Kiều Thê Như Vân

Thái Thao niên kỷ khoảng bốn mươi, một câu Thẩm huynh này rất có ý tứ trêu chọc, trước đó hắn cùng với Thẩm Ngạo liên thủ đẩy đổ Thái Du, tuy nói đã từng đứng chung một chiến hào, nhưng cũng không cần khách khí với Thẩm Ngạo, Thẩm Ngạo và Thái Kinh đã mâu thuẫn xôn xao, hắn thân là con của Thái Kinh, tự nhiên là thuộc Thái đảng.

Triệu Hằng cũng cười cười nói: “ Thẩm đại nhân, chúng ta lại gặp mặt.”

Triệu Trụ kia chỉ là hừ một tiếng, vẫn là thái độ không để ý tớiThẩm Ngạo.

Thẩm Ngạo hướng phía Thái Thao nói: “ Thái huynh hôm nay khôi phục làm Binh bộ Thượng Thư, thật đáng mừng.”Dứt lời, nhìn về phía Triệu Hằng, nói: “ Điện hạ mấy ngày nay tinh thần cũng không tệ.”Đối với Ngũ hoàng tử kia, hắn đã không muốn nói, Thẩm Ngạo cũng lười phản ứng.

Thái Du khẽ mỉm cười nói: “ Không biết Thẩm huynh tới nơi này làm gì?”

Sắc mặt Thẩm Ngạo nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, bộ dạng giải quyết việc chung, nói: “ Sự tình giáo úy thủy sư, là bệ hạ tự mình nói, chuyện này đang mang nghiệp võ Đại Tống ta, triều đình xuất ra nhiều tiền bạc như vậy để làm chiến thuyền, trước đó, học đường dạy võ phải thao luyện ra giáo đầu, còn muốn Binh bộ bên này cho chút ít thuận tiện.”

Thái Du nhìn thoáng qua hướng Triệu Hằng, Triệu Hằng chỉ cười cười, liền cúi đầu uống trà, Ngũ hoàng tử Triệu Trụ kia cười lạnh nói: “ Thẩm đại nhân là muốn lại để cho những thủ lĩnh phản loạn kia làm quan? Quan Đại Tống không không đáng tiền như vậy sao?.”


Thẩm Ngạo đã dự cảm được, Thái Du lôi kéo hai điện hạ tới, chính là muốn đè chuyện này xuống, biểu hiện ra là sự tình giáo đầu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng cũng là lần đầu tiên học đường dạy võ cãi cọ cùng Binh bộ, loại sự tình này tựa như kéo co, lần đầu tiên thua, lần sau không tránh khỏi sĩ khí giảm sút, Thẩm Ngạo mỉm cười nói: “ Như thế nào? Binh bộ này lúc nào đến phiên hoàng tử làm chủ rồi?”

Những lời này đã rất không khách khí, nhưng rất có đạo lý, thời lập Tống đến nay, luôn luôn hà khắc đối với tôn thất, can thiệp chính sự, lại càng là kiêng kị bên trong kiêng kị, nhất là thời Huy Tông.

Triệu Trụ cười lạnh nói: “ Thiên hạ là Triệu gia, họ khác có thể nói, hẳn là họ Triệu không thể nói?”

Thái Du và Triệu Hằng nhìn nhau cười một tiếng, giờ phút này đều là khép miệng không nói, cứ để Triệu Trụ tranh luận cùng Thẩm Ngạo, Thẩm Ngạo cười ha ha nói: “ Điện hạ nói sai rồi, thiên hạ là của hoàng thượng, tại sao lại nói họ Triệu?.”

Triệu Trụ vỗ bàn nói: “ Thẩm Ngạo, ngươi quá làm càn!”

Đến trình độ này, cũng không có đạo lý nhường nhịn, Thẩm Ngạo ngồi ngay ngắn bất động, chậm rãi mà nhấp một ngụm trà: “ Bổn quan chính là đang xử lý công vụ, điện hạ, ngươi cũng nên ghi nhớ, tự giải quyết cho tốt, can thiệp triều chính, là ai cho ngươi quyền lợi?”

Triệu Trụ liếc nhìn Triệu Hằng, Triệu Hằng cười hì hì nói: “ Thẩm đại nhân, tính tình Ngũ đệ chính là vậy, mong Thẩm đại nhân đừng nên trách.”


Triệu Trụ không khách khí nói: “ Hoàng huynh, khách khí cùng hắn làm cái gì, hắn chỉ là một con chó giữ nhà cho Triệu gia ta mà thôi!”

Lời nói đến đây, khóe mắt Thẩm Ngạo lại lộ ra một tia lãnh ý, chậm rì rì nói: “ Chuyện này, không cần ngươi tính toán.”Tiếp theo liền vươn người đứng dậy, cố ý đem góc áo phất về hướng chén trà một cái, trà chén rớt trên mặt đất, thật sự khiến người trong sảnh hoảng sợ, Thẩm Ngạo không khách khí nói: “ Điện hạ, chúng ta còn nhiều thời gian, chuyện này, chúng ta sẽ nói sau.”

Trực tiếp đi ra khỏi Binh bộ, trở mình trên người ngựa, mang theo thân vệ, trực tiếp trở lại học đường dạy võ, sự tình hôm nay, Thái Thao kia rõ ràng muốn mượn hoàng tử cho mình xấu hổ, không đả kích thoáng Ngũ hoàng tử hung hăng càn quấy kia, sau này, học đường dạy võ chuyện gì cũng phải cãi cọ, mấy cái vệ thấy sắc mặt Thẩm đại nhân không tốt, cũng không dám nói lời nói, theo hắn đến võ đường, Hàn Thế Trung vừa mới tới, nói: “ Đại nhân, trong nội cung đầu có một công công đến, mời Thẩm đại nhân vào cung yết kiến.”

Trong lòng Thẩm Ngạo biết, đây là vì chuẩn bị cưới vợ Đế cơ, thường ngày, Đế cơ gả đi, không cần hỏi thân phận Phò mã, phần lớn đều là công hầu, để cha mẹ đi hỏi, Thẩm Ngạo không có cha mẹ, trong nội cung đành phải lại để cho Đoan Chính bên kia đến hỏi, chỉ là, Đoan Chính không phải chuyện gì cũng hiểu, không thiếu được việc muốn hỏi tính toán của Thẩm Ngạo một chút.

Thẩm Ngạo gật gật đầu, nói: “ Như thế này, bây giờ ta đi, Hàn Thế Trung, ngươi tới đây, ta có việc muốn phân phó ngươi.”

Hàn Thế Trung nghe được phân phó, lập tức nghiêm mặt ôm quyền nói: “ Xin đại nhân phân phó.”


Thẩm Ngạo chậm rãi nói: “ Từ ngày mai, giáo úychạy cự li dài, không cần phải đi ra bên ngoài thành, trực tiếp kéo đến phố Kiết, vây quanh phủ đệ lớn nhất hơn mười rồi trở về, mỗi sáng sớm đã sớm xuất phát, miệng hô lớn một chút, chính là muốn người không yên ổn, biết không?”

Hàn Thế Trung có chút kinh ngạc: “ Cái chỗ đó, không phải Vương phủ của ngũ hoàng tử điện hạ sao? Thẩm đại nhân, đám giáo úy bọn họ thao luyện, nếu nhao nhao đến...”

Thẩm Ngạo cắt ngang lời hắn, nói: “ Đúng đấy, muốn nhao nhao hắn, làm theo như ta phân phó, không nên hỏi cái khác.”

Phục tùng mệnh lệnh, đã thành bản năng của Hàn Thế Trung, môn sinh thiên tử không sợ gì, đầu năm nay hoàng tử còn nhiều hơn so với cho, Thẩm Ngạo đã phân phó, cũng không phải bảo bọn hắn xông vào Vương phủ gây chuyện, thật sự cũng không có cái gì kiêng kị, liền ôm quyền nói: “ Tại hạ hiểu, đi đến phố Kiết, tòa nhà lớn nhất, chạy quanh vài vòng, miệng hô khẩu hiệu, đại nhân yên tâm, sáng sớm ngày mai, giờ dần, chúng ta liền đi qua, người cả con đường đừng mong ngủ được.”

Giờ dần cũng không kém nhiều lắm, là ba giờ sáng đến năm giờ sáng, lúc này là thời điểm người ngủ say nhất, Thẩm Ngạo làm như vậy, cũng không phải là do tính tình trẻ con, tuy trả thù, còn có một phương diện khác, cũng muốn cho Triệu Trụ kia một bài học, chọc Thẩm Ngạo hắn, quản hắn khỉ gió có phải là hoàng tử hay không, cứ thu thập hết.

Hàn Thế Trung lại nói: “ Thẩm đại nhân, có phải là đã xảy ra chuyện gì, tiểu nhân xem sắc mặt của ngươi không tốt.”

Thẩm Ngạo lạnh nhạt nói: “ Sự tình bên ngoài, do ta chống đỡ, ngươi không nên hỏi, chuyên tâm làm giáo úy là được, còn có Tư Mã tư bên kia, cũng không thể thư giãn.”


Hàn Thế Trung không nói gì nữa, hành lễ, cáo từ đi ra ngoài.

Thẩm Ngạo phân phó không sai biệt lắm, gọi một tiến sĩ tới, nói: “ Cái này đưa đến phủ Tam hoàng tử, nói cho hắn biết, mấy ngày nữa mời hắn đến phủ uống rượu, về phần những thứ khác, hắn nhìn sẽ hiểu.”

Tiến sĩ cầm đi, Thẩm Ngạo lúc này mới cưỡi ngựa về nhà, thay đổi triều phục, trực tiếp vào cung yết kiến, cưỡi ngựa vào Chính Đức môn, sớm có nội thị thông báo Dương Tiễn, Dương Tiễn thở hồng hộc mà tới nghênh đón hắn, Thẩm Ngạo xoay người xuống ngựa, giao ngựa cho một người nội thị, theo Dương Tiễn, vừa đi vừa nói chuyện.

Dương Tiễn nói: “ Thẩm Ngạo, sự tình Binh bộ, nô gia đã nghe nói.”

Thẩm Ngạo ngạc nhiên, không thể tưởng được tin tức truyền nhanh như vậy, lập tức tưởng tượng, Ngũ hoàng tử kia nói rõ là muốn đánh võ đài cùng mình, không thiếu được việc muốn nói khoác một tý, các nơi nhận được tin tức cũng là chuyện tất nhiên, lập tức ung dung cười một tiếng: “ Nhạc phụ, ta và ngươi nói thẳng đi, đến tình trạng này, ta cũng nên làm ra lựa chọn.”

Dương Tiễn liếc nhìn hắn, cười ha ha nói: “ Tam hoàng tử rất được bệ hạ sủng hạnh, thật sự muốn tranh giành, cũng không đến mức rơi xuống hạ phong, Thẩm Ngạo, về phần Ngũ hoàng tử điện hạ kia, ngươi cũng không cần sợ hắn.”

Thẩm Ngạo cười ha ha một tiếng: “ Ta sợ hắn? Bắt đầu từ ngày mai, ta muốn một mực quấy đến mức hắn không được sống yên ổn mới thôi, ngươi chờ xem kịch vui đi.”

Dương Tiễn bĩu môi, cũng không có chuyện này ở trong lòng, tuy hoàng tử cao quý, nhưng cao quý tới đâu, chính chủ thiên hạ này cũng chỉ có một, hoàng thượng nhiều hoàng tử như vậy, nói khó nghe một ít, tình cảm phụ tử có bao nhiêu, rất khó nói, Thẩm Ngạo là sủng thần, lại là Phò mã, căn bản không cần để ý đến một hoàng tử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận