Kiều Khí Bao


Tóc sau gáy Khương Vân Dung hơi dài, tay nam nhân lùi qua sau gáy cậu, giống như cầm tù, lại mang theo mãnh liệt yêu thương khó diễn tả thành lời, nhẹ nhàng vuốt ve.
Đôi môi hồng nhuận được mút ẩm ướt, nhuộm một màu trơn bóng, Lương Kinh Dã hôn rất hung, ấn trên bờ môi cậu một vài điểm nhỏ, cậu muốn liếm một cái, nhưng đầu lưỡi vừa hé ra đã bị nam nhân nuốt vào trong miệng rồi, cảm giác đau xót dần dần tỉnh lại.

Môi sưng lên nhìn rất tươi ngon, hồng hồng nộn nộn, thịt môi núc ních vểnh lên, bị môi nam nhân ép tới xẹp xuống xuống, hô hấp đều là hơi thở của nam nhân, nóng hầm hập.
Đầu ngón tay Khương Vân Dung siết chặt vải sau vai Lương Kinh Dã, chỉ là sau đó khí lực trên tay có hơi mỏi, nắm cũng không nắm được.
Trong mắt phủ một tầng sương mù, mí mắt dính nước.


Một chữ cũng không nói được, âm thanh nức nở nuốt xuống yết ớt, tiếng mút hôn dính sền sệt.
Lương Kinh Dã 800 cuộc đời còn chưa hưởng qua vị thịt, mấy ngày nay vẫn bị trêu chọc, cục tức cuối cùng đã tìm được lối ra, hôn một lúc lâu cũng không có dấu hiệu dừng, rõ ràng trong miệng còn có vài vị ngọt, tay vén ra một góc vạt áo thiếu niên dán trên eo nhỏ mềm mềm.
Cho tới khi người ta thực sự không nín được rơi nước mắt, mập mờ nói, "Không phải...!" Mới thở gấp thả lỏng miệng.
"Ô...!Không được...!"
Hôn không khiến cậu thấy thoải mái, ngược lại còn khó chịu hơn.
Lương Kinh Dã một tay ôm lấy Khương Vân Dung, để cậu dạng hai chân trên người mình.
Hắn đem đầu chôn giữa cổ cậu, vỗ vỗ lưng cậu giống như đang an ủi em bé, lòng bàn tay xù xì ma sát thắt lưng đối phương.
Khương Vân Dung được nam nhân quay vòng vào trong ngực, thân thể rất nhỏ nổi bật lên, hạ thân trống rỗng chỉ mặc duy nhất quần lót, trên mặt đỏ bừng.

Cậu giống như một nam kỹ non nớt, tự mình lén bò lên giường tìm người khai bao, kết quả kỹ thuật gì cũng không dùng đều sắp bị nuốt trọn.
Miệng nhỏ dưới thân vẫn còn đang chảy nước, nhanh giống như không dừng được.
Cậu không biết để cho người ta cắm vào sẽ có tư vị gì, toàn thân bị mồ hôi thấm ướt trắng nõn, chỉ biết run rẩy, thân thể kêu gào khó chịu.
Ngực Khương Vân Dung không giống nam sinh bình thường, vú cậu có phát dục một chút, nhô ra một độ cong nhỏ, cho dù không ra sửa, nhưng hai viên đầu v* lại rất vểnh, rất tròn, nhan sắc xinh đẹp.

Lương Kinh Dã khàn giọng hỏi cậu, "Khó chịu ở đâu?"
Cậu không dám nói phía dưới, lảnh tránh việc khác nắm lấy tay nam nhân đặt trên bộ ngực mình, "Đây, nơi đây...!"
Gãi đúng chỗ ngứa.
Áo mỏng trượt xuống, Lương Kinh Dã nuốt nước miếng một cái, yết hầu trên dưới giật giật.
Trước mắt hắn nhìn đã ngứa ngáy không chịu nổi, vạt áo Khương Vân Dung đã sớm tới vị trí thắt lưng.

Bộ ngực một tầng thịt mềm cắm trong kẽ tay nam nhân đàn hồi lại được nắm trong tay, dùng một lực rất nhẹ vừa nhéo vừa kéo vuốt ve, ngay cả quầng vú cũng bắt đầu đong đưa.
Sờ cậu như vậy, đầu v* mềm mại bị chà sát đến đỏ ửng, bản thân liền thấy một chút đau nhức chuyển hóa thành khoái cảm liên tục.

Khương Vân Dung thất thần run rẩy, nếu như nam nhân không dùng tay giữ ngang hông cậu chống lấy, cậu đã sớm ngồi không yên.

Thân thể này vô dùng nhạy cảm, đến khi Lương Kinh Dã bóc đến tầng áo trước ngực, một chút sức lực để níu lấy cậu cũng không có.
Nam nhân hiển nhiên không quan tâm điều này, hắn nửa dỗ nửa áp bách muốn bảo cậu ôm lấy đầu mình, một giây tiếp theo, khoang miệng ấm áp, ướt át lập tức bao lấy đầu v* nhạy cảm.
"A...!Ưm...!Đừng, đừng hút...!"
Cậu rên rỉ ngay tức khắc muốn lấy thân nuôi dưỡng sói đói.
Trên da thịt tuyết trắng, hai viên kia đã hoàn toàn bị mút sưng lên, hút mềm nhũn, vốn dĩ lắc không nổi, viên đầu v* chỉ cần thổi một hơi cũng sẽ run rẩy, kiều diễm ướt át.
Nam nhân da đen ôm chặt người trong lòng, hạ thâm đâm trên đùi trong của cậu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận