Người đàn ông nói xong lời này thì bàn tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Cố Nhược Tịch, nhắm ngay đôi môi căng mọng mà hôn xuống, mang theo tính trừng phạt.
"Ưm" Môi hồng bị bịt kín khiến Cố Nhược Tịch lập tức bối rối.
Anh đang làm gì vậy?Cưỡng hôn cô sao?Mẹ ơi, cô bị một người đàn ông xa lạ cưỡng hôn, hơn nữa đối phương còn là một bệnh nhân có vấn đề về thân thể.
"Ưm, ưm, anh buông ra!" Cô tỉnh táo lại phản kháng, nhưng mà cô vừa mở miệng, đầu lưỡi của người đàn ông dễ dàng chui vào trong.
Ưm, đừng.
Hai tay mảnh khảnh của Cố Nhược Tịch dùng sức đẩy người đàn ông, nhưng trên người anh lại giống như một tòa thái sơn đè lấy cô, cô căn bản đẩy không ra.
Lúc này, trong hơi thở đều tràn ngập khí tức ấm áp của người đàn ông, trong đầu Cố Nhược Tịch lóe ra cảnh tượng giống như đã từng quen biết, đáy lòng trở nên rất hốt hoảng, giãy giụa càng thêm kịch liệt.
Nhưng mà cô càng giãy dụa, Long Dập Dương càng giam cầm cô chặt hơn.
Bởi vì sự phản kháng của Cố Nhược Tịch khiến trong lòng anh dấy lên sự căm tức vô hình.
Anh không thích cô phản kháng, cũng không cho phép cô phản kháng.
Anh dành ra một tay để giam lại hai tay của Cố Nhược Tịch, môi mỏng quyến rũ đè chặt lấy đôi môi căng mọng của cô, dùng sức hôn cô.
Mùi vị đôi môi cô, anh không ghét không bài xích, ngược lại nội tâm còn sinh ra một cảm giác quen thuộc không nói ra được.
Mà loại cảm giác quen thuộc này khiến anh giống như bị ma ám, có chút không kềm hãm được.
Bàn tay còn lại của anh bắt đầu ngao du ở trên người cô.
Lòng bàn tay anh sờ đến đâu đều kích thích Cố Nhược Tịch run rẩy một trận.
Anh rất hài lòng với phản ứng của Cố Nhược Tịch, thậm chí còn có chút kích động.
Thân thể của anh cũng theo nụ hôn trở nên càng ngày càng nóng, Cố Nhược Tịch cảm giác rất rõ ràng.
Hơn nữa lúc cô uốn éo người giãy giụa còn nhận ra dưới người đang bị vật nào đó chỉa vào.
Vật này là gì, cho dù là kẻ ngốc cũng biết.
Má ơi, anh sẽ không làm chuyện đó chứ?Không phải anh bị thương không được sao?Làm sao có chuyện này được?Ý thức được nguy hiểm, Cố Nhược Tịch ngừng lại, không dám lộn xộn nữa.
Thấy bàn tay không an phận của người đàn ông kia đang ngừng ở trước ngực mình, trong đôi mắt của cô cũng sắp phun ra lửa giận.
Đáng ghét, quá ghê tởm.
Cô mang ánh mắt tức giận nhìn anh, sau đó nhân lúc anh chưa chuẩn bị, tìm đúng cơ hội cắn chiếc lưỡi nóng bỏng của anh một cái.
Xít.
Bị đau, hàng mày anh tuấn của người đàn ông hơi cau lại, mở con ngươi sắc bén hẹp dài như ưng ra.
"Cô dám căn tôi?""Anh cũng dám cưỡng hôn tôi, vì sao tôi không dám cắn anh?" Cố Nhược Tịch thở phì phò trợn mắt nhìn người đàn ông, liền thừa dịp anh chưa chuẩn bị, đẩy anh ra, từ trên ghế sa lon sang trọng lăn xuống.
Sau khi lăn hai vòng, cô liền vội vàng bò dậy, sau đó mặt đầy cảnh giác nhìn người đàn ông, đồng thời giơ tay lau đôi môi sưng đỏ vì bị hôn.
Động tác lau miệng của cô ở trong mắt Long Dập Dương có chút nhức mắt.
Cô đang chê anh sao?Long Dập Dương anh, sinh ra tại nhà họ Long, nhà giàu có cao cấp ở thành phố K, tổng giám đốc quốc tế TE, người nắm quyền tài đoàn Long Đế, quỷ tài thương giới, vương giả giới châu báu, tài sản tỉ tỉ, người đàn ông độc thân kim cương, là nam thần quốc dân trong lòng phụ nữ khắp thế giới.
Phụ nữ muốn gả cho anh không đếm xuể.
Cô lại chê anh.
Anh bước tới, kéo bàn tay nhỏ bé của Cố Nhược Tịch xuống, con ngươi hẹp dài nhìn cô chăm chú, lấy giọng ra lệnh nói: "Không cho phép lau.
"Lời của anh làm Cố Nhược Tịch có chút kinh ngạc, "Vì sao tôi không thể lau chứ, vì nước miếng của anh rất thơm sao?"Nói xong lời này, Cố Nhược Tịch liền ngước mặt lên, ánh mắt mang tính khiêu khích, một cái tay khác định lau tiếp.
Thấy vậy, ánh mắt Long Dập Dương chợt rét lạnh, nhìn chằm chằm cô uy hiếp nói: "Cô còn dám lau một cái thì tôi sẽ hôn khắp người cô.
".