Kiêu Ngạo Thiên Hạ

-[Vòng tay Sóng Dữ • Chiến ]!

Mễ Lạp Nhi mở to miệng, cô bé sợ hãi nhìn ban thưởng:

-Thật là lợi hại! Trang bị thật lợi hại!

Sở Thiên Biến dứng bên cạnh cũng đang không ngừng than thở, ban thưởng nhiệm vụ Vực Sâu Chi Tâm quả thật là quá kinh người, nếu hiện tại hắn có thể đeo vòng tay vào, sau khi khởi động, trong vòng 15 giây, sức tấn công của hắn ít nhất sẽ tăng lên gấp đôi.

-Ban thưởng của Phó Bản hình thức Địa Ngục tất nhiên là cường hãn, nếu không, nơi này cũng sẽ không có nhiều người chơi tụ tập như vậy.

Hương Thảo Thiên Không bất đắc dĩ nhún vai:

-Có điều với đội ngũ của chúng ta, chắc có lẽ chỉ có thể đánh hình thức Khó Khăn mà thôi.

Thiêu Đốt Thiển Lam gật đầu, cười giải thích cho Mễ Lạp Nhi:

-Ban thưởng này muốn lấy thì phải thông qua hình thức Địa Ngục. Chúng ta lấy không được.

"A!" Mễ Lạp Nhi thất vọng nhíu mày, hỏi:

-Vậy ban thưởng hình thức khó khăn chúng ta có thể thông qua là cái gì?

Hương Thảo Thiên Không xấu hổ sờ sờ cái mũi, nói:

-Rất đơn giản, xóa bỏ thuộc tính gia tăng thứ 2, hiệu quả đặc thù cũng xóa đi, nó chính là thuộc tính của trang bị chúng ta có thể nhận được.

-Kém thiệt nhiều a!

Sở Thiên Biến ở một bên âm thầm cười khổ:

-Quả nhiên, trên đời này làm gì có chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.

-Mục đích chúng ta tới đây là để luyện cấp, trang bị trong hình thức Địa Ngục mặc dù tốt, nhưng sau này cũng sẽ bị đào thải mà thôi.


Khi Thiêu Đốt Thiển Lam nói những lời an ủi này, hắn cũng không cảm thấy có chút lo lắng nào mặc dù trang bị loại trang sức có tỉ lệ rơi rất thấp, loại đồ vật này trên thị trường luôn là hàng có tiền cũng khó mua. Cũng bởi vậy, cho dù là có rất nhiều người đã tới cấp 20, có thể đi Uy Bá Nhĩ vẫn một mực kiên trì ở lại nơi này.

-Đi thôi, trước rạng sáng chúng ta nhất định phải thông qua Phó Bản.

Sở Thiên Biến dẫn đoàn người đi tới chỗ tập trung nhiều người chơi nhất.

Cửa vào Vực Sóng Dữ kỳ thật là một cái hố không xa doanh trại, nước ở chỗ này chảy xiết tạo thành một vòng xoáy làm cho người ta khi nhìn thấy đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Trên bờ biển, có hơn ngàn người chơi tụ tập lại cùng một chỗ, có vài người nhìn như sắp quyết đấu, có chút ít đang hưng phấn trao đổi tâm đắc, cũng có ít người đang ngồi trên mặt đất, dường như là đang đợi đồng đội của mình tới.

4 người Sở Thiên Biến đi tới, khi chuẩn bị nhảy vòng vào xoáy thì đột nhiên phía sau truyền đến một giọng nói trêu tức.

-Oa! Ba người một thân trang bị rách nát định mang theo một tiểu mỹ nữ qua Phó Bản? Hại thiếu nữ chưa thành niên cũng không nên làm như thế chứ?

Bốn người quay đầu lại thấy cách 30 m bên ngoài đang đứng một Ám Dạ Tinh Linh Kiến Tập Du Hiệp, người này khi nhìn đám người Sở Thiên Biến liền không ngừng lắc đầu thở dài, khi thấy Mễ Lạp Nhi, đôi mắt hắn đột nhiên vụt sáng, hắn ôn nhu nói:

-Em gái, đi cùng 3 tên này vào Phó Bản chính là tìm chết! Ca ca tìm bạn mang em đi, chịu không?

Nghe tên Du Hiệp trước mặt nói móc Sở Thiên Biến, miệng Mễ Lạp Nhi chề lên, cô bé lôi kéo tay Sở Thiên Biến, nói:

-Thiên Hồi ca ca, không cần để ý tới hắn. Chúng ta vào Phó Bản đi.

Sở Thiên Biến còn chưa kịp nói cái gì, Thiêu Đốt Thiển Lam đã xoay người đi lên trước, hắn mở to mắt nhìn Kiến Tập Du Hiệp, thản nhiên nói:

-Chúa cứu thế Châu Phi, 23 cấp, dứng hạng 4 trong bảng xếp hạng khu vực.

Nghe vậy, Chúa cứu thế Châu Phi cười ngạo nghễ:

-Thế nào? Tôi đủ tư cách mang cô bé hạ Phó Bản chứ?

Trong đám người có rất nhiều người bị bọn họ hấp dẫn, khi thấy Chúa cứu thế Châu Phi,mọi người đều bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng đều nói thầm một câu: tên này nếu có ngày không gây chuyện, chắc ngày đó mặc trời mọc hướng Tây.

-Cái tên này, tính tình như thế không biết khi nào mới sửa được đây.


Trong đám người có một tên đầu trọc, khi thấy cảnh này hắn liền lắc đầu thở dài.

-Chúa cứu thế Châu Phi? Hắn lại đi đùa giỡn người chơi nữ?

Bên cạnh tên đầu trọc, một Ám Dạ Tinh Linh nữ Thợ Săn đang thảo luận chuyện gì đó, khi nghe thấy câu nói của tên trọc liền ngẩn đầu lên nhìn lại, khi thấy Sở Thiên Biến, đôi mắt cô nàng có chút co rút lại:

-Là hắn. . .

Đầu trọc này chính là tên đang đứng đầu trong bảng xếp hạng khu vực-Tân đệ nhất Khai Sơn Quái, khi nghe âm thanh của đồng đội, hăn liền nhướng mày, hỏi:

-Sao vậy? Phi Vũ, nơi đó có người quen à?

Nữ Tinh Linh như cười như không vuốt cằm nói:

-Đúng vậy, là tên Bình Hành Đức Lỗ Y kia. Có trò hay nhìn, hy vọng tên này lần này sẽ không đá trúng thiết bản.

"A?"

Tân đệ nhất Khai Sơn Quái vừa nghe cũng cảm thấy hứng thú, hắn vừa định nói gì thì trong đội ngũ liền có một gọng hưng phấn vang lên.

-Anh họ! Anh xem, anh xem. . .

Bên cạnh Phi Vũ Thiên Mang là một Viễn Cổ Tinh Linh Pháp Sư 23 cấp, hắn đang cau mày chịu đựng tên Nhân loại Pháp Sư bên cạnh líu ríu.

-Anh nói này Hôi Cơ, chú có thể an phận một chút không? Lại có chuyện gì thế?

Viễn Cổ Tinh Linh Pháp Sư bất đắc dĩ trừng mắt nhìn em họ của mình, tên này vậy mà không chịu nghe lời hắn dạy, cứ như vậy chỉ tay về phía trước rồi bắt hắn nhìn theo.

-Anh họ, chính là hai người kia! Hai người đó đã giúp em hoàn thành nhiệm vụ Liệt Sát Bạo Hùng.

Hôi Cơ hưng phấn chỉ vào hai người Sở Thiên Biến:


-Chính là tên Bình Hành Đức Lỗ Y và tên Chiến Sĩ.

Viễn Cổ Tinh Linh Pháp Sư nghe vậy cả kinh, hắn quay đầu lại nhìn Sở Thiên Biến và Hương Thảo Thiên Không, sau đó hắn nhíu mày, nói:

-Tên Bình Hành Đức Lỗ Y này đã giảm thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ xuống còn 2,4 giây? Còn tên Chiến Sĩ kia nữa, chú không nhầm đó chứ?

Phi Vũ Thiên Mang đứng bên cạnh cười nói:

-Nếu trợ giúp Hôi Cơ hoàn thành nhiệm vụ là tên Bình Hành Đức Lỗ Y kia, vậy thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ chỉ có 2,4 giây chắc chắn sẽ không nhầm.

Ám Dạ Tinh Linh nữ Thợ Săn nói một câu làm cho mọi người xung quanh chú ý, mọi người công việc lại, chăm chú nhìn vài người phía trước.

...

Bên bờ biển, Chúa cứu thế Châu Phi không ngừng dùng ánh mắt khiêu khích Thiêu Đốt Thiển Lam, Kiến Tập Kỵ Binh lấy trường thương xuống, cười lạnh nói:

-Có đủ tư cách hay không, một hồi khi sống lại trong thần điện, đi hỏi Thiên Sứ sẽ biết.

Chúa cứu thế Châu Phi giống như nghe được chuyện cười thú vị nhất trên đời, hắn không xác định hỏi:

-Anh nói cái gì? Anh bảo tôi đến hỏi Thiên Sứ. . .

Lời còn chưa dứt, đôi mắt của Tinh Linh Du Hiệp liền trợn to, hắn rít gào một tiếng:

-Mẹ nó!

Thanh trường thương trên tay Kiến Tập Kỵ Binh đột nhiên xoay tròn, dùng tay làm tâm, nó lăng không xoay tròn trong bàn tay to của Thiêu Đốt Thiển Lam, trong không khí nhất thời vang lên một trận réo rắt.

Đây không phải là phương thức công kích, cũng không phải là hiệu qua do kỹ năng tạo thành, nó thuẩn túy chỉ là cây thương đang xoay tròn (toàn thương). Trong hiện thực, một người chỉ cần đủ lực cánh tay, lại quen thuộc với loại thương này đều có thể làm được, nhưng mà, đây là trong trò chơi, đây hoàn toàn là 2 khái niệm khác nhau.

Trong mắt mọi người hiện lên vẻ hoảng sợ, tiếng hô không ngừng vang lên trong đám người, Tân đệ nhất Khai Sơn Quái càm thêm kinh hãi, bọn họ hai người nhìn nhau, trong mắt đều là sự mờ mịt.

Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái chần chờ nói:

-Đó là toàn thương? Thật sự là toàn thương?

-100% là toàn thương!

Viễn Cổ Tinh Linh Pháp Sư, người đứng thứ 5 trong bảng xếp hạng khu vực-Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, hắn nhỏ giọng mắng:


-Bà mẹ nó! Thật sự là toàn thương!

-Tên này thật sự đã đá trúng thiết bản!

Phi Vũ Thiên Mang lắc đầu thở dài, vẻ mặt khó có thể tin:

-Hoàn toàn hình thái 'Bán phán định'! Đây là Dạ Tước a! Trong Dạ Tước sữ dụng hình thức 'Bán phán định' hoàn toàn, ở đâu xuất hiện một tên quái vật thế này!

-Khoan khoan, chờ đã. . .

Nhìn cây thương trong tay Ngưu Đầu Nhân Chiến Sĩ không ngừng tiến tới gần, Chúa cứu thế Châu Phi không ngừng nói:

-Lão huynh, có gì cứ thương lượng. Nói không chừng chúng ta trong trò chơi khác đã từng gặp nhau, trận này không cần đánh được không? Huynh đệ tôi gia nhập đội ngũ các người làm công miễn phí, thế nào? Không phải các người không có trị liệu sao? Tôi đi gọi bạn, trị liệu tốt có rất nhiều? Anh không cần không nghĩ tới tình cảm như thế. . .

Thấy Thiêu Đốt Thiển Lam không nói lời nào, hơn nửa còn sắp tiến vào phạm vi 26 m, Chúa cứu thế Châu Phi như lâm đại dịch, hắn nắm chặt trường cung trong tay, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống.

-Mẹ nó! Cái này xong rồi, tôi thề, tôi thề sau này không bao giờ trêu chọc em gái nửa ....

Chúa cứu thế Châu Phi trong lòng bi thúc, từ từ tích góp tinh thần, hắn chuẩn bị ứng phó trận chiến không hề nắm chắc này.

-Thiển Lam! Quên đi, chúng ta phải tranh thủ thời gian.

Khi Thiêu Đốt Thiển Lam tiến vào phạm vi 25 m, Sở Thiên Biến đột nhiên nói:

-Hiện tại đang là thời gian hoạt động Phó Bản.

Ngụ ý là Sở Thiên Biến nhắc nhở Kiến Tập Kỵ Binh, nhớ rõ tuân thủ điều khoản khế ước, không nên quên mục đích tới đây.

Kiến Tập Kỵ Binh yên lặng đi về phía đồng đội, sau đó dẫn đầu nhảy vào vòng xoáy, Sở Thiên Biến đê cho Mễ Lạp Nhi và Hương Thảo Thiên Không theo thứ tự nhảy vào, sau đó tới lượt hắn.

Nhìn theo bóng dánh của Bình Hành Đức Lỗ Y, Chúa cứu thế Châu Phi như trút được gánh nặng, hắn cảm:

-Hi! Lão huynh, hôm nay cảm tạ, nếu là. . .

Nghe vậy, Sở Thiên Biến quay đầu, hờ hững nhìn Tinh Linh Du Hiệp, cặp mắt trong suốt kia biến thành màu xám, một màu xám chẳng có chút sinh cơ nào, giống như là cặp mắt của Tử Thần từ trên nhìn xuống vạn vật sinh linh vậy. . .

Chúa cứu thế Châu Phi giống như bị đánh một đòn thật mạnh, hắn yên lặng đứng đó, không nói được câu nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận