Kim Hạ Trọng Sinh


Kim Hạ bối rối trước câu trả lời của Hoàng Hiên.

Anh nói ra mà như là đã dự tính sẵn trong lòng khiến cô cũng khó mà nói lại.
-" Boss à! Anh đừng đùa.

Tôi đây thực sự không đỡ nổi tình cảm của anh đâu." Kim Hạ đáp lại.
-" Tôi nói tất cả đều là thực lòng!" Hoàng Hiên kiên định trả lời.
Kim Hạ bỗng tiến ra xa Hoàng Hiên.

Cô như muốn chạy trốn ngay bây giờ vì câu nói vừa rồi của anh ta.

Không biết là thật lòng hay không nhưng cô có chút gì ấm áp lạ kì.

Bầu không khí có chút ngượng ngùng thì bất ngờ có tiếng nói vang lên:
-" Hai người có chuyện gì vậy?" Hứa Triệt từ đâu xuất hiện.
" Lại thêm một âm hồn bất tán à!" Kim Hạ nghĩ thầm.
Mặc dù không biết sao mà cảm giác mỗi lần nhìn Hứa Triệt cô lại cảm thấy không thoải mái.


Có lẽ Kim Hạ trước kia có gì đó với anh ta ư! Hứa Triệt tiến lại gần Kim Hạ mà nhẹ nhàng nói với cô:
-" Anh chưa kịp chúc mừng sinh nhật em! Có phải lâu rồi anh và em chưa nói chuyện với nhau không?".
-" Chúng ta thân thiết như vậy từ khi nào vậy?" Kim Hạ tò mò quan hệ thân chủ với Hứa Triệt nên hỏi.
-" Kim Hạ à! Em thực sự là quên anh thật rồi sao? Em không còn nhớ giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì sao?!"
" Xảy ra chuyện...chúng ta " Kim Hạ nghĩ trong lòng liệu hai người này họ có mối quan hệ mờ ám thật ư.
-" Hứa Triệt à! Thực sự em xin lỗi nhưng có một số chuyện từ khi xảy ra biến cố em không còn nhớ gì nữa!" Kim Hạ áy náy nói.
Hai người cứ đứng nói chuyện dây dưa mà không biết rằng bên cạnh đang có một người đang đứng nhìn với cặp mắt muốn chọc thủng mọi thứ.
-" Xin lỗi hai người có phải là tôi vô hình không vậy! Cho dù cô ấy và cậu có quan hệ gì thì cậu cũng nên biết phép lịch sự tối thiểu chứ Hứa Triệt " Hoàng Hiên đằng đằng sát khí lại gần đẩy nhẹ Hứa Triệt ra xa Kim Hạ.
-" Sếp Hoàng à! Mặc dù chúng ta là quan hệ chủ và nhân viên thật nhưng đó là công việc.

Còn những thứ khác hai ta đều bình đẳng sao!?" Hứa Triệt cũng không vừa liền đưa tay đút túi quần mà vênh mặt nói với Hoàng Hiên.
Bộp...!bộp...!bộp....
Tiếng vỗ tay ngay sau câu nói của Hứa Triệt.
Hoàng Hiên nói:
-" Bình đẳng! Hay cho hai từ đó.

Vậy chúng ta cứ thử bình đẳng xem sao".
Kim Hạ thấy giữa hai người họ không ổn liền nói ngang vào.
-" Hai anh zai à! Hôm nay là ngày vui của tôi mà! Hai người không cần phải đấu đá nhau vậy đâu.

Hứm" Kim Hạ nói với vẻ mặt ngây thơ vô số tội.

Cô vội vàng đứng giữa tách hai người ra.
-" Hai người có thể dĩ hòa vi quý không dợ! ".
Vẻ mặt cùng lời nói của Kim Hạ có chút nũng nịu khiến Hoàng Hiên và Hứa Triệt đồng thanh mà nói:
-" Không thể nào!!!"
Kim Hạ không biết làm gì cho hai người này biến đi ngay bây giờ.

Cô thấy bế tắc thực sự đến nổi cô choáng váng loạng choạng.

May thay tiếng nói vang lên của Bích Dao đã khiến cô tỉnh táo trở lại mặc dù cô đang cảm thấy đau đầu vì trót uống quá chén.
-" Kim Hạ! Cậu đi đâu bấy giờ làm mình tìm mãi?".

Bích Dao xinh đẹp vội vàng hỏi Kim Hạ.

Cô cũng không quên quay lại chào hỏi hai vị bên cạnh.
-" Em chào Boss!, Em chào anh Hứa!"
Bích Dao thấy giữa ba người họ có vấn đề nên cô liền kéo Kim Hạ sang nói:
-" Mình có chuyện muốn nói với cậu! Cậu có thể gặp riêng mình chút không? ...!Việc rất là quan trọng!!! "
Bích Dao vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu cho Kim Hạ.

Kim Hạ cũng hiểu ra cô liền bảo:
-" Ồ! Được mình đi với cậu! Hai người thì cứ ở đây mà từ từ tâm sự nhé!" Kim Hạ nhìn khuôn mặt hai Hoàng Hiên rồi tới Hứa Triệt rồi ôm lấy tay Bích Dao bước đi.

Cô cũng không biết giữa hai người họ xảy ra chuyện gì sau đó mà lúc sau thấy Hứa Triệt bỏ về trước.
-" Kim Hạ! Cậu cũng thật là không biết cẩn thận chút nào.

Đã uống nhiều mức này rồi còn cố tỏ vẻ gì vậy.

Mình không biết ba người đã xảy ra chuyện gì nhưng ngay bây giờ cậu đi nghỉ ngơi cho mình cái đã." Bích Dao nhìn Kim Hạ nói pha chút giận dữ.
-" Mình vẫn ổn mà! Thực sự thì mình có xíu là không ổn thật nhưng giờ thì đỡ rồi mà.

Cậu nhìn này mình tỉnh táo lắm." Kim Hạ vội vàng chứng tỏ cho Bích Dao.
-" Được rồi, được rồi! Mình thấy rồi! Bây giờ mình phải đi làm luôn đây! Mình thực sự giờ cũng rất là bận vậy nên cậu nhớ tự chăm sóc mình nhé." Bích Dao gạt tay Kim Hạ đang dơ lên xuống rồi nói.

Bích Dao cũng biết Kim Hạ khá là bướng bỉnh nên cô cũng không nói nhiều.

-" Mình bảo mình không say mà! Cậu cứ đi làm đi! Mình và cậu hẹn gặp nhau sau nhé!" Kim Hạ vỗ vỗ nhẹ lên vai Bích Dao an ủi.
-" Vậy cậu nghỉ sớm đi! Chúng ta còn chuyện hôm nay chưa nói đâu nhé.

Chúc mừng sinh nhật cậu nhé! Mình đi trước nhé!"
-" Oki cậu!"
Nói xong Bích Dao cùng quản lý vội vàng đi luôn.

Từ khi nổi tiếng Bích Dao khá bận với show.

Chỉ có cô khá là rảnh.

Kim Hạ nằm dài trên sofa vừa nhắm mắt lại cô bỗng nhớ tới nụ hôn vừa rồi.

Cô liền vội lắc đầu vài cái cho minh mẫn trở lại.

Không biết sao giờ trong đầu cô lại chỉ nghỉ tới khuôn mặt của Hoàng Hiên.
" Đúng là điên thật mà! ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận