Tuy Tuy dần dần nhận ra, nhất định đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, nếu chỉ là Lý Trọng Tuấn gây rắc rối khiến Hoàng đế tức giận thì Hoàng đế không cần phái người đến theo dõi chàng như vậy.
Mà về phía Lý Trọng Tuấn, chàng còn kỳ lạ hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng trên mặt chàng vẫn lộ ra vẻ bình thản, khi thì chế giễu nàng, khi thì trêu chọc nàng, nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, chàng luôn đến bên nàng, ngủ cùng nàng.
Không làm gì cả, chỉ đơn giản là nằm ngủ.
Điều này thật sự quá kỳ lạ. Mặc dù Tuy Tuy không thích ngủ với Lý Trọng Tuấn, nhưng mấy ngày hôm nay, chàng không hề làm gì nàng, điều này càng khiến nàng càng lo sợ bất an.
“Cuối cùng chuyện gì xảy ra vậy Điện hạ? Không phải chỉ vì đánh thua đúng không?” Nàng lo lắng hỏi Lý Trọng Tuấn, nhưng mãi vẫn không nhận được câu trả lời. Nàng nằm trên gối nhìn sang bên cạnh, thấy sắc mặt của chàng tối tăm dưới màn đêm, trông giống như đang chìm vào giấc ngủ.
Cứ nhiều lần như thế, Tuy Tuy cũng nhìn ra Lý Trọng Tuấn đang giả vờ ngủ.
"Điện hạ!"
"Điện hạ…"
Hiện tại Tuy Tuy đã dũng cảm hơn rất nhiều nhưng nàng cũng không dám cấu véo Lý Trọng Tuấn. Sau khi cân nhắc trong đầu nhiều lần, đột nhiên nàng nghĩ ra một chiêu xấu. Nàng nhẹ nhàng đưa tay ra, lặng lẽ mò mẫm bên trong y phục ngủ của chàng. Quả nhiên, phản ứng của chàng thật sự rất nhanh, chàng lập tức nắm lấy cổ tay nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy nhiên Tuy Tuy vẫn nhanh tay hơn, nàng đã nắm được thứ cần nắm.
Thật sự quá nóng!
Tuy Tuy không ngờ rằng thứ đó lại giống như đang bùng nổ, nó vừa cứng lại vừa nóng đến mức khiến nàng đỏ bừng mặt.
Đừng nói mỗi tối Lý Trọng Tuấn đều đi ngủ với bộ dạng như thế này chứ!
Cứ như vậy sẽ không sinh bệnh sao?
Tuy Tuy đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên Lý Trọng Tuấn dùng sức đẩy tay nàng, nhưng nàng nhanh chóng bừng tỉnh, liều mạng nắm lấy. Nhất định Lý Trọng Tuấn rất đau, dù sao thì cái đó của chàng đang cứng như vậy, chàng trừng Tuy Tuy, gầm gừ: “Nàng làm loạn gì thế! Mau buông ra!"
"Vậy Điện hạ nói cho ta biết, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"
"Buông tay!"
"Không! Không buông!"
Sự thật đã chứng minh, dù hung dữ đến đâu thì nam nhân cũng có điểm yếu. Lý Trọng Tuấn đã dùng thứ đó bắt nạt Tuy Tuy rất nhiều lần, hôm nay cuối cùng chàng đã nhận được quả báo.
Lý Trọng Tuấn đe dọa Tuy Tuy vô ích, cả hai vật lộn trên giường một hồi mà không có kết quả. Lúc đầu Tuy Tuy chỉ định trêu ghẹo Lý Trọng Tuấn, ép chàng nói ra sự thật, nhưng không ngờ Lý Trọng Tuấn nhúc nhích một cái, vật thô cứng kia liên tục trượt lên trượt xuống trong lòng bàn tay nàng….
Sau đó… Càng lúc càng nở to.
Nó nở to đến mức nổi cả gân xanh từ gốc đến ngọn, như củ khoai lang nóng nặng trịch trong tay nàng. Tuy Tuy nắm tiếp cũng không được mà bỏ ra cũng không xong. Nàng không dám nhìn Lý Trọng Tuấn, nhưng chàng véo cằm Tuy Tuy, buộc nàng phải ngước mắt lên.
Ánh trăng trắng bạc càng hiện rõ thủy triều đỏ ở đuôi mắt Lý Trọng Tuấn, chàng hung dữ nhìn nàng.
Tuy Tuy rùng mình một cái.
Sau khi nhìn nhau một hồi, nàng quyết định không đếm xỉa tới Lý Trọng Tuấn, bắt đầu chủ động dùng tay xoa nhẹ.
Thậm chí Tuy Tuy còn dùng một tay nhấc vạt áo chàng lên.
Dưới ánh trăng mờ ảo, cây côn thịt của chàng kiêu hãnh vươn cao, dữ tợn giống như một thanh đao, bị Tuy Tuy khống chế. Nàng giống như vừa khiêu khích vừa lấy lòng, nhìn thẳng vào ánh mắt nghiêm nghị của Lý Trọng Tuấn, gặng hỏi: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Điện hạ, mau nói cho ta đã xảy ra chuyện gì?"