Kinh Thế Kiếm Thần


- Chỉ cần uống nó, ngươi sẽ có sức mạnh hủy thiên diệt địa, ngao ngu thiên hạ này, không có gì là bí mật trước mặt ngươi.

Hãy nhìn những người kia đi, bọn họ đều đã uống một chén trà này, mà trở nên mạnh mẽ như vậy.Khung cảnh lướt qua một trận đại chiến, một nữ tử tóc xanh mướt, thân hình nóng bỏng, khuôn mặt giận dữ không nói một lời liền lao đến tấn công một nam nhân anh tuấn tiêu sái.

Dưới sự tấn công như bão táp, nam tử đành phải sử dụng tuyệt chiêu ngăn cản.

Từ trong thân thể họ tuôn ra những thú linh, chúng vờn quanh thân thể kí chủ và gầm lên vang dội.

Sức mạnh dao động xung quanh bọn họ như có thể xé rách thiên không, sơn băng địa liệt, từng tiếng nổ kinh thiên vang lên như ngày tận thế.

Từ tư thế ngang tay nhau, một chén trà từ đâu bay tới trước mặt nữ tử kia, nữ tử không hề chần chừ nuốt xuống, lập tức từ trong cơ thể như có hàng ngàn hàng vạn dòng năng lượng, cuộn trào, từ tay nàng ta, một trận đồ bát quái nhanh chóng hình thành và biến lớn, tạo thành một tấm lưới bao phủ xung quanh nam tử kia.

Nam tử mới đầu vẫn dư sức chống cự nhưng càng ngày càng yếu thế.


Sức mạnh của hắn tuôn ra nhưng lại có non nửa bị bát quái đồ hấp thu, từ đó lại càng nâng cao uy năng của nó.

Trong miệng nữ tử ngâm lên những tiếng rì rầm, như đọc câu thần chú ma mị nào đó, nam tử đôi mắt dần dần mất đi tiêu cự và ngã xuống, đến lúc này, trận chiến đó mới chính thức khép lại.

Mà tên nam tử này chính là Lạc Thiên.

Những gì trong trận đại chiến đó, hắn đều cảm nhận được chân thật, cảm nhận được sức mạnh của mình vô biên vô tận, vốn dĩ có thể dễ dàng chiến thắng nữ tử kia, lại vì một chén trà mà mất tất cả, làm trong lòng hắn có ngàn vạn không cam lòng cùng khổ sở.

Đúng lúc này, âm thanh kia lại tiếp tục vang lên.- Nếu muốn bảo vệ thân nhân, muốn trở nên mạnh mẽ, muốn báo thù, ngươi chỉ có thể trở nên mạnh mẽ, là tồn tại chí cao vô thượng trong thiên địa.

Nhưng để đạt được, ngươi phải mất bao lâu, 10 năm, trăm năm, ngàn năm…..


Thân nhân của ngươi có chờ ngươi được hay không,....!nguy hiểm gian khổ trong đó, ngươi có sống sót qua được hay không,.....!Cơ duyên đem ngươi đến đây chính là do mệnh ngươi định sẵn là chúa tể thiên địa, ngươi có khước từ cũng vô dụng.Lạc Thiên nghe đến đây cũng trở nên có chút xao động nhưng lại vội trấn tĩnh lại.

Nếu là trước đây, có lẽ hắn sẽ không ngần ngại mà nhận nó, nhưng hiện tại đã khác.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn cũng trở nên chín chắn hơn, tâm trí cũng trấn định hơn rất nhiều, hơn nữa hắn cũng nhận thức được tất cả chuyện này đều là ảo giác mà thôi.- Đúng thế.

Con đường ta đi định sẵn là sự cô độc và gian khổ, nhưng có làm sao chứ.

Thứ dễ dàng đạt được, không thể khiến con người ta trân trọng được quá lâu.

Sức mạnh tuy hấp dẫn nhưng nó sẽ khiến cho hành trình phiêu lưu của ta trở nên vô vị, khi ta trở nên mạnh mẽ, còn điều gì có thể khơi dậy hứng thú của ta.

Trừ phi, ta không còn lựa chọn nào khác.

Ta cũng không tin, trên đời này có thứ không cần làm mà vẫn đạt được, đó chắc chắn không phải là của ta, không do ta làm chủ.

Ta tin tưởng con đường mình đi là chính xác.Dứt lời, khung cảnh trước mắt hắn lại thay đổi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận