Quyển nhật ký bị ố vàng theo năm tháng, có lẽ nó đã có từ rất lâu rồi.
Tôi lật nhẹ trang giấy ra vì sợ làm rách nó, tranh thủ lúc con ngươi xám vẫn còn thời gian sử dụng, tôi phải đọc thật nhanh quyển sách này.
Con ngươi xám là ánh sáng duy nhất của tôi vì đèn pin đã bị tôi ném hỏng.
Tôi bắt đầu đọc chữ trong quyển nhật ký (kể từ lúc này nhân vật tôi trong quyển nhật ký sẽ không phải là nữ chính cho đến khi cô đọc xong).
Ngôi trường này có một phong thủy không tốt, nơi này từng là một nghĩa trang vì hồi xưa chẳng có nhiều đất để chọn mà xây trường học, tôi đã nghe được điều này từ lão hiệu trưởng cũ, ông ta nói ngôi trường Thất Sát này từng có một học sinh nữ treo cổ tự vẫn, ban đêm hiện hình về cứ vất vưởng nơi đây, cô ta sai khiến những học sinh khác treo cổ.
Tôi đã nghĩ là ông ta nói đùa cho đến khi một học sinh nữ tên là Đặng Huyền Trang lớp 12D4 đã treo cổ tự vẫn, tôi cứ nghĩ rằng do áp lực học hành cộng với việc bị bắt nạt nên mới nghĩ quẩn như vậy, nhưng vào ban đêm mấy bác bảo vệ truyền miệng nhau rằng thấy một bóng trắng có khuôn mặt xinh đẹp, mặc đồ học sinh của trường, đôi mắt như vô hồn mà bước đi, lời truyền miệng truyền đến tai học sinh và giáo viên khiến tôi không thể làm ngơ chuyện này được.
Tôi đã mời một vị thầy pháp đến trường trấn yểm, nghe nói ông ta là người học thuật từ thời xa xưa truyền lại.
Ông ta đến trường tôi nhìn xung quanh, khi đến phòng thay đồ nữ, căn phòng này thường được thông báo rằng các học sinh nữ cảm giác như có ai gọi họ ở đây.
Ônh thầy pháp mở cửa phòng ra, không khí bên trong lạnh lẽo đến đáng sợ.
Ông thầy pháp bước vào nhìn một lượt khắp phòng.
Bên trong chẳng có ai, vì tôi mời thầy đến ngay ngày chủ nhật nên không còn ai ở trường.
"Ở đây có một con quỷ rất mạnh." Ông thầy pháp nói.
"Dạ..
phiền..
thầy bắt nó lại giùm con.." Tôi run rẩy trả lời, vì từ nhỏ đến lớn tôi chưa thấy quỷ lần nào, khi nghe ở đây có quỷ cộng với bầu không khí lạnh lẽo làm cho tôi sợ hãi.
"Rất khó, ta cảm nhận được hai hồn một thể, con quỷ đầu tiên đã chiếm được cơ thể của con quỷ thứ hai để điều khiển, hai con quỷ đều treo cổ mà chết, nên sợi dây thừng đã trói buột hai linh hồn lại vào một thể xác, thật sự khó giải quyết!" Ông thầy pháp vừa nói vừa thở dài.
"Dạ..
mong thầy giúp con, con sẽ hậu tạ thầy sau ạ!" Tôi nói.
"Được rồi..
nhưng rất khó giải quyết!" Ông thầy pháp lúc này móc ra một lá bùa từ túi quần, miệng đọc to khẩu quyết:
"Nhất Sát Thiên Hôn.
Nhị Sát Địa Ám.
Tam Sát Ma Quỷ Yêu Tinh.
Tứ Sát Tà Nhơn, Tà Đạo, Tà Pháp, Tà Sư.
Ngũ Sát Binh Tướng Thần Ngoại Đạo.
Nam Mô Ngũ Lôi Sát Thần Lai Trợ Ngã!" Nói rồi ông thầy pháp quăng lá bùa lên không trung.
"Bùm!" Lá bùa tự động nổ tung, khoảng mấy giây sau ba tia sét liên tiếp nhau từ trên trời đánh xuống vào một khoảng không trong phòng thay đồ nữ.
Tiếng hét thê thảm của ma nữ vang lên, một âm thanh lạnh lẽo nhưng lại rất yếu ớt.
"Nếu ngươi còn quậy phá ở đây mà không chịu đi đầu thai thì ta sẽ đánh cho ngươi hồn bay phách lạc!" Thầy pháp nói bằng một giọng hào hùng, đầy tính trấn áp.
"Tôi..
sẽ..
không..
dám..
xuất..
hiện..
nữa." Ma nữ sợ hãi nói.
"Được rồi, như vậy đã giải quyết rồi." Thầy pháp nhìn về phía tôi nói, tôi nhận ra giọng thầy rất yếu ớt, có lẽ khi dùng thuật pháp rất hao tổn nguyên khí.
"Dạ cảm ơn thầy." Tôi nói rồi đưa bao thư chứa đầy tiền ra.
"Đây là một chút lòng thành của con, mong thầy nhận cho ạ." Ông thầy pháp nhận bao thư rồi bước ra ngoài.
Bây giờ tôi cũng an tâm hơn phần nào, có lẽ con quỷ đó sẽ không tái diễn nữa, quả thật như lời thầy pháp nói.
Mười mấy năm sau không còn ai nhìn thấy bóng trắng vào ban đêm đi xung quanh ngôi trường nữa.
Nhưng có lẽ..
tôi đã lầm rồi..
Đọc đến đây thì chữ dừng lại.
Thảo Chi đã đọc xong quyển nhật ký.
"Có lẽ con quỷ chỉ dưỡng thương mười mấy năm, rồi chuyện này lại tiếp tục xảy ra." Tôi nghĩ.
Nhưng tại sao ông thầy pháp lại không giết chết con quỷ trong lúc nó đang suy yếu?
Hay do ông ta chỉ biết duy nhất một thuật pháp này nên khi sử dụng tốn rất nhiều sức lực nên ông ta không giết chết con quỷ mà chỉ là uy hiếp nó?
Lúc này khi nhìn ra ngoài tôi đã không còn nghe tiếng Trang bên ngoài cánh cửa.
Có lẽ Trang đã bỏ đi rồi? Tôi lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh căn phòng xem thử có đồ vật gì hữu ích không, nhưng rất tiếc là không.
Tôi chỉ tìm tìm được một quyển sách.
Trên đó có ghi "Quỷ là gì?"
Tôi mở ra xem để đọc thử, rất nhiều con quỷ được miêu tả trong sách, còn có các con quỷ mà tôi đã gặp trong bí cảnh.
Tôi lật ra đến một chương có ghi là "Cách hiến tế quỷ." Tôi bắt đầu đọc nhanh từng chữ vì con ngươi xám chỉ còn lại 15 phút.
"Cách hiến tế cho quỷ dữ: Cần bốn quả tim máu của bốn thiếu nữ còn trinh tiết trước khi chết phải chứng kiến một điều kinh khủng.
Sau khi moi tim được bốn cô gái cần phải đặt ở bốn góc phòng chỗ con quỷ chết và cần con quỷ đã chết đó ngồi ở chính giữa, sau 49 ngày sẽ phục sinh.
Tôi đã hiểu ra được tại sao Trang lại moi tim bốn cô gái trẻ, có lẽ con quỷ thao túng muốn được phục sinh và việc Trang ngồi vào vị trí ở giữa bốn quả tim là do con quỷ thao túng và Trang hòa làm một thể với nhau được liên kết bằng sợi dây thừng.
Vậy nếu tôi cắt sợi dây thừng ấy đi thì Trang sẽ không còn bị khống chế nữa! Nhưng Trang đang tấn công tôi bởi sự sai khiến của con quỷ kia.
Giờ tôi đã biết tại sao Trang không thể nhìn thấy cơ thể của con quỷ thao túng mà chỉ nghe được âm thanh của nó, bởi vì nó trú ngụ trong tâm trí Trang.
Tôi bắt đầu tìm tòi trong sách nhầm hy vọng có thể phong ấn hoặc làm cho con quỷ hồn bay phách lạc nhưng không có, trong sách chỉ kể tên những con quỷ và các cách hiến tế nhưng lại không nêu cách phá giải.
Tôi thất vọng, thời gian của con ngươi xám đã kết thúc, con mắt tôi dần dần chuyển thành màu đen trở lại như lúc ban đầu, hình ảnh rõ nét bắt đầu mờ dần hòa nhập vào bóng tối tĩnh mịch.
Tôi sờ tới bức tượng Phật, tuy đây không phải là đạo cụ đặc thù hay vũ khí gì nhưng Trang lại sợ thứ này, có lẽ tôi có dùng để khắc chế Trang.
Trên tay phải tôi ôm bức tượng trong lòng, tay trái mở cửa, không gian tối mịt mù khiến tôi không thấy rõ, tôi bước đi nhẹ nhàng, mặc dù tôi đã hiểu được cốt truyện bí cảnh này nhưng tôi vẫn không biết cách để phá giải nó, nhiệm vụ yêu cầu tôi phải tìm ra và phá giải bí mật của Thất Sát trường học nhưng tôi đã tìm thấy các manh mối rồi vẫn chưa hoàn thành sao?
" Chúc mừng ngài đã hoàn thành chủ nhiệm vụ yêu cầu còn lại: Phá giải bí mật của Thất Sát học viện (nhưng ngài chỉ tìm kiếm được manh mối chứ chưa phá giải, ngài có muốn kết thúc bí cảnh lúc này? "Âm thanh trong trẻo của hệ thống vang lên.
" Kết thúc! "Tôi nói, vì tôi không muốn ở lại bí cảnh này thêm một lần nào nữa.
" Xác nhận hoàn tất, xin ngài đợi 30 phút để truyền tống ngài ra.
Thời gian truyền tống rất lâu là vì có kẻ đang ngăn cản hệ thống! "
Không cần đoán tôi cũng biết đó là quỷ thao túng, vậy là tôi phải đợi 30 phút nữa, cảm giác lúc này thời gian trôi qua rất chậm.
Tôi tiếp tục đi về phía trước, tôi đi về phía căn tin, tôi phải cách phòng thay đồ nữ càng xa càng tốt.
Đến trước quầy căn tin, có một khay đựng bánh rất thơm ngon, tôi đã nôn hết toàn bộ thức ăn của mình nên bây giờ bụng tôi rất đói cùng với đôi chân bị mỏi nhừ.
Tôi lấy một cái bánh quy lên, nó rất dễ thương, bánh quy in hình một con người phiên bản hoạt hình, chiếc bánh màu nâu có những đường nét của kem tươi trông rất ngon và hấp dẫn, tôi mở miệng ra.
" Khoan đã! "Bây giờ tôi mới nhớ ra một chuyện, bánh quy này ai làm? Ở đây không có người sống nào vậy những cái bánh này là ai làm ra?
Tôi mới nhìn xuống chiếc bánh quy, một nửa bên trái vẫn là hình con người phiên bản hoạt hình đầy dễ thương và hấp dẫn nhưng nửa còn lại thì chất đầy xương và nội tạng phiên bản thu nhỏ.
Lúc này chiếc bánh không còn bốc ra mùi thơm nghi ngút khói nữa mà là một mùi thối rữa như xác chết lâu ngày.
" Ăn..
ăn..
tôi..
đi! "Cái miệng bánh được vẽ lên bây giờ đang mở ra, bên trong là những hàm răng của con người, nó bắt đầu cử động tay chân, bò về cánh tay tôi.
" Aaaaa! "Tôi hét lên rồi hất nó xuống, bánh quy rơi xuống đất nhưng lại không bể ra mà nó đứng dậy bằng hai chân, tiếp sau đó là hàng loạt những con quỷ bánh quy nhảy xuống sàn nhà chạy về phía tôi, tôi đoán phía sau mình phải có 40 đến 50 con trở lên.
Tôi sợ hãi chạy ngược về phòng hiệu trưởng, tuy trong lòng tôi có bức tượng Phật nhưng có vẻ như không có tác dụng gì với lũ bánh quy này.
Tôi chạy qua cầu thang.
" Lộp cộp..
lộp cộp..
"Âm thanh quen thuộc mà tôi đã nghe thường xuyên đến nỗi tôi bị ám ảnh, âm thanh ấy xuất phát từ Dĩnh, dựa vào âm thanh tôi đoán cô ta đang bò từ cầu thang xuống.
" Chẳng phải cô ta không thể rời khỏi tầng hai sao? "Nhưng tôi không kịp suy nghĩ cô ta đã bò về phía tôi, nhờ tiếng bò của cô ta mà tôi đoán được vị trí của Dĩnh, tôi ném bức tượng Phật về phía phát ra âm thanh (cảnh báo không nên làm theo, như vậy là bất kính với thần linh)
" Bùm! "Bức tượng Phật bị vỡ nát.
Tôi như một mũi tên lao về phía trước, cách xa cầu thang, đằng sau là hàng chục con quỷ bánh quy đuổi theo.
Tôi va phải một vật gì đó rồi té xuống.
" Chết..
chết..
hết đi!"Tôi nghe được giọng nói của Trang.
Âm thanh xuất phát từ đằng trước.
Cả phía trước và phía sau đều có quỷ, tôi đã bị bao vây.
Hết chương 15.
Tác giả có lời muốn nói:
Mình cũng không am hiểu về mấy khẩu quyết trừ ma nên chọn đại khẩu quyết của Ngũ Lôi Pháp Bộ các bạn có thể lên google để tìm hiểu chi tiết hơn..