Kinh Cức Nhiệt Vẫn


Làn da Chung Dập vốn trắng nõn nà, lúc say rượu lại không phiếm hồng lên giống người ta mà có biểu hiện xanh xao bất thường.Nhưng cố tình lại lộ ra góc cạnh rõ rệt.

Ngày thường mặt mày anh vẫn ôn hòa ấm áp che giấu đi vẻ cường thế từ trong xương tủy.


Lúc này anh đang im lặng nằm ở đó, một thân thanh khiết mặc một bộ đồ ngủ nhung đen tơ vàng, có lẽ là vì không thoải mái mà trán hơi nhí lại khiến khuôn mặt càng thêm vẻ lạnh lùng.Quý Huyền Tinh đi đến bên giường anh, chậm rãi ngồi xổm xuống bên gối, nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt vuốt nếp nhăn trên trán anh.Cô cẩn thận quan sát anh, nhìn kiểu gì thì anh cũng đẹp cả.

Thế mà lại có những người lúc lớn lên lại có thể được gọi là cảnh đẹp ý vui.Cũng không biết nhìn như vậy trong bao lâu, cho đến khi chân cô vì ngồi xổm mà có chút tê rần, cô mới bĩu môi nhẹ giọng oán giận: “Đồ lừa đảo, có về lúc năm giờ đâu, làm cho em chờ lâu như vậy.”Quý Huyền Tinh đứng dậy nửa ngồi bên giường anh, nhìn anh từ trên cao xuống, như là vẫn còn giận dỗi mà bỗng nhiên đưa tay đến nhéo nhéo mũi của anh.Thấy người nọ không phản ứng, cô càng thêm làm càn, nhéo nhéo mặt anh làm các kiểu mặt quỷ này nọ.

Cô chơi chơi rồi “cười khúc khích” một tiếng, nhịn không được mà nở nụ cười.“A Tinh…” Ngay lúc này, giọng nói có chút mơ hồ vang lên bên tai.

Quý Huyền Tinh hoảng sợ, nhanh chóng thu tay lại, sau đó làm bộ như không có chuyện gì xảy ra mà ngẩng đầu nhìn anh.Ai ngờ người trên giường vẫn đang nhắm chặt mắt.Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, thì ra là đang nói mớ.Nhận ra điều này làm cho cô rất sung sướng.Cô hơi cúi người xuống, chống một tay bên gối của Chung Dập, một tay nâng má nhẹ giọng hỏi: “Anh cũng mơ thấy em sao?”Không ai trả lời cô, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng chậm rãi vang lên.“Vậy xem như là anh cũng nhìn thấy em trong mơ đi, em sẽ tha thứ cho anh vì khiến em chờ lâu như vậy.” Cô lầm bầm lầu bầu nói xong, nét cười trong ánh mắt khiến đôi mắt biến thành hình lưỡi liềm.Lúc này người đang ngủ trên giường lại thấp giọng nói cái gì đó.


Tiếng nói có hơi nhỏ, Quý Huyền Tinh áp tai lên môi anh, làm cho mũi cô vừa chua xót nhưng lại ấm lòng.Anh nói: “Ngày mai sẽ đưa A Tinh đi chọn quà sinh nhật mới, A Tinh đừng giận nha.”Ngay cả khi uống rượu nằm mơ thấy chuyện không thoải mái như vậy anh vẫn nghĩ đến chuyện quà sinh nhật của mình.Không có ai vì bỏ lỡ sinh nhật của cô mà cảm thấy áy náy, ngay cả bố cô cũng vậy, có thể vì cực quang mà nói đi là đi.

Mẹ cô thì chỉ biết chuyển tiền vào tài khoản kêu cô mời bạn học đi ăn cơm, muốn mua gì thi mua đó, chưa bao giờ có người để ý đến cả.Từ đầu đến cuối, người đem sinh nhật của cô đặt vào trong lòng chỉ có một mình Chung Dập.Cô hạ mi, dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mặt mũi của anh, một đường kéo dài xuống dưới, cuối cùng dừng lại bên môi của anh.Môi Chung Dập rất mỏng, lúc này sắc mặt rất trắng nhưng đôi môi lại có chút ửng đỏ trông rất đẹp.


Cho dù là anh đang ngủ như vậy nhưng cũng khiến người ta cảm thấy một cỗ cảm giác gợi cảm.Cô nhìn chằm chằm một lúc lâu, như là sợ khiến người đó bừng tỉnh mà nhỏ giọng hỏi: “Chung Dập, anh đang ngủ sao?”Vẫn không có ai trả lời như trước.Tim Quý Huyền Tinh đập nhanh liên hồi, máu trong người cô như đang bùng cháy dữ dội một cách nhanh chóng, ngón tay cô cuộn lại, bất giác run lên vì vừa hồi hộp vừa phấn khích.Cô nhìn anh không rời mắt, tim lại nhảy lên một cách kịch liệt như dội vào màng nhĩ.

Cô từ từ cúi xuống, hai người lúc này cách nhau rất gần, thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.Hơi thở của Quý Huyền Tinh không khỏi trở nên dồn dập, cô thấp giọng mở miệng, thanh âm so với ban nãy còn nhỏ hơn nhiều: “Em đang nghĩ về một món quà mà em muốn, không muốn đợi đến ngày mai, bây giờ đã nghĩ đến nó, có thể không?”Ánh mắt cô dịu dàng một cách khó tin, không giống như bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời người lớn, cũng không phải kiểu đường hoàng trước mặt người khác, như là có lưu quang hiện lên.Đầu cô hơi cúi xuống, môi gần như đụng đến khóe môi anh.“Anh không nói lời nào, em coi như đây là anh đã đồng ý rồi nha.” Giọng cô nhỏ một cách khó tin, cứ như đang thì thầm, cẩn thận lắng nghe còn mang theo chút run rẩy.Giây tiếp theo, cô không do dự chút nào mà khẽ hôn lên môi anh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận