Kiều Kiều Trọng Sinh FULL


Trải qua một khoảng thời gian tích góp từng tí một, trong sân nhà Kiều Kiều toàn là củi.

Hôm đầu tiên nhặt về nhà, Kiều ba Kiều mẹ nhìn củi trong sân còn tưởng mình nằm mơ, bà nội Kiều Kiều thấy thế vội vàng đi đến nói, chỗ này là do một thằng bé giúp Kiều Kiều nhặt về, hai đứa đi đi về về rất nhiều lần.
Kiều mẹ vội hỏi Kiều Kiều, Kiều Kiều giải thích đó là anh trai của bạn học Dương Tuyết, cũng muốn kiếm ít tiền lẻ.

Hai người rảnh rỗi không có chuyện gì làm lên định nhặt ít củi, mấy ngày nữa trời lạnh đi đến cổng trường bán.

Kiều mẹ không nói gì, ngẩng đầu nhìn trời.
Trong khoảng thời gian này Kiều ba cũng nói Kiều Kiều mấy lần, nhưng nhìn thành tích con gái không bị sa sút, ở lớp đều đứng số một số hai nên cũng không quản nữa.

Mặc dù Kiều ba làm việc tạm thời trên trấn nhưng gần đây cũng có chút gấp rút.
Kiều Kiều lấy dây thừng đem củi nhặt được bó thành từng bó.

Thấy vậy, bà nội Kiều Kiều cũng không có cách nào lấy về, mấy ngày vừa rồi bà cũng không quan tâm cứ trực tiếp cầm về dùng.


Kiều Kiều nhìn đống củi cao chồng chất của nhà bà nội, bĩu môi.
Trời càng ngày càng lạnh, hiện tại việc làm ăn của Kiều Kiều không thể bằng được trước kia, tan học mỗi ngày cũng không ra ngoài bán đồ.

Bút kế bán mấy lần cũng không bán được nữa, nhà còn không có nhiều len nên Kiều Kiều quyết định không bán cái này.

Kiều Kiều tính, hơn một tháng này bán bút kế được hơn bảy mươi đồng, nàng giao hết cho mẹ, Kiều mẹ rất vui.
Kiều Kiều cầm bút vẽ tranh, Kiều mẹ đang trong phòng bếp, hôm nay Kiều ba về hơi muộn, còn ôm theo một cái thùng.
“Cha, người đã về rồi? Đây là cái gì ạ?” Kiều Kiều nhìn cái thùng trong tay Kiều ba.
Kiều ba nhếch miệng cười: “Hôm nay người ta cho cha một thùng, đây là hộp đào, tý nữa cho con ăn thử”.
Kiều Kiều cười cười, Kiều ba ôm cái thùng vào nhà, bà nội Kiều Kiều sao có thể không nhìn thấy, vội vàng đuổi theo vào nhà.

Nghe thấy lời nói của Kiều ba, mặt mày hớn hở, “Aiu,mùa đông hộp đào ăn rất ngon đấy”.
“Mẹ, người lấy hai hộp đi” Kiều ba mở thùng ra, đưa cho bà nội Kiều Kiều hai hộp, bà xem qua, cười tủm tỉm trở về nhà.
Kiều Kiều biết, mẹ nàng không thích bà nội như vậy, làm con trai con gái cần phải hiếu kính cha mẹ, nhưng ông bà nội lần nào cũng thế này.

Chỉ cần có ai đến đưa cái gì hay là Kiều mẹ mua cái gì bà nội đều đến nhìn, nói xa nói gần ý tứ là muốn một ít.


Giữa chủ động biếu với đi đến đòi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau đấy.
Hơn nữa nhà chú Kiều Kiều điều kiện tốt hơn, nhưng ông bà nội chuyện gì cũng thiên vị chú ấy.
Kiều mẹ thường xuyên có chút mâu thuẫn nhỏ với họ, đấy cũng là lý do khiến Kiều mẹ muốn ra ngoài xây nhà mới, cái ý nghĩ này của mẹ không phải ngày một ngày hai đâu cho nên gia đình nàng cũng vì thế mà nỗ lực kiếm tiền.
Bà nội đi rồi, Kiều Kiều nhìn một cái, tổng cộng có mười hai hộp, bà nội lấy hai giờ cong mười hộp.

Kiều ba cho Kiều Kiều mở một hộp ăn, Kiều Kiều từ chối.

Nàng thích ăn trái cây tươi mới, bây giờ đang là lúc hái táo rồi.
Nhà bà nội đều hái xong rồi nhưng nhà Kiều Kiều còn chưa có thời gian đi hái.
Hiện tại táo rất quý nhưng ông nội thiên vị, chỉ cho nhà nàng tám cây táo mười hai cây còn lại đều là cây lê.

Mặc dù nàng thích ăn loại đó nhưng nàng biết muốn bán giá tốt thì phải bán trái táo.
Ba nhà mỗi nhà hai mươi cây, nhưng nhà ông bà nội có tới mười tám cây táo, chỉ có hai cây lê, hai cây này là giữ lại để mình ăn.

Còn nhà chú hai thì có mười năm cây táo, năm cây nước lê.

Ông nội giải thích do nhà Kiều Kiều khá giả hơn.

(bởi vì không biết nước quang là cây gì cho nên bạn phang cây lê vào : :.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận