Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào FULL


Buổi sáng hôm sau.
Thượng Dương chuẩn bị xuất phát đến khách sạn nghỉ dưỡng, Ngô Mi đến động viên anh, nói vài câu không cần có tâm lý gánh nặng, cứ trang bị gọn nhẹ ra trận là được rồi.
Ngô Mi đi rồi, Khương Vân Khởi mang bộ dạng chưa ngủ tỉnh, cũng đến đứng xem anh một chút.
“Cậu ở trong homestay này đi, đừng chạy lung tung, cũng đừng tạo thêm phiền phức cho nhóm đội trưởng Ngô đấy.” Thượng Dương dặn dò nói.
“Biết rồi sư phụ.” Khương Vân Khởi không đứng đắn mà nói, “Ngoại hình của tôi cũng ổn lắm mà, sao Khổng Dược đó không thích tôi? Tôi cũng muốn đến khách sạn nghỉ dưỡng đó ăn một bữa lớn nữa.”
Thượng Dương nhíu mày nhìn anh ta mấy giây, đột nhiên nói: “Tối hôm qua trước khi đi ngủ tôi đã suy nghĩ rất lâu, vẫn luôn cảm thấy cậu có chỗ nào đó không đúng……”
Khương Vân Khởi cười ha hả mà nói: “Đương nhiên là không đúng rồi, tôi nghĩ tới, nếu lần này tôi cũng có thể lập công, về sau sẽ không cần phải lăn lộn ở cái miếu nhỏ viện nghiên cứu này của các cậu nữa rồi.

Cậu làm sư phụ của tôi, cũng không còn làm nổi mấy ngày nữa đâu, cho nên phải biết quý trọng đi.”
Thượng Dương còn muốn nói cái gì, Kim Húc bên cạnh nói: “Tiểu Khương, cậu không có việc gì thì đi ra ngoài đi, tôi còn có chuyện muốn nói riêng với Thượng Dương.”
Khương Vân Khởi chắp tay sau lưng rời đi.
“Anh không có cảm giác này sao?” Thượng Dương không bỏ được sự nghi ngờ đối vối bạn nối khố, nói, “Em vẫn luôn cho rằng em tương đối hiểu cậu ta, lần này ra cửa, lại có chút nhìn không hiểu cậu ta.”
Kim Húc nói: “Nhìn không hiểu thì không cần nhìn nữa, tới đây, nhìn anh này.”
Thượng Dương liền nhìn hắn, nói: “Còn muốn nói chuyện riêng với em cái gì?…… Nói chuyện thì dùng lời nói, đừng có mà động thủ động cước.”
Kim Húc đánh giá anh, nói: “Nếu Khổng Dược mà động tay động chân, em sẽ làm sao bây giờ?”
“Đánh hắn, đánh chết cứ tính cho anh.

Lời này ngày hôm qua anh cũng đã nói đến mấy trăm lần rồi,” Thượng Dương chỉ chỉ Kim Húc, nói, “Để đội trưởng Ngô nghe được, anh liền xong đời luôn đấy.”
Kim Húc buồn cười nói: “Ngô Mi cũng từng nhắc nhở em rồi mà, đơn vị của chúng ta đều là người đứng đắn, em cũng không cần thiết xem bản thân là đặc công, cứ coi như là tùy tiện đi ăn một bữa cơm thôi, lần đầu tiên tiếp xúc đừng nóng vội nói chuyện khách sáo.

Chỉ cần nhớ kỹ đừng nói lỡ miệng, biểu hiện tự nhiên một chút là được rồi.

Lại nói người bình thường gặp phải lưu manh thì dù có động thủ cũng chuyện rất bình thường mà.”
Thượng Dương cảm giác Khổng Dược không đến mức sẽ thật sự động tay động chân, nói: “Đã biết.

Còn gì nữa không?”
Kim Húc nói: ‘’Anh đoán gã sẽ mời em buổi tối ở lại khách sạn nghỉ dưỡng kia, xem bầu không khí trò chuyện thế nào, nếu không trở mặt thì em cứ đồng ý, không thể để vô ích được, phòng cho khách rẻ nhất ở đấy cũng phải hơn hai ngàn một đêm.

Hơn nữa cận thủy lâu đài(*), Khổng Dược có cơ hội đến trêu chọc em, em liền có nhiều cơ hội nói nhiều với gã.”
(*)Ý của câu thành ngữ này là chỉ lâu đài gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, thường dùng để ví với việc ở gần thì được ưu tiên
Thượng Dương nói: “Được rồi, xem tình huống quyết định, gã cũng không chắc sẽ đưa ra lời mời này.”
Kim Húc chắc chắn nói: “Không có khả năng, em không hiểu tên háo sắc đó hơn tụi anh đâu.”
Thượng Dương: “……”
Kim Húc nghĩ nghĩ, nghĩ không ra còn phải bổ sung thêm cái gì, trên thực tế lời nên nói đều đã nói hết tối hôm qua rồi, còn đều nói không chỉ một lần.
Đây là Thượng Dương lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ tiếp cận người bị tình nghi, hôm nay chỉ là đi ăn cơm cùng với Khổng Dược, ngược lại thân thể cũng không đến mức gặp nguy hiểm.

Với thân thủ của anh, chế phục Khổng Dược cũng không hề khó.
Tâm trạng của Kim Húc giống y như phụ huynh ngày đầu tiên đưa con mình đến nhà trẻ vậy, trong lý trí biết không nguy hiểm, tình cảm lại nhịn không được mà lo lắng, mọi việc sợ nhất có lỡ như.
Hai người bọn họ nắm tay, nhìn nhau trầm mặc một hồi lâu.
Mọi người trong homestay này đều là đồng nghiệp, cách âm cũng tương đối giống nhau, hơn nữa người khác đều biết hai người bọn họ đang yêu nhau thì càng phải tránh nghi ngờ, không thích hợp có hành động gì khác người.

Tối hôm qua cũng là chia ra ngủ hai phòng.
Thượng Dương nói: “Chờ chuyện bên này chấm dứt, anh được điều động nghỉ phép, bớt thời gian đi một chuyến đến Bắc Kinh đi.”
Kim Húc gật đầu nói: “Cũng phải chờ thân thể ba em tốt hơn một chút nữa.”
Hắn và Thượng Dương nhẹ nhàng hôn môi.
Cũng không cần phải nói nhiều, hai người đã không cần chuyện gì cũng đều treo ở ngoài miệng, chỉ cần nhìn vào đôi mắt đối phương là trong lòng liền có thể hiểu rõ.
Giữa trưa.
Khách sạn nghỉ dưỡng khu phong cảnh thuộc tập đoàn Thiên Lý, tại một căn phòng riêng của nhà hàng trong khách sạn.
Khổng Dược đứng dậy, tươi cười thân thiết nói: “Tiểu Thượng tới đây, ngồi bên này.

Đi đến đầy bằng cách nào? Còn nói cử một chiếc xe đến đón em, điện thoại cũng đã gọi điện thoại đến, em lại ra cửa mất rồi.”
“Sợ đến trễ, ra cửa sớm một chút để gọi xe.” Thượng Dương ngồi vào vị trí mà Khổng Dược ý bảo anh ngồi, là một cái bàn tròn, chỗ ngồi này của anh liền kề với Khổng Dược, khoảng cách một cánh tay.
“Anh bảo an không đưa em đi sao?” Khổng Dược nói, “Không phải cậu ta là tài xế app xe sao? Đồng nghiệp Tiểu Khương đâu?”
Thượng Dương nói: “Tiểu Khương còn ở ngủ nướng.”
Nhắc tới anh bảo an, anh lại đúng lúc cười khổ một chút: “Anh ta biết em đến ăn cơm với Khổng tiên sinh, sáng sớm lại cãi một trận lớn, quả thực chính là vô cớ gây rối.”
Khổng Dược cười giả dối nói: “Em cũng thật là, sao lại thành thật như vậy, còn nói cho cậu ta biết là có hẹn với anh? Hai người đang mâu thuẫn như thế, nói dối thiện ý vẫn là cần phải nói.”
Kim Húc diễn trên WeChat rất tốt, thiết lập vững vàng hình tượng ngây thơ cho Thượng Dương ở chỗ của Khổng Dược.

Đương nhiên đây cũng là bởi vì thiết lập này về cơ bản phù hợp với nhận thức đầu tiên của Khổng Dược đối với Thượng Dương ở trên du thuyền kia.
Gã lại soi mói tình yêu của Thượng Dương và “anh bảo an” một phen, bề ngoài xem như là đang khuyên giải Thượng Dương, trên thực tế chính là khuyên Thượng Dương cảnh giác cao độ, đừng tự treo cổ chết trên cái cây quỷ nghèo kia, nên ra nhìn xem thế giới này nhiều một chút, đàn ông có sức hấp dẫn thì có đầy ra đấy.
Thượng Dương nghe đến không được tự nhiên, nếu không phải bởi vì công tác, bình thường khi anh gặp loại người giống Khổng Dược thì đều sẽ muốn tránh đi, nói thêm một câu cũng ngại tốn thời gian.
Do hoàn cảnh chung, đàn ông ở độ tuổi của Khổng Dược thường không bị ép buộc phải tính toán, thường cho rằng chỉ cần mình coi trọng người đó, thì sẽ không uổng phí chút sức lực nào là có thể có được dễ như trở bàn tay, hơn nữa Khổng Dược xác thật rất có tiền, lại có địa vị xã hội nhất định, thậm chí càng không đếm được giá trị mị lực của bản thân, trên đời còn có ai có thể không “quỳ liếm” người của gã sao? Nhất định là không có rồi.
Điểm này thật ra lại không liên quan gì đến xu hướng giới tính, nam hoặc nữ ở trong mắt những người này, đều chỉ là mang tính tài nguyên mà thôi.
“Có phải nói chuyện phiếm với anh Dược nhàm chán lắm hay không?” Nhưng Khổng Dược vẫn rất có mắt nhìn, đại khái đối với Thượng Dương cũng tương đối còn có cảm giác mới mẻ hoặc chinh phục mãnh liệt, khi nhìn ra Thượng Dương không quá thích, rất nhanh đã sửa miệng khiêm tốn lại, nói, “Anh không có trình độ học vấn cao, kiến thức không thể so với những người từng học đại học các em, làm hướng dẫn du lịch sớm vài năm, dãi nắng dầm mưa, may mà vận khí không tồi mới có được như hôm nay.”
Thượng Dương giật mình, nhân cơ hội đẩy mạnh đề tài theo phương hướng này, nói: “Anh Dược vẫn luôn làm ngành du lịch sao?”
Anh nhập gia tùy tục học phát âm tiếng phổ thông Tây Nam, cũng đọc “Diệu” đọc thành “Dược”.
Khổng Dược nói: “Đúng vậy, sớm vài năm cũng ăn qua nhiều khổ, điều kiện trong nhà cũng tương đối, toàn dựa vật lộn mới có được như hôm nay.”
Thượng Dương nói: “Rất bội phục người như các anh vậy, em cũng chỉ là người thường, vào đại học, ra thi biên chế rồi được phân công tác ổn định, nào có kiến thức gì?”
Thổi phồng Khổng Dược vài câu, Thượng Dương lại nói: “Người yêu của em lại càng không đáng nhắc tới, đầu tiên là làm bảo an, hiện tại lại đang làm tài xế, vốn dĩ muốn cùng đồng chí(*) lâu dài lại rất khó, anh ta như vậy, em càng không nhìn thấy được ngày mai ở đâu, thật sự rất phiền.”
(*)"Đồng chí" liên quan đến thiểu số giới tính lần đầu tiên xuất hiện ở Hồng Kông vào những năm 1970 và 1980 như một đại diện cho những người đồng tính luyến ái.

Các nhà hoạt động đồng tính cho rằng thuật ngữ "đồng chí" mang hàm ý tôn trọng, bình đẳng và phản kháng…..
Nói như vậy chính bản thân anh cũng bật cười ở trong lòng, hoàn toàn chính là có ý thức mà bắt chước giọng điệu tối hôm qua trên WeChat của Kim Húc.
Khổng Dược nói: “Em vẫn là trọng tình cảm, phải nghĩ cho bản thân mình nhiều một chút, điều kiện của cậu ta mà muốn kết đôi với em, đừng nói cha mẹ em không đồng ý, anh nghe thấy cũng cảm thấy là trên trời dưới đất.”
Thượng Dương nói: “Ở bên nhau đã nhiều năm, chính là nuôi một con mèo một con chó cũng có cảm tình, làm sao có thể nói đứt là đứt chứ.

Lúc trước em đã nói với anh ta, em không kết hôn là không được, trong nhà sẽ không đồng ý, ít nhất phải có đứa con mới có thể bàn giao được.

Cha mẹ anh ta chết sớm không ai quản, cũng không hiểu em, lại còn kiếm chuyện với em, cuối cùng khiến ba em tức đến bị bệnh, em nói không bằng chia tay đi, bản thân anh ta không có ý kiến cho nên mới một mình chạy tới bên này.”
Lời này nửa thật nửa giả, Thượng Dương nhắc tới việc này nhưng trào dâng phiền muộn trong lòng lại là sự thật.

Đồng thời lời này của anh cũng là đang định thử, lúc trước Khổng Dược lựa chọn kết hôn, rồi đưa Ngu Chân ra nước ngoài du học, là có tương tự tình huống như vậy hay không.
Khổng Dược quả nhiên cũng bị chọc đến tâm sự, trầm mặc trong chốc lát, mới nói: “Đây đều là mệnh.”
Thượng Dương nói: “Anh Dược, em xem giới thiệu trên bách khoa, nói anh đã từng kết hôn rồi.”
Khổng Dược cũng không kiêng dè cái này, nói: “Ừm, chị dâu em đã bị tai nạn giao thông không còn nữa rồi, để lại cho tôi một đứa nhỏ, cũng sắp mười tuổi rồi.”
Thượng Dương lập tức cũng đành phải trái lương tâm nói: “Có đứa con là tốt rồi.

Anh kinh doanh công ty lớn như vậy, không kết hôn cũng không con thì sẽ dễ dàng xảy ra tin đồn nhảm nhí trong xã hội.”
“Đúng vậy.” Khổng Dược nói, “Con người tuy không thể có tất cả, nhưng chỉ cần một cái đầu là được.

Em cũng muốn ngẫm lại rõ ràng một chút, đơn vị nhân viên công vụ cũng không quá thân thiện đối với đồng chí, không cẩn thận một cái là có thể mất công tác ngay, em còn là nhân viên công vụ ở Thủ Đô, bao nhiêu người chen chút cúi đầu muốn đi cũng đi không được.”
Thượng Dương rối rắm nói: “Không bỏ được anh ấy, còn muốn suy nghĩ lại.”
“Nói thực tế một chút, tài xế app xe chung quy không phải công tác đứng đắn,” Khổng Dược rất hào phóng mà nói, “Nếu cậu ta muốn ở bên này phát triển, khách sạn nghỉ dưỡng của chúng tôi có rất nhiều vị trí, không yêu cầu bằng cấp cao, ngoại hình cậu ta soái như thế, có thể đến quầy lễ tân làm việc trước, tương lai còn có cơ hội làm xã giao, nghiệp vụ của tập đoàn chúng tôi rất đa dạng, nếu chịu làm mà nói thì một năm kiếm trăm 80 vạn cũng không thành vấn đề, chung quy vẫn tốt hơn bảo an và tài xế rất nhiều.”
Thượng Dương ra vẻ kinh hỉ nói: “Thật sự có thể chứ? Vậy cảm ơn anh Dược trước nha.”
Khổng Dược nói: “Việc nhỏ thôi.

Quay về em cứ bảo cậu ta đến đây, tôi sẽ nói một tiếng với bên phòng nhân sự.”
Thượng Dương rất muốn hỏi nhiều một chút, ví dụ như “Em họ”, hoặc là vụ tai nạn giao thông của cha vợ và vợ Khổng Dược, lại lo lắng sẽ khiến cho Khổng Dược hoài nghi.
Ăn cơm xong, quả nhiên Khổng Dược nói ra: “Điều kiện ở homestay rất kém, không bằng dọn đến đây ở đi, chơi cũng vui hơn, anh sắp xếp giúp em và Tiểu Khương, hiện tại đang là mùa ít khách, có rất nhiều phòng trống.”
Thượng Dương khó xử nói: “Sao lại không biết xấu hổ như vậy? Không cần đâu.”
Khổng Dược giơ tay vỗ vỗ cánh tay Thượng Dương, ngữ khí ái muội mà nói: “Đều là bạn bè, sao lại còn khách sáo với anh Dược như vậy?”
Mặt Thượng Dương tràn đầy vẻ lúng túng, nhưng thoạt nhìn nói là da mặt mỏng xấu hổ, cũng có thể cho qua được.
Khổng Dược híp mắt nhìn mặt anh, như là rất vừa lòng, hỏi: “Có thể ở chỗ này chơi mấy ngày?”
Thượng Dương nói: “Dựa vào danh nghĩa đi công tác, dùng chi phí chung tới chơi, tuần sau phải trở về.”
Khổng Dược nói: “Vậy đúng lúc rồi, mấy ngày nay tôi cũng có việc ở bên này, muốn đi nơi nào chơi thì tôi sẽ đi dạo với em, tôi rất quen thuộc nơi này.”
Một ngày nào đó trong mấy ngày này, mới thật sự là hội nghị của Chân Nguyệt Giáo, đây là mục đích Thượng Dương.

Nhưng hiện tại cũng chưa tìm được thời cơ có thể thăm dò được cái này.
Khổng Dược còn muốn dẫn Thượng Dương đến quầy bar trong khách sạn ngồi một chút, nói bên kia thanh tịnh, tửu lượng Thượng Dương không quá tốt, cho nên trong lòng liền đánh lên một hồi trống lớn.
Đúng lúc này, Kim Húc gọi điện thoại tới.
Thượng Dương xin lỗi Khổng Dược rồi đi đến bên cạnh nghe điện thoại.

Nhưng mà bên ngoài phòng bao cũng là hành lang dài an tĩnh, Khổng Dược ở bên trong nhất định có thể nghe được anh nói chuyện.
“Làm gì?” Thượng Dương dùng ngữ khí giả vờ còn ở tức giận, nhanh nhạy nói với bên kia, “Nói chỉ là đi ăn bữa cơm thôi, anh cho rằng tôi tới làm cái gì?”
Kim Húc nói: “Ăn xong rồi? Anh đi đón em.

Nếu không còn ở thêm một chút nữa, Khổng Dược sẽ bị em đánh mất.”
Thượng Dương: “?”
Anh không hiểu lời này của Kim Húc là đang diễn trò hay là thật sự muốn tới.
Kim Húc nói: “Sắp đến cửa chính khách sạn nghỉ dưỡng rồi, em ra hay là anh đi vào?”
Thượng Dương: “……”
Anh tiến vào phòng bao, Khổng Dược cười tủm tỉm hỏi: “Làm sao vậy?”
Thượng Dương thần sắc buồn bực mà nói: “Tên lòng dạ hẹp hòi kia tìm tới rồi.

Anh Dược em đi trước nha.”
Lúc này Khổng Dược lại tựa như một đại ca đứng đắn, nói: “Đừng không vui, muốn tìm một người thật lòng đối đãi với em như vậy cũng không dễ dàng gì, hai người phải tốt đấy, nhớ bảo cậu ta chuẩn bị, chờ sắp xếp xong thì cứ tới đây phỏng vấn.”
Lại nhắc nhở: “Vừa lúc cậu ta lái xe, đi giúp em mang đồ dùng cá nhân từ homestay đến đây, dẫn Tiểu Khương, buổi tối đều ở nơi này đi…… Đêm nay anh có chút việc nên không thể cùng hai người ăn cơm được, cũng sẽ sắp xếp tốt giúp hai người.”
Buổi tối hôm nay có việc? Trong lòng Thượng Dương giật mình, hội nghị sẽ không phải là buổi tối hôm nay đi? Nhưng lập tức lại nghĩ đến Ngô Mi và Kim Húc đã phân tích qua, nếu đêm nay có hoạt động truyền giáo mà nói, thì một số nhân vật quan trọng của Chân Nguyệt Giáo sẽ đến đây, có khả năng không lớn Khổng Dược sẽ còn hẹn người không liên quan là Thượng Dương ở chỗ này.
Thượng Dương đi ra khỏi sảnh khách sạn ra cửa.
Kim Húc khoanh tay đứng ở một bên bậc thang, mặc một cái áo sơ mi màu đen, “tài xế app xe” đứng ở dưới bậc thang, bảo an hoài nghi mà nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt hắn bị xem thường trông không cao hứng lắm.
Thượng Dương tiến lên, nói: “Anh tới làm gì? Như thế nào luôn như vậy? Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.”
Kim Húc: “……”
Thượng Dương xụ mặt, xuống bậc thang rồi ngồi vào ghế phó lái.
Kim Húc bị dạy bảo, mắt rũ xuống mà đi theo lên xe, lái xe rời đi.
Vào lúc ban đêm, Thượng Dương và Khương Vân Khởi đều vào ở trong khách sạn nghỉ dưỡng này, Khổng Dược tự mình dặn dò, sắp xếp cho Thượng Dương một căn phòng sang trọng, phòng Khương Vân Khởi cũng không kém, cả hai gian phòng đều cách nhau một chút.
Khương Vân Khởi rất vừa lòng, sau khi hỏi người phục vụ câu lạc bộ VIP ở đâu, thì liền không tim không phổi mà đi chơi.
Thượng Dương dẫn Kim Húc vào gian phòng xa hoa của chính mình.
Kim Húc đánh giá một vòng, phát ra cười lạnh trào phúng.
Hai người như là đã vì sự xuất hiện của Khổng Dược mà tranh chấp rất nhiều lần.
Điều này đương nhiên là hợp lý, đặc biệt là sau khi Thượng Dương đưa ra lời giới thiệu công tác của Khổng Dược với Kim Húc, anh sẽ cho rằng Khổng Dược đây là hỗ trợ, còn trong mắt của quỷ nghèo Kim Húc, vốn dĩ chính là một kẻ có tiền lòng mang ý xấu coi trọng tiểu thụ ngốc bạch ngọt của mình, còn muốn sỉ nhục hắn —— Đây có lẽ cũng chính là logic cùng động cơ của Khổng Dược.
Vì thế cũng liền có vở kịch này của Kim Húc và Thượng Dương.
Thượng Dương bị cười nhạo này làm cho bùng nổ, giận dữ nói: “Không muốn thì đi đi! Về cái ổ chó mà anh thuê kia đi!”
Kim Húc giận trừng anh, hung ác mà mắng vài câu thô tục, công kích Khổng Dược, cũng sỉ nhục Thượng Dương.
Thượng Dương dường như có chột dạ nói: “Anh đừng nói lung tung, tôi và anh Dược không có gì cả, sao tâm tư của anh lại dơ bẩn như thế?”
Hai người cãi nhau vài câu, Kim Húc duỗi tay bắt lấy Thượng Dương, Thượng Dương có hơi sợ hãi lui về sau, nhưng vẫn bị Kim Húc bắt lấy, giãy giụa một phen liền bị ấn ở trên giường, Kim Húc đánh anh, cũng còn thô bạo mà hôn anh, thỉnh thoảng kết hợp với mấy lời thô tục tồi tệ và cực đoan.
Thượng Dương lo lắng đến đôi mắt đỏ lên, mắng cũng đã mắng, tránh cũng không tránh được, giơ tay hung hăng tát Kim Húc đang nổi điên một cái.
Trận cãi nhau này mang theo nhục dục và cẩu huyết của đôi tình nhân, nó được chấm dứt tạm thời dưới sự đẩy mạnh cửa rồi đi ra ngoài của Kim Húc.
Thượng Dương ngồi ở chỗ kia, chỉnh quần áo lại một chút rồi tủi thân mà lau nước mắt.
Sau khi “khóc” một hồi lâu, cuối cùng vẫn là không nỡ bỏ, anh lại đứng dậy đuổi theo.
Trong khe hở ở đầu giường khắc khoa, có ẩn giấu một cái cameras mini ở đó.
Nó mang tất cả mọi thứ đã xảy ra ở đây diễn biến trong thời gian thực tại một căn phòng trên tầng cao nhất nào đó, trước mặt Khổng Dược.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui