Tác giả: Tuyết Lê (Lê Tuyết)
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: FB: Tuyết Lê
Trạng thái: Full
Số chương: 45
Tần suất cập nhật: 3 giờ/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Khi mọi thứ đều đã quá sức chịu đựng, tất cả đều trở nên bế tắc, cô không thể nào cố gắng thêm được nữa. Cuộc sống hiện tại cứ như địa ngục trần gian, cô muốn thoát khỏi nó!!!
“ Soạt.. soạt”...
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.
Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.
Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt.
Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
sstruyen mời các bạn đọc tiếp..
Tác giả : Tuyết Lê (Lê Tuyết)
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn: FB: Tuyết Lê
Trạng thái: Full
Số chương: 45
Tần suất cập nhật: 3 giờ/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Khi mọi thứ đều đã quá sức chịu đựng, tất cả đều trở nên bế tắc, cô không thể nào cố gắng thêm được nữa. Cuộc sống hiện tại cứ như địa ngục trần gian, cô muốn thoát khỏi nó!!!
“ Soạt.. soạt”...
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà... ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.
Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.
Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt.
Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
sstruyen mời các bạn đọc tiếp..