Kim chá cô

 
"Vâng vâng."
 
Sư trụ trì thở phào nhẹ nhõm, ông ta chỉ chờ Lý Trọng Tuấn nói câu này.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Châu cũng coi như phía Tây Bắc Lũng Tây, đương nhiên ông ta đã nghe nói đến danh tiếng hoang đường của Ngụy Vương, nghe danh không bằng gặp mặt - quả nhiên danh bất hư truyền.
 
Nhưng đã là người được Hoàng đế bổ nhiệm, chắc cũng không phải là chẳng có thủ đoạn gì chứ? 
 
Sư trụ trì nín thở, Lý Trọng Tuấn mới nhậm chức, không biết sẽ đốt đốm lửa đầu tiên thế nào đây!
 
Lý Trọng Tuấn cũng nghiêm mặt lại, trịnh trọng nói: "Đã đến đây rồi, trước tiên xin trưởng lão hãy tìm sổ sách ghi chép thu chi của những năm trước đưa nến chỗ tiểu vương, tiểu vương kiểm tra xong sẽ trả lại."
 
Trụ trì thở phào nhẹ nhõm.
 
Sổ sách thu chi đã được ông ta chỉnh sửa lại vô cùng hoàn hảo từ năm năm trước, nếu có người xem được chắc chắn cũng không nhìn ra sơ hở gì.
 
"Đương nhiên, đương nhiên, vậy xin mời Điện hạ dời bước đến tệ xá nghỉ ngơi, sổ sách thu chi lão tăng sẽ đưa người đến mang cho Điện hạ xem."
 
Lý Trọng Tuấn xem sổ sách thu chi cả buổi chiều, nhưng tất nhiên chàng không
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
hề nhận thấy điểm gì bất thường.
 
Sau bữa tối, Tuy Tuy ngồi bên cửa sổ đang định chợp mắt một lúc thì đột nhiên có một chú tiểu đến gọi nàng dậy, nói rằng Lý Trọng Tuấn đang tìm nàng.
 
Tuy Tuy ngáp dài, đi ra khỏi cửa. Có lẽ Bảo Tháp tự thường xuyên đón khách quý, cho nên chỗ ăn ở thiết kế xa hoa không thua gì trong Vương phủ. Nàng ở gian phòng phía sau, còn phòng ngủ và thư phòng của Lý Trọng Tuấn chính là năm gian phòng ở phía trước.
 
Lúc này trời đã chạng vạng tối, sắc trời cũng ngả đen, mấy chú tiểu đang dựng thang để thắp đèn, một ít hòa thượng cũng đứng dưới mái hiên, nói là hầu hạ Ngụy Vương đọc sách kinh. Nếu Ngụy Vương có bất kỳ câu hỏi nào, chàng có thể hỏi họ kịp thời.
 
Nhưng ngay cả Tuy Tuy cũng có thể nhìn ra, bọn họ ở đây là để theo dõi Lý Trọng Tuấn.
 
Tuy Tuy đi vào phòng trong nhà chính, nhìn thấy Lý Trọng Tuấn đang ngồi trước bàn, khắp nơi đều là sổ sách.
 
Nhìn thấy Tuy Tuy, Lý Trọng Tuấn ra hiệu cho nàng, gọi nàng với giọng không cao không thấp.
 
"Khanh Khanh, lại đây!"
 
"...?"
 
Rõ ràng là gọi thân mật, nhưng đột nhiên Tuy Tuy khẽ rùng mình lạnh cả người, nàng chỉ biết đứng im không dám động đậy.
 
Thấy vậy, Lý Trọng Tuấn cau mày, nháy mắt với nàng. Ánh mắt nghiêm nghị của chàng cứng rắn hơn nhiều so với giọng điệu khi nãy, nhưng lúc này Tuy Tuy mới cảm thấy thân thiết, mới chậm rãi bước tới.
 
Sau khi đến bàn, Lý Trọng Tuấn đột nhiên đứng dậy kéo nàng vào phòng trong, nhanh tay phẩy tắt đèn.
 
Tuy Tuy chưa kịp phản ứng đã bị Lý Trọng Tuấn đẩy lên giường. Tầm nhìn của nàng đột nhiên tối sầm lại, nàng sợ hãi kêu lên: "Chàng muốn làm… Ưm ưm…"
 
Lý Trọng Tuấn cũng nhào lên giường, bịt miệng nàng lại, ghé sát vào má nàng thì thầm: "Đừng la hét! Lát nữa ta phải ra ngoài làm một việc, nàng phải diễn cùng ta, hiểu ý thì gật đầu."
 
Tuy Tuy thực sự không hiểu lắm, nhưng gần như nghẹt thở rồi, do đó nàng liều lĩnh gật đầu thật mạnh.
 
Lý Trọng Tuấn buông tay khỏi miệng Tuy Tuy, nàng vội vàng thở gấp. Sau đó Lý Trọng Tuấn xoay người kéo rèm lại, hai người hoàn toàn chìm trong bóng tối bí ẩn.
 
Hai cơ thể áp sát vào nhau, ngực chàng căng phồng cứng rắn.
 
Tuy Tuy ngửi thấy mùi hương bách tùng nhàn nhạt trên người Lý Trọng Tuấn, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng hít thở của chàng, nhẹ nhàng nhưng nam tính.
 
Tuy Tuy lặng lẽ hỏi: "Chàng muốn ta giả vờ thế nào?"
 
Lý Trọng Tuấn có vẻ không thoải mái: "Lúc trước thế nào, lúc này thế ấy."
 
“Lúc trước…” Dường như Tuy Tuy đã hiểu ra được một chút, Lý Trọng Tuấn bận rộn cả buổi chiều, vừa rồi chàng gọi nàng là Khanh Khanh, đều là vì muốn cho các hòa thượng kia nhìn. Nàng suy nghĩ một chút, vội vàng nói: "Nhưng mà, Điện hạ không có ở đây!"
 
Thật sự quá kỳ quái, bắt nàng phải nói dâm từ diễm ngữ với không khí một mình!
 
Lý Trọng Tuấn vẫn thì thầm bên tai nàng, giọng điệu tuy rằng không nóng nảy lắm, nhưng rất cương quyết: "Nếu không nàng có thể làm được gì? Hiện tại những hòa thượng kia đang ở trong viện, cửa sau đang không có ai, nếu như bọn họ thấy ta không có trong phòng, lại không có động tĩnh gì, chắc chắn bọn họ sẽ chú ý, chỉ sợ sau này sẽ phái người quan sát kỹ càng hơn. Nàng ở chỗ này đóng giả cho ta, coi như ta đang ở cạnh nàng."
 
Lúc trước Tuy Tuy cũng từng diễn kịch, nhưng nàng chưa từng nghe qua yêu cầu kỳ quái như thế này, huống chi bây giờ là diễn chuyện phòng the, một người làm sao có thể diễn?
 
Tuy Tuy có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
 
“Vậy điện hạ mau sớm trở lại.”
 
Sau đó nàng lơ đãng nói tiếp: “Bình thường Điện hạ cũng không thể quá lâu.”
 
Lời vừa nói ra, nàng mơ hồ cảm thấy mình đã nói sai chỗ nào, thân thể Lý Trọng Tuấn thoáng cứng đờ, nhưng trong bóng tối nàng không nhìn thấy, chàng cũng không nói thêm lời nào, lặng lẽ kéo rèm rời đi.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui