Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người


Với sự giày vò như vậy, Ninh Tương Y rất nhanh đã tỉnh, nàng chớp chớp mắt, không rõ mình đang ở đâu.

Nhưng nàng tỉnh lại cũng vô dụng, cả người nóng lên lại mất hết sức lực, thực rõ ràng, Ninh Giác cho nàng ăn thuốc mê rất mạnh, làm cho nàng một chút sức lực phản kháng đều không có!
Ngực phảng phất có lửa nóng, Ninh Tương Y cảm thấy không ổn, nàng thực sự sợ hãi, thuốc mê trong cơ thể kích phát cổ độc rồi! Ninh Giác này…… không lẽ muốn chết dưới tay nàng sao?
“Ninh Giác……” Nàng gian nan thở dốc, “Ngươi…… Mau thả ta ra!”.
Ninh Giác căn bản không biết hắn đang làm cái gì, không biết trong cơ thể nàng có quả bom hẹn giờ! Nhưng nàng trúng thuốc mê, cả người bùn rủn không có sức lực, nói chuyện đã tốn hết sức còn lại, làm sao có thể giải thích chuyện này đây?
Ninh Giác phát hiện Ninh Tương Y tỉnh lại, có chút cao hứng!
Hắn mặc đồ trắng nằm kế bên nàng, vẻ đẹp khuynh đảo, thật giống như kiếp trước, sau khi bọn họ thành thân, mỗi một buổi sáng sớm đều như vậy, đẹp đẽ lại lười biếng.

Nếu ở kiếp trước, nàng nhìn thấy bộ dạng này của hắn, sẽ nhào lên làm nũng, nhưng hiện tại, nàng chỉ hy vọng Ninh Giác cách xa nàng một chút! Nếu nàng thực sự không kiềm chế được mà giết hắn! Đại Dục sẽ đại loạn!
Nhưng Ninh Giác dường như không hề biết được, hắn lại tới gần hơn một chút, tiếp tục ôm cơ thể mềm nhũn của Ninh Tương Y, chốc lát lại hôn nàng, liếm láp giày vò, hơi thở hai người một chút liền trở nên dồn dập lên.
Ninh Tương Y cảm giác được tim của chính mình đập càng lúc càng nhanh!
Nhưng là đáng sợ chính là, nàng không biết do thuốc mê hay do cổ độc đã bị kích hoạt! Nàng sợ mình không tự chủ được, cho nên đại não tỉnh táo rất nhanh, nhưng thân thể lại nóng vô cùng, phảng phất muốn càng nhiều.

Cảm giác được hơi thở nàng dồn dập, Ninh Giác càng thêm hưng phấn, có chút lưu luyến buông môi nàng ra.

“Y Nhi.” Hắn si ngốc cười, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, trong ngọt ngào lại mang theo phong tình vô hạn, hình như cũng ăn thuốc mê như nàng.

“Nàng rất ngọt..”
Ninh Tương Y nghe hắn nói, trong lòng càng lạnh lẽo.

“Mau…… Để ta…… Rời đi!”
Ninh Giác có chút không vui, đôi mắt xinh đẹp kia, có chút oán trách nói, “Buông tha nàng, cho nàng đi tìm Ninh Úc sao?”
Hắn cười lạnh, “Lúc này Ninh Úc đang chuẩn bị hôn lễ rồi? Chờ hắn biết ta mang nàng đi, nàng đã là người của ta……”
Ninh Tương Y dĩ nhiên biết Ninh Úc đang làm gì, hơn nữa vì giảm bớt mâu thuẫn, nàng năn nỉ Ninh Úc tốt nhất không cần tiến cung, an tâm chuẩn bị hôn lễ nhưng mà, không nghĩ tới…… Ninh Giác thế nhưng lại lớn mật như thế! Hắn rốt cuộc có biết hắn đang làm gì không?!
“Buông ra……??
Ninh Tương Y thở dốc, bộ dáng của nàng lúc này đáng yêu chết người! Gương mặt ửng hồng, hai mắt ngấn nước, bởi vì thở hổn hển, môi đỏ khẽ nhếch, làm ánh mắt Ninh Giác càng thêm sâu thẳm, hận không thể đem nàng cột vào trên giường, ngày ngày hoan lạc, làm nàng chỉ vì một mình hắn mà nở rộ.

Ngón tay trắng nõn của hắn từng chút cởi bỏ quần áo của mình.

“Như vậy thì sao? Y Nhi… Ta không có cách nào buông tay nàng…… Nàng có phải rất khó chịu không, ta cho nàng được không???
Hắn ôn nhu như nước, một bên hôn môi nàng, một bên hận không thể chết chìm trong vẻ đẹp của nàng.

Cảm giác được thân thể nàng càng ngày càng nóng, Ninh Giác tưởng là do tác dụng của thuốc, rũ mắt nhẹ giọng nói.

“Ngươi trúng độc, chắc là khát lắm? Có phải không? Thái Tử ca ca tới giúp nàng giải độc nhé?”
Khi nói chuyện, hắn đã cởi áo trên xuống, đè lên người Ninh Tương Y, bắt đầu cởi quần áo nàng.

Ninh Tương Y cảm giác được có một hơi thở ngược đang trào dâng lên cổ! Nàng dự cảm đại sự không ổn!
Làm sao bây giờ, cổ độc trong cơ thể nàng, giống như bị kích phát rồi!
Không có cách nào, nàng cái khó ló cái khôn, đột nhiên chủ động ôm cổ Ninh Giác, chủ động hôn môi!
Nàng lần đầu tiên chủ động như vậy, làm Ninh Giác cơ hồ muốn hóa điên, hắn dừng lại động tác ở tay, nhiệt tình hồi đáp, lực chế ngự nàng cũng dần dần yếu, chỉ biết kích động đáp lại nàng!
Thỏa mãn nàng!
Mơ tưởng nàng, khát vọng thân thể của nàng! Lòng hắn đau đớn! Mà hôm nay, hắn cuối cùng có thể thực hiện nguyện vọng
Sáu năm! Khó có thể tưởng tượng được mỗi giấc mộng trong đêm, nàng đều là người duy nhất hắn khao khát, bây giờ cuối cùng nàng cũng ở dưới cơ thể hắn mà hoan lạc, mặc dù là bởi vì trúng thuốc mê, hắn cũng cảm thấy vui sướng khôn kể, phảng phất đặt mình trong bầu trời! Những người đó ngăn cản hắn, không giúp hắn, hắn không quan tâm, người hắn muốn, chính hắn đoạt lấy! Không từ thủ đoạn cũng phải có được!
Lúc này cơ thể Ninh Tương Y thực sự cũng khát vọng, nhưng đại não nàng càng thêm tỉnh táo, nàng biết một khi cổ độc bùng nổ trong cung, sẽ có hậu quả gì, cho nên cả người nàng căng cứng, muốn phá giải cục diện này!
Cảm giác được Ninh Giác dần dần mềm mại, nàng ôm hắn xoay người một cái, đè ở trên người hắn!
Ninh Giác cả kinh, cho rằng Ninh Tương Y muốn chạy, bắt lấy tay nàng thật chặt! Nhưng Ninh Tương Y tiếp tục hôn hắn, cảm giác đắm chìm trong dục vọng, Ninh Giác dần dần thả lỏng, cảm giác Ninh Tương Y liếm yết hầu hắn, cả người tê dại, đại não bị hành động kiều diễm này chiếm lấy, nhịn không được phát ra âm thanh kêu rên.

“Y Nhi….”
Tay hắn đè nặng đầu Ninh Tương Y, kéo nàng sát vào người mình hơn, mười ngón quấn lấy sợi tóc nàng, hắn lúc này cái gì cũng không thể nghĩ được nữa, đã hoàn toàn bị dục vọng cắn nuốt, chỉ hy vọng Ninh Tương Y có thể nhanh chiếm hữu hắn, hung hăng! Hắn muốn đã không nhịn được!
“Để ta…… Làm ta thành nam nhân của nàng..”
Làm nam nhân của nàng, cùng nàng ở bên nhau! Vì nàng, cái gì ta cũng đều có thể từ bỏ, không cần cái gì hết!
Hắn động tình nói, khuôn mặt trắng nõn ngượng ngùng…… Hắn chờ đợi ngày này quá nhiều năm rồi, vô vọng chờ đợi, phẫn nộ cùng không cam lòng, hắn đã làm n lọc chuyện không màng hậu quả, nhưng hắn không hối hận, một chút đều không hối hận, chỉ cần có thể có được nàng, một ngày nào đó chết đi cũng không hối tiếc…..

Nhưng hắn không phát hiện được, đôi mắt Ninh Tương Y càng ngày càng đỏ! Thật giống như dã thú, trong mắt kia nào có nửa điểm dục vọng? Chỉ có nhẫn nhịn! Cảm giác này rõ ràng muốn cắn đứt cổ hắn, lại bởi vì lý trí sót lại, chỉ là hôn môi hắn, muốn hắn thả lỏng mà nhẫn nhịn!
Nhưng rất nhanh nàng đã không khống chế được!
Cuối cùng, cổ độc trong cơ thể nàng phát ra làm nàng có được chút sức, cho nên nàng đột nhiên từ trên người Ninh Giác nhảy xuống, nhanh như chớp phóng ra ngoài! Ninh Giác ngẩn người, muốn bắt nàng lại nhưng đã chậm hơn, nhưng ở cửa, hắn bày ra tầng tầng cấm quân, Ninh Tương Y trốn không thoát đâu!
Quả nhiên, lúc Ninh Tương Y mở cửa, những lưỡi kiếm lạnh bằng hướng đến nàng! Hai mắt nàng đỏ lên, quay đầu lại nhìn Ninh Giác, một chữ một chữ nói.

“Để, ta, đi!”
Ninh Giác lúc này mới ý thức được trạng thái nàng không ổn, chuyện này là như thế nào, sao hắn lại có cảm giác Y Nhi giống như rất khó chịu? Hình như đang nhẫn nhịn gì đó, thực sự rất thống khổ!
Chẳng lẽ do tác dụng phụ của mị dược?
Ninh Tương Y chỉ cảm thấy trước mắt tất cả đều chậm rãi biến thành màu đỏ.

“Cầu xin ngươi! Để ta, đi!!”.

Ninh Giác thấy đôi mắt nàng đỏ bừng, cuối cùng biết vấn đề có thể nằm ở đâu! Lòng hắn tràn đầy lo lắng, nàng thống khổ làm hắn lý trí nháy mắt trở về!
“Y Nhi đừng sợ! Ta đây liền kêu thái y tới, nàng đừng sợ!”
Nhưng đã quá trễ.

- ---------------------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui