Lí trí của Lý Mộng Nghiên đa bay xa không tìm thấy được nữa.
Môi lưỡi vẫn triền miên dây dưa.
Cô chìm đắm trong khoái cảm anh mang đến.
Quý Thừa An lột hết những trướng ngại còn lại trên cơ thể cô.
Làn da vì kích tình mà ấm nóng, hồng lên quyến rũ.
Không biết từ lúc nào Lý Mộng Nghiên đã nằm xuống ghế, cơ thể săn chắc của anh ghé trên người cô.
Quý Thừa An nhìn cô đã động tình, có thể sẵn sàng cho anh tiến vào.
Nhưng đã lâu không làm chuyện này, không thể gấp gáp.
Cần cho cô chuẩn bị thật kỹ, khi anh đi vào sẽ thoải mái hơn.
Hai ngón tay khẽ tách cánh hoa, đột ngột đưa ngón giữa vào trong vách thịt, nhẹ nhàng ma sát vách thịt, nắn bóp từng ngóc ngách làm cô thoải mái run người.
Ngón tay Quý Thừa An tăng tốc ra vào nơi tue mật, kéo theo từng đợt sóng nước ào ạt tràn ra, nhưng vẫn không làm cho Lý Mộng Nghiên hết cảm giác ngứa ngáy nơi hạ thể.
Cô uốn éo thân mình, trán nhăn lại nhưng vẫn không thấy dễ chịu.
Miệng vẫn tiếp tục 'ưm' 'a'...
Anh tách khỏi môi cô, nhìn cô khó chịu đến mắt rưng rưng.
Hạ bộ căng chặt sắp không chịu nổi.
Anh cúi xuống nhìn nơi ngón tay đang cắm.
Dứt khoát rút ngon tay ra.
Có thể đột nhiên trống rỗng, trán cô nhăn lại càng chặt hơn.
Nhưng chưa kịp lên tiếng bất hình, từ phía dưới truyền đến cơn tê dại sung sướng, cô bất giác dùng mình một cái.
Mở mắt ra nhìn thấy một chiếc đầu đen đang cắm cúi nơi tư mật.
Lý Mộng Nghiên ngại ngùng làm làn da càng thêm hồng nhuận.
Được anh chăm sóc quá thoải mái, không thể nhịn được những tiếng kêu động tình, lại sấu hổ.
Hạ thể bất ngờ co rút một trận, một dòng nước xối ra còn mãnh liệt hơn vừa nãy.
Không ngờ đã lâu không gần gũi, mới chỉ được anh hôn thôi đã có thể lên cao trào.
Lý Mộng Nghiên nhắm nghiền mắt, không dám mở mắt ra đối diện với anh.
Quý Thừa An nhìn thấy biểu hiện của cô, rất vui vẻ hưởng thụ.
Hạ thể căng cứng, nóng hổi được giải phóng, không để cô có thời gian suy nghĩ, đặt tại nơi tư mật, dứt khoát mượn dòng nước đưa vào.
Có thể đột nhiên được lấp đầy, cơn cao trào vẫn còn dư âm, có thể cô vẫn còn mẫn cảm, lúc này anh đưa vật to thô nóng ngập nút cán.
Lý Mộng Nghiên bất ngờ đạt cao trào lần thứ hai, cả cơ thể xụi lơ.
Mệt đến tay cũng không nhấc nổi.
Nhưng Quý Thừa An mới là vừa bắt đầu, đâu thể tha cho cô dễ dàng vậy.
Cô đạt cao trào, cơ thể co rút kẹp chặt lấy anh.
Quý Thừa An vừa đau nhưng cũng vừa sướng, muốn cử động lại có chút khó khăn.
Anh khàn giọng dụ dỗ cô:Ngoan, thả lỏng nào, em muốn kẹp đứt chồng em sao.
Da mặt cô so với một năm trước áng chừng vẫn mỏng như vậy, không chịu nổi mấy lời đen tối của anh.
Anh cứ ở trong người cô như vậy cô cũng thấy căng trướng khó chịu.
Liền hơi đẩy chân mở rộng thêm, mở lối cho anh chinh phạt.
Anh động chút.
Anh còn không hoạt động cô sẽ bí bách mà chết mất.
Nghe được yêu cầu của cô, anh bắt đầu ra vào nhịp nhàng, từng lượt chậm cắm vào lại từ từ rút ra.
Tốc độ quá chậm làm Lý Mộng Nghiên càng khó chịu hơn.
Nhanh một chút.
Nhận được tín hiệu của Lý Mộng Nghiên, anh biết cô đã tiếp nhận được đồ vật to nóng kia của anh.
Anh ra sức tăng tốc độ nhanh chậm không đều.
Cắm sâu chạm đến điểm mẫn cảm, rồi lại rút ra chỉ còn lại chút đầu giữ trong khe hở, sau đó lại đột ngột cắm mạnh, ma sát lên từng lớp thịt.
Hai người cùng thoải mái đến run người.