyển hồng, tịch dương chìm xuống.
Hoàng hôn khẽ buông màn, một ánh vàng bao phủ thế gian.
Hạ Phàm đến giờ vẫn còn đang ngây ngốc. Hắn lúc này đang đứng tại một đỉnh núi cao, nhìn bao quát cảnh vật tựa tiên bồng bên dưới, tà áo vải bay trong gió, hắn tay cầm một miếng mộc bài, siết chặt đến đau tay.
“Tiểu tử ngươi nhớ kỹ, từ nay Vạn Thú giới là của ngươi, tất cả các linh thú của Vạn Thú giới đều là thuộc hạ, là con dân của ngươi. Vì vậy ngươi phải cố gắng tu luyện để bản thân mạnh mẽ hơn, có thế ngươi mới không phụ lòng của ta khi giao Vạn Thú giới cho ngươi…”
“Vạn Thú giới ở phía Bắc có Dược Sơn, trồng đầy các loại dược thảo quý hiếm giúp cho ngươi tu luyện. Phía Tây có Linh Các Cốc, có đầy đủ các loại bí tịch, công pháp từ sơ đến cao giai, bất quá để vào được, ngươi cần phải có thực lực tương ứng để phá bỏ phong ấn, ấy cũng xem như là một thử thách ta đặt ra cho ngươi…”
“Còn về Hoàng Long, thực lực hắn cũng không phải yếu, chí ít nếu ném hắn ra ngoài, thì gần như sẽ là vô địch. Bất quá, ngươi cũng đừng bao giờ làm thế, vì con đường cường giả mà ngươi đi, nhất định ngươi phải tự mình bước. Hiểu không?”

Diêm Thần còn đưa hắn một chiếc nhẫn:
“ Không gian giới chỉ này là vật cao cấp, trữ lượng tựu nhiên là gấp ba lần loại giới chỉ bình thường, xem như là một tiểu vật ta cho ngươi…”
Hạ Phàm liền sáng mắt, Không gian giới chỉ thứ này ở bên ngoài tuyệt là có giá không hề rẻ. Chí ít nếu hắn muốn mua, thì tích góp một hai năm là không đủ. Một chiếc gần một nghìn linh thạch hạ phẩm, trong khi đó hắn gần cả tháng đánh đấm ma thú hạ cấp cũng chỉ có rơi ra được gần mười viên linh thạch mà thôi! Muốn mua thứ này, biết đến khi nào?
Không gian giới chỉ là một chiếc nhẫn hơi thô, phía mặt nhẫn có khắc hình một đầu linh quy, nhẫn màu nâu, nhưng Hạ Phàm lại dùng ánh mắt “Linh tệ” của mình mà thấy nó là một màu vàng.

Không gian giới chỉ thường là có ba tầng lớp, một tầng có 5 ngăn chứa, một ngăn chứa có diện tích chừng 5m vuông, xem xét ra cả ba tầng, thì diện tích có thể chứa lên tới 75m. Hơn nữa thứ mà hắn đang xài, lại là giới chỉ cao cấp, nên diện tích có thể chứa tất nhiên là 225m vuông rồi!
Muốn sử dụng Không gian giới chỉ, chỉ cần niệm chú bằng tinh thần lực, rồi trút linh khí vào giới chỉ, thì nó liền mở ra không gian dự trữ.
Những điều này đều là do con rồng vô sỉ Y Y giảng giải cho hắn lúc rãnh rỗi, nên tựu nhiên là hắn không thể quên được!

Ký ức như thác chảy mạnh, trôi đều trong thức hải. Tinh thần mơ màng, Hạ Phàm hít lấy một hơi thoải mái, rồi xoay người rời đi.
Hắn, cần phải ra ngoài rồi!

Một ngày này hắn cũng đã đi đến Dược Sơn, lấy về một ít Lục tuỷ thảo, Hoa mộc bì, Linh tê chi… cùng một số dược thảo khác, rồi đem bỏ vào Không gian giới chỉ.
Hắn cũng đến Linh Các Cốc, nhưng bất quá, để vào được tầng đầu tiên có công pháp sơ giai yếu nhất, thực lực hắn yếu nhất phải đạt được Kiếm Sư một giai…
À còn mấy viên tiểu khí châu, Hạ Phàm cũng đã gom hết vào Không gian giới chỉ, điều đó làm cho hắn cảm thấy có chút thành tựu rồi!
Hắn sau khi đã hoàn thành xong hết thảy, cũng không có đi gặp một con linh thú nào, bởi lẽ thực lực hắn vẫn còn quá yếu, gặp bọn chúng chi cho xấu mặt?
Lúc này hắn đi đến một cổng không gian mà lão Diêm Thần nói, bất quá trước mặt chỉ là một vực trời sâu thẳm không đáy, hắc khí lượn lờ dày đặc bên dưới.
Hạ Phàm lấy Giới Hành lệnh ra, trút vào một ít linh khí, lệnh bài liền sáng toả, một luồng ánh sáng từ đó phóng ra trước mặt hắn.
“Rào”
Linh khí bị hút đến, một vòng xoáy hỗn loạn đang vận động điên cuồng dần lộ ra, Hạ Phàm chân điểm nhẹ, thân thể liền nhảy vào trong đó, rồi phút chốc liền mất tăm.

Bên ngoài…
Lão Hoàng Long đang xếp bằng đều tức linh khí toàn thân, chậm rãi điều hoà linh khí khắp cơ thể ổn định lại.

Bất quá, trong thức hải, lão lại đang trò chuyện với con rồng vô sỉ Y Y.
Mà Y Y lại là lần đầu “hiền thục”, chú tâm nghe lão tiền bối này giảng giải về một số truyền thuyết của Nhân Long tộc, hơn nữa còn được lão chỉ điểm rất nhiều về việc tu luyện của long tộc.
Chỉ là Nhân Long tộc cũng có điểm khác Long Tộc chính thống khá nhiều, nên Long Hoàng này cũng không thể tường tận chỉ điểm rõ hết được.
Đang luận bàn, thì Hoàng Long mở bừng mắt, trong hình thù của Y Y đứng bất dậy, nhìn trừng về một cái vòng xoáy thời không không rõ trước mặt, lộ ra vẻ cảnh giác.
“Phịch”
Hạ Phàm lần đầu di chuyển bằng lỗ hỗng thời không, nên rất xui xẻo chạm đất bằng lưng, hắn la oai oái, rồi kêu đau liên tục, bò người dậy.
Bắt gặp lão Long Hoàng đang nhìn mình trố mắt, hắn liền cười:
- Tiền bối, việc ngài giao cho, ta đã làm xong rồi!
“Này”
Hoàng Long ngoái tai, không tin, gắn hỏi:
- Ngươi, nói thật sao?
- Giả được sao?
Hạ Phàm cười.

Lập tức hoá thành một chóm sáng màu đen, Hoàng Long liền rời bỏ thân thể Y Y, một đóm tàn hồn như chớp bay vào cái lỗ đen, trong nháy mắt tiến nhập Vạn Thú giới.
Y Y tỉnh lại, nhìn Hạ Phàm khó hiểu, lay lay xương cốt, hỏi:
- Tiểu tử, ngươi vỡ bỏ phong ấn Vạn Thú giới được rồi hả?
- Ờ, à mà ngươi sao lại biết?
- Thì lão Long Hoàng nói cho ta chứ đâu, khì khì, ka còn được lão truyền cho nhiều thứ lắm đấy…khì khì, thử tỷ thí không tiểu tử, ta giờ sung mãn lắm, khì khì…!
“Ách…”
“Vù”
Không lâu sau, Hoàng Long trong bản thể đã tiến ra, lão nhìn Hạ Phàm bằng một ánh mắt kỳ lạ, sau lại nhẹ giọng:
- Cảm ơn ngươi, tiểu tử!
Gãi gãi đầu, Hạ Phàm cũng có giúp gì đâu chứ, tất cả đều là lão Diêm Thần bày ra phong ấn, rồi tự gỡ bỏ mà. Bất quá hắn cũng không thể nói ra, vì Diêm Thần đã có nói, đừng bao giờ để lộ việc lão tồn tại cho ai trên thứ không gian Bão Nguyên này…!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận