Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người


Ninh Tương Y nắm chặt tay, thật sự muốn giết hắn, bởi vì nàng đột nhiên cảm thấy người trước mắt nàng rất nguy hiểm, hắn ngàn vạn lần không nên, không nên có chủ ý làm hại đến Ninh Úc!
“Ngươi vội vã như vậy làm gì? Giết trẫm, Ninh Úc chắc chắn sẽ phải chết không nghi ngờ.” Tư Vô Nhan cười khẽ, dường như cũng không coi sự uy hiếp của nàng ra gì.

Ninh Tương Y cười lạnh, “Không phải còn có Ngọc Kỳ Thái Hậu sao, nếu ta đem theo đầu của người đi gặp nàng, nàng nhất định rất vui vẻ, sẽ làm thuốc giải cho ta.”
“Có đúng là thuốc giải thật không? Ngươi giết trẫm, thành tựu thuộc về lão bà kia, tham vọng của bà ta không hề nhỏ hơn so với bất kỳ nam nhân nào, chỉ cần bà ta hành động, mặc cho Ninh Úc có chết, Đại Dục bị uy hiếp, bà ta sẽ giúp người sao?”
Tư Vô Nhan bình chân như vại.

Ninh Tương Y híp mắt, một tay nắm cổ áo hắn một tay đột nhiên đưa xuống phía dưới bàn tay bâu vào bộ ngực hắn, dường như muốn mọi tim hắn.

Khóe miệng lại cười lạnh lùng.

“Ngươi làm tim ta quá đau đớn thế này, đúng hay sai lúc trước nếu không phải ta chỉ đường cho ngươi, ngươi bây giờ vẫn còn đang nằm trên giường Đổng Loan Nghi! Quay người liền trở mặt như thế, thật sự khiến trái tim người khác đóng băng.”
Ninh Tương Y rốt cục khiến Tư Vô Nhan trở mặt! Đó là chuyện hắn hận nhất không muốn người khác nhắc tới, bây giờ lại bị Ninh Tương Y nghênh ngang nói ra.

Nhưng Ninh Tương Y chính là như vậy, luôn chọc giận đối phương, nơi nào đau đớn nhất nàng sẽ đâm vào nơi đó, trả thù phải vô cùng trực diện!
Hai người ánh mắt chạm nhau, thấy ở trong mắt đối phương đều là sát ý mãnh liệt!
”..

Người làm thế nãy sẽ chỉ làm tăng lên tốc độ chết của Ninh Úc thôi, chứ không có tác dụng gì.” Tư Vô Nhan tức giận, hắn muốn dùng Ninh Úc uy hiếp nàng, kích động nàng!
Ngón tay Ninh Tương Y càng chọc sâu thêm một chút, Tư Vô Nhan rên khẽ một tiếng, nhưng cứng đầu không chịu thua, nặng lắm cũng chỉ là chết thôi!
“Bệ hạ!”
Những người cận vệ bên cạnh đều lo lắng! Nhưng Hoàng đế chưa mở miệng, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Người Tuyết Tộc vì sao lại nghe lời ngươi?!”
Đây là điều Ninh Tương Y khó hiểu nhất, cũng là điều nàng lo lắng nhất!
Nếu người Tuyết Tộc thật sự nói cho Ninh Úc, về thân thế bí mật của nàng, như vậy Ninh Úc nhất thời sẽ không phòng bị, thật sự là có thể bị Tuyết Tộc ra tay! Dù sao Tuyết Tộc là người nhà mẹ đẻ của nàng, Ninh Úc có lẽ sẽ chẳng nghĩ đến việc đề phòng… Mà còn chuyện kia… Thật sự đối với Ninh Úc sẽ tạo ra kích động rất lớn! Đáng ghét! Nàng vậy mà quên mất ý đồ của đám người Tuyết Tộc này!!
Tư Vô Nhan thở dốc, mới nói, “Chuyện trẫm và người khác hợp tác cái gì, giao dịch cái gì, công chúa còn muốn xen vào sao?”
Ninh Tương Y cười lạnh, lúc này, sát khí của nàng như ngưng tụ lại.

“Nếu ngươi dám làm tổn thương Ninh Úc, ta tất nhiên phải quản chuyện đó! Mà lại, ta cam đoan người sẽ chết nhanh hơn hắn!”
Tư Vô Nhan cố nén đau đớn, nhìn nàng một cái, “Công chúa muốn cứu Ninh Úc, không phải không có cách.”
Hắn cười nhạo, “Chỉ cần người giúp ta, thuốc giải đúng hạn sẽ được đưa đến trong tay Ninh Úc! Đây không phải là rất được sao?”
Ninh Tương Y lắc đầu, “Ta tin tưởng Ninh Úc sẽ không dễ dàng để người ra tay dễ như vậy, nhưng loại người như người rất khó lòng phòng bị, vẫn nên dứt khoát giết ngươi thì tốt hơn.”
“Hắn không mắc mưu sao?”
Tư Vô Nhan cười nàng, “Nếu như trẫm nói cho hắn, người trúng độc thì sao? Dù sao ở trong mắt Ninh Úc, người luôn không biết đề phòng … Lúc trước, hắn vì không muốn người gặp nguy hiểm, nên ngay cả việc cắt thịt lấy máu cũng dám làm, huống chi là uống thuốc độc? Nếu như người thật sự chắc chắn như vậy, hiện tại ngươi cũng không dám động thủ giết trẫm!”
“Xem ra người thật không sợ chết..”
Ninh Tương Y giọng điệu bất cần, giết hắn...!Nàng cũng không phải chưa từng giết Hoàng đế!
Cảm giác được bàn tay Ninh Tương Y phát lực mạnh hơn, thật sự muốn ra tay! Tư Vô Nhan hít vào một hơi dài, để hắn có thể cảm giác được, ngực hắn đang chảy máu ra, không ngờ Ninh Tương Y vậy mà thật sự dám làm!
Hắn không còn dám kích động, lớn tiếng nói, “ ngươi giết trẫm, cũng ngăn cản không được Tuyết Tộc, bọn họ đã đến Lũng thành, Ninh Úc đang ở chỗ này, ngươi không kịp nữa đâu! Giết trẫm, trẫm cũng sẽ khiến Ninh Úc phải chôn cùng!”
“Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?!”
Ninh Tương Y cuối cùng vẫn sợ hãi, nàng không muốn Ninh Úc có bất kỳ nguy hiểm nào! Nhưng gặp được người hèn hạ như vậy, nàng hiện tại quả thực rất tức giận! Sau này phải giết hắn thật nhanh!
“Ta muốn cái gì, rất đơn giản! Ta muốn ngươi!”
Tư Vô Nhan rốt cục không ôm nổi cái mác hoàng đế, mặc kệ ngực còn đang chảy máu, hắn nhe răng cười, “Cái lão yêu bà kia đối với Kỹ năng của ta rất hài lòng, ngươi có muốn thử một chút hay không?”.

Xin ủng hộ chúng tôi tại ( .

N ET )
“Tư Vô – nhan!”.

Ninh Tương Y tức giận, tên điên này quả thực đang khiêu chiến với sự nhẫn nại đã đến cực hạn của nàng!
Tư Vô Nhan cười phá lên, “Vậy thì, người uống thuốc độc vào, ta liền để Tuyết Tộc dùng tay lại!”
Ninh Tương Y do dự, nàng cảm thấy Ninh Úc sẽ không bị Tuyết Tộc tính toán, nhưng… Chuyện lo lắng này, ai có thể dám chắc? Dù sao có liên quan đến thân thế của nàng, Ninh Úc hắn...!Thật sự không thể nói trước được.

Nàng đang do dự, tay cầm kiếm của bọn thủ hạ liền lỏng ra chút, Tư Vô Nhan thở dốc, nhìn khuôn mặt nhỏ của nàng đang giãy dụa, kích động nói.

“Ta thừa nhận tên Ninh Úc rất khó đối phó, thế nhưng vì chuyện có liên quan đến ngươi, hắn thà giết lầm, còn hơn bỏ xót! Trước đây mấy ngày, bộ y phục đầy máu mà ngươi vứt đi cũng bị ta lấy đưa đi Lũng thành, ngươi nói xem khi Ninh Úc nhìn thấy, có thể nhận ra đó là y phục của ngươi không?
Nếu Tuyết Tộc đã nói trước cho hắn về thân thế bí mật của ngươi, lại đem y phục toàn máu ném trước mặt hắn, sau đó hạ độc trên bộ y phục, Ninh Úc tâm thần đã rơi vào thất thủ, thật sự có thoát khỏi không?”
“Đừng ngây thơ, Ninh Úc dù sao cũng chỉ là người, không phải thần! Có lẽ còn không cần phiền phức như vậy, người Tuyết Tộc chỉ cần đem y phục đầu máu ném ở trước mặt hắn, nói với hắn, nếu muốn giữ mạng sống của ngươi, hắn nhất định phải uống thuốc độc, ngươi nói hắn có uống hay không?”
“Chết tiệt.


Ninh Tương Y đột nhiên buông tay, nhìn Tư Vô Nhan che ngực ho vài tiếng, cuối cùng nàng cắn răng nói, “ nếu như ta uống độc dược người, thì người sẽ bỏ qua cho Ninh Úc?”
Tư Vô Nhan thấy Ninh Tương Y đã tỉnh táo lại, gật đầu, “Ta có thể đứng ở ngay trước mặt người truyền tin ra ngoài.”
Ninh Tương Y đưa tay, “Thuốc đâu?”
Thấy nàng nghe lời như thế, Tư Vô Nhan hoài nghi đem thuốc đưa tới, nàng đặt vào lòng bàn tay nhìn ngắm một lát, cuối cùng ném vào trong miệng!
Tim hắn mới nháy mắt rơi xuống.

Hắn căn bản không ngờ Ninh Tương Y sẽ đem thuốc trực tiếp bỏ vào miệng, cho nên mới thấy nàng nghe theo thở ra, nhẹ nhàng thở ra.

“Đến lượt người truyền tin.” Ninh Tương Y nói.

“Người đâu!” Tư Vô Nhan sửa soạn lại chính mình một chút.

Người tới có ôm bồ câu đưa thư, hắn cũng dứt khoát, trực tiếp viết một phong thư, sau đó nhờ bồ câu đi đưa tin.

Xem như hiệp ước đã thành.

Ninh Tương Y hiện tại không muốn vạch trần Thái hậu, nàng còn chưa xác định được Ninh Úc có phải đang bình yên vô sự hay không, cho nên nàng nhịn.

“Đã vậy bây giờ chúng ta đã là quan hệ hợp tác” rồi, trước đó thuốc giải ngươi đưa cho ta, không phải là giả đó chứ?”
Tư Vô Nhan trừng nàng một chút, “Yên tâm đi, ta phân rõ chủ tớ, một tên Bạch Quý, có điểm nào có thể vượt qua người? Công chúa của ta...”
Thấy lời nói chắc chắn, nàng cũng không ở lại lâu, trực tiếp đi tìm Bạch Quý, mà Tư Vô Nhan lúc này mới lộ ra vẻ đau xót, uống một viên thuốc chữa thương.

Muốn được con mèo rừng này phục tùng thật sự khó, độc dược của hắn chỉ cần cho vào miệng sẽ tan ngay, hắn căn bản cũng không sợ Ninh Tương Y ngậm thuốc trong miệng.

Ninh Tương Y — Chắn có ý định!
- ---------------------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui