Hai tên côn đồ xếch cô lên, chúng trói cô lại một cái cây gần đó.
Người cô lấm lem đầy bùn đất, tóc tai xù xì.
Lam Uyển tiến lại gần có chút cười khinh nói:
- “ Bây giờ tôi sẽ cho cô biết thế nào là một đấu một.”
- “ Nực cười, cô trói tôi thế này gọi gì là một với một …”
- “ Cô bớt ảo tưởng đi.
Cô tưởng cô khiêu khích tôi, tôi sẽ điên cuồng mù quáng mà theo kế hoạch của cô ư!”
- “ Cô… định làm gì???...ưm…”
Lam Uyển lấy nắm rẻ rách chỗ nào đó vừa bẩn vừa hôi mà nhét vào miệng Kim Hạ.
- “ Tôi ghét nghe cô nói…cô im mồm luôn đi…cô cứ từ từ thưởng thức tiết mục của tôi…ha …ha…”
Kim Hạ hơi bất ngờ với thái độ của ả.
Lam Uyển đi tới phía huyệt mộ nơi Hứa Triệt đang phía dưới đó.
- “ Cô có biết vì sao anh ta lại chung số phận nằm huyệt cùng cô không?
- “ ưm…” “ bịt miệng người ta còn hỏi” Kim Hạ đảo mắt nghĩ mà bất lực.
- “ Chẳng phải cô không muốn biết tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây ư?”
Lúc này Kim Hạ cũng có đôi chút tò mò.
Rốt cuộc thì giữa cô ta và Hứa Triệt đã có vấn đề gì trước đó mà cô ta lại kéo cả anh vào việc này.
Lúc này phía bên kia, Hoàng Hiên đã cho đội quân cảnh vệ truy tìm xung quanh.
Anh tìm ra phía sau nghĩa trang là 1 con oto đời mới màu Vàng có chút rất quen mắt và một hai chiếc xe đen khác theo sau đang đổ ở sau đó.
Anh cho người kiểm tra xe thì phát hiện ra chiếc xe màu Vàng là xe của Lam Uyển.
Chắc hẳn 2 xe còn lại là tay sai của cô.
Bên phía Kim Khang cũng tìm được một con xe được cho là của con trai của tập đoàn Hứa thị.
- “ Lẽ nào là tên Hứa Triệt kia?!?” Hoàng Hiên nói thầm.
Đàn chó đặc vụ cũng được Hoàng Hiên bao trọn để truy tìm Kim Hạ.
Chúng nhanh chóng đánh hơi thấy đường đi của hai người Kim Hạ và Hứa Triệt.
Hoàng Hiên nhanh chóng đi theo đến gần nơi địa điểm của ả Lam Uyển.
Lúc này Lam Uyển chưa phát giác được nguy hiểm rằng Hoàng Hiên đã sắp tìm thấy địa bàn của cô ta.
- “ Kim Hạ chẳng lẽ cô không muốn biết vì sao chị gái Kim Thần cô lại chết sao?”
- “ Không lẽ cô…”
Hứa Triệt như đã biết được gì nó mà nói có phần ấp úng.
- “ Sao không phải anh cũng đang đi tìm tôi để trả thù sao?”
- “ Hóa ra chính cô _ người đàn bà độc ác khiến cô ấy phải chết oan uổng…tôi phải giết cô…á…”
Hứa Triệt như điên cuồng lao về hướng Lam Uyển mà cào cấu nhưng chân anh đã gãy không thể nào đứng vững mà khuỵa xuống lập tức đầy đau đớn.
- “ ưm…ưm..”
Kim Hạ bị bịt miệng không thể nói ra thành tiếng.
Cô muốn hỏi hai người họ rốt cuộc là sao? Tại sao Lam Uyển lại có liên quan tới cái chết của Kim Thần, tại sao Hứa Triệt lại điều tra về cô ta chứ.
Kim Hạ chỉ biết rên trong bất lực.
- “ Một kẻ phụ bạc mà còn đòi dám giết tôi…”
“ phụ bạc ư?” Kim Hạ hướng mặt về phía Lam Uyển như muốn hỏi rốt cuộc là sao?
- “ Kim Hạ đáng nhẽ ra cô nên trả thù cho chị cô mới phải chứ, sao lại cố cứu một kẻ phụ bạc với chị gái mình thế”
Kim Hạ lúc này như tá hỏa chẳng lẽ Hứa Triệt và Kim Thần có mối quan hệ tình cảm.
Vậy đối với Vương Nguyên là gì?
- “ Chẳng phải anh là kẻ bảo cô ta đừng bám lấy anh nữa sao.
Khi con người ta lên đỉnh vinh quang thì sẽ rũ bỏ ngay người phụ nữ đã từng ngày đêm bên cạnh sao?”
- “ Không … không phải thế…cô không biết gì cả hãy im ngay đi cho tôi…”
Hứa Triệt hai mắt long sòng sọc điên cuồng hét về phía Lam Uyển.
- “ Kim Thần cô ta cho là mình là tiểu thư danh giá không coi ai ra gì.
Ra sức chèn ép, lấy đi hào quang của tôi cả một thời tuổi trẻ.
Tôi đã sống dưới cái bóng của cô ta suốt thời gian du học tại Mỹ.
Cô ta hà cớ gì đều được mọi người quan tâm yêu thích mà tôi thì không?”
- “…”
- “ Sau khi về nước cô ta lại hẹn hò bí mật với con trai tập đoàn Hứa Triệt.
Mọi thứ tốt đẹp đều được cô ta nắm trong nay.
Sau khi biết tin hai người chia tay vì anh đã thay lòng.
Chứng kiến hai người giằng co đêm đó tôi đã nảy ra một ý nghĩ hay ho thành toàn cho anh đó Hứa Triệt.”
- “ Rốt cuộc cô đã làm cái quái gì…”
- “ Đêm đó chứng kiến anh nói muốn cô ta biến khỏi tầm mắt của anh, thực sự thì...! tôi đã khiến cho cô ta vĩnh viễn không còn tồn tại nữa… haha…”
- “ Không …cô bị điên thật rồi…”
Đầu óc Kim Hạ như quay cuồng trong cuộc tranh cãi của hai người họ.
Hóa ra người Kim Thần yêu là Hứa Triệt nhưng vì sao hai người họ lại chia tay cơ chứ.
- “ Tôi đã thay đổi một chút phụ tùng tô điểm cho con xe của cô ta thêm sinh động.
Ai ngờ cô ta lại bay luôn khỏi thế gian sau đêm đó cơ chứ! Quả là thật đáng tiếc …chặc…”
- “ Cô đúng là con quỷ mà…”
Hứa Triệt gào thét giọng đầy căm phẫn.
Anh chỉ là không muốn Kim Thần phải đau khổ vì anh.
Anh vốn là người tình cảm phân minh, đối với Kim Thần anh cũng chỉ mến mộ như một người em gái.
Nhưng cô ấy thì hết lần này lần khác gây rối cho anh, nên anh mới đành phải làm tổn thương Kim Thần bằng cách dùng những từ ngữ xua đuổi cô ấy.
Anh không hề muốn hại cô ấy.
- “ Cô sai rồi Lam Uyển.
Tôi và Kim Thần không hề có quan hệ yêu đương gì cả.
Cô đã ghen tị sai lầm với một người mà không hề gây ra lỗi gì , cô đã hại chết một sinh mạng vô tội rồi đó…Cô có biết không....a...!a...! ”