Kinh Thiên


“Được rồi, các ngươi đi đi”.

Kinh Thiên lên tiếng nói thả cho ba tên tiểu đệ của Hà Văn Nhiên rời đi.
“Ngươi thả chúng ta rời đi thật sao?” Hữu Huân vẫn chưa tin lời của Kinh Thiên lên tiếng hỏi lại.
“Nếu các ngươi muốn chết theo tên Hà Văn Nhiên thì ta cũng không ngại thành toàn cho cả ba người các ngươi”.

Kinh Thiên vung thanh kiếm lên dọa bọn chúng nói.
“Chúng ta đi, chúng ta sẽ đi ngay”.

Tên Hữu Huân như được đại xá vừa nói vừa quay đầu bỏ chạy.

Hắn đã muốn rời đi từ lâu rồi, nhưng vì sợ Kinh Thiên nên không dám chạy mà thôi.

Giờ được đại xá, hắn nào dám ở lại, nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
Hai tên còn lại thấy thế cũng lập tức quay đầu chạy theo Hữu Huân, thỉnh thoảng chúng còn quay đầu lại xem Kinh Thiên có đuổi theo không.

Phải chạy một đoạn xa vẫn không thấy Kinh Thiên và Tiểu Bạch đuổi theo, lúc này cả ba tên mới hoàng hồn nhặt về một cái mạng.
Còn Kinh Thiên đứng lại một lát cũng lên tiếng nói với Tiểu Bạch:
“Chúng ta cũng rời khỏi đây, đi săn một ít hoang thú hoặc yêu thú cấp một.

Sau đó chúng ta cần nhanh chóng trở lại thành Vân Long.

Lão đại sắp tới có nhiều việc để làm đây”.
Tiểu Bạch phóng mình lên trước dẫn đường, còn Kinh Thiên thì vận dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ lướt theo phía sau lướt vào trong rừng.
Qua những thông tin khai thác được từ Hữu Huân, Kinh Thiên cũng biết được toàn bộ những biến động trong thành Vân Long thời gian gần đây.

‘Tàn Môn’ hiện thế, danh ngạch thám hiểm ‘tàn môn’ sẽ được Vạn Thương Bảo Các đấu giá vào ba ngày tới.

Thành Vân Long trong thời gian này tấp nập người ra vào, binh sĩ tăng cường tuần tra giám sát bảo vệ an ninh… mọi thứ đều rõ ràng ngọn nguồn.
“Thám hiểm ‘Tàn Môn’, ta nhất định tìm được một danh ngạch để tham gia lễ hội này”.

Kinh Thiên vừa lướt theo Tiểu Bạch vừa tự nhủ.
Tiểu Bạch là yêu thú nên việc nó tìm kiếm yêu thú khác để săn mồi nằm trong bản năng của nó.

Dưới sự dẫn đường của Tiểu Bạch cả hai nhanh chóng săn được hai con Sơn dương yêu thú cấp một sơ cấp, một con yêu thỏ cũng là yêu thú cấp một sơ cấp, và một con lừa (lư) là yêu thú cấp một trung cấp.

Số lượng thức ăn như vậy cũng đủ cho hai tên háu đói và ăn nhiều này.

Đặc biệt Kinh Thiên dự định khi trở vào thành sẽ mua thêm ít linh cốc loại gì đó, để chế biết thêm vài món.

Chứ ăn thịt hoang thú, yêu thú mãi cũng cảm thấy hơi nhàm chán.
Lúc nãy ngước lên nhìn trời cũng đã là giữa buổi chiều Kinh Thiên ban đầu dự kiến sẽ trở về thành Vân Long sớm.

Nhưng sự như nhớ ra điều gì, Kinh Thiên đứng lại ngẫm nghĩ một lát rồi lên tiếng nói với Tiểu Bạch:
“Chúng ta đi cướp Huyết Linh Chi của con Huyết hỏa báo”.
Tiểu Bạch trợn tròn hai mắt nhìn Kinh Thiên với vẻ rất nhân tính hóa, nó truyền tín hiệu ý muốn nói với Kinh Thiên.

Lúc trước nó nhiều lần thúc giục anh xông vào trộm thì Kinh Thiên luôn gạt đi, giờ lại rủ nó đi cướp.

Cũng một thời gian rồi bản thân nó cũng đã quên đi mấy cây linh dược đó.

Không ngờ Kinh Thiên vẫn còn nhớ đến nó.
“Lần này là chúng ta đi cướp chứ không phải trộm a”.


Kinh Thiên hiểu ý của Tiểu Bạch lên tiếng giải thích nói.
Tiểu Bạch thì chỉ là yêu thú cấp một đỉnh phong, nó cũng chẳng hiểu rõ và phân biệt được cướp với trộm khác nhau ở chỗ nào.

Đối với nó thì điều đó chẳng có gì khác biệt là mấy.

Nhưng Kinh Thiên muốn lấy số linh dược Huyết Linh Chi đó thì nó vui vẻ ủng hộ, vì nó cũng muốn ăn mấy cây linh dược đó lâu rồi mà không có cơ hội thôi.
Lần thay đổi chủ ý này của Kinh Thiên thực ra cũng có nguyên nhân.

Một phần vì cần kiếm thêm tài nguyên, có thể bán đi hoặc luyện chế loại đan dược nào đó để đảm bảo có đủ tiền tham gia đấu giá danh ngạch tiến vào ‘Tàn Môn’.

Phần vì trong thời gian này số lượng tu luyện giả tiến về thành Vân Long rất nhiều, nếu có tu luyện giả nào phát hiện ra mấy cây Huyết Linh Chi đó thì có lẽ sẽ bị người khác đoạt mất.

Huyết Linh Chi là loại linh dược có rất nhiều công dụng, nó là chủ tài của vài loại đan dược cho cả tu luyện giả tu luyện linh lực và tu luyện giả tu luyện thể tu (Từ giờ sẽ dùng ‘thể tu’ thay cho ‘luyện thể’).

Do vậy Kinh Thiên muốn sớm đoạt nó vào trong tay cho đỡ đêm dài nắm mộng.
Còn về khả năng đoạt được Huyết Linh Chi từ Huyết hỏa báo thì Kinh Thiên có đủ sự tự tin.

Tiểu Bạch cũng đã hoàn toàn bình phục thương thế có thể cầm cự được vài chiêu với con Huyết hỏa báo.

Nhưng lá bài mà Kinh Thiên dựa vào là bốn viên lựu đạn yêu đan bao gồm hai viên lựu đạn yêu đan cấp một trung cấp, và hai viên lựu đạn yêu đan cấp hai sơ cấp ở trong tay anh.

Đây mới chính là con át chủ bài đảm bảo sự tự tin cho Kinh Thiên trong lần đi cướp đoạt này.
Khu vực săn bắt của Kinh Thiên và Tiểu Bạch cũng là khu vực gần nơi ở cũ của Tiểu Bạch, do vậy Tiểu Bạch rất quen thuộc với khu vực này.

Chỉ mất một chút thời gian Tiểu Bạch đã dẫn Kinh Thiên tới chỗ con Huyết hỏa báo đang canh giữ mấy cây Huyết Linh Chi.
“Được rồi, kế hoạch như thế này nhé.

Ngươi xông ra chiến đấu với con Huyết hỏa báo vài hiệp, sau đó khi nhận được ám hiệu của ta thì nhớ lập tức lùi ra xa coi chừng bị thương.

Lúc đó ta sẽ sử dụng cái này”.

Kinh Thiên nói Tiểu Bạch và lôi từ trong nhẫn trữ vật ra hai viên lựu đan yêu đan cấp một trung cấp.
Tiểu Bạch nhìn thấy hai viên lựu đan yêu đan liền lập tức nhớ đến lúc nó suýt nữa thì bị con yêu dơi mặt quỷ giết chết, nên liền hiểu ngay sự nguy hiểm của cái vật mà Kinh Thiên cầm trên tay.

Yêu đan của yêu thú Tiểu Bạch có thể dễ dàng nhận ra, nhưng hai yêu đan Kinh Thiên cầm trên tay lại có hoa văn chằng chịt phía bên ngoài, khác hoàn toàn những yêu đan thông thường.

Đây cũng chính là lý do Tiểu Bạch hiểu được sự nguy hiểm của hai viên yêu đan Kinh Thiên cầm trên tay.
Tiểu Bạch gật gù với Kinh Thiên ra hiệu là hiểu được những gì Kinh Thiên nói.

Dù sao nó cũng mang huyết mạch thần thú nên có vẻ coi thường các loài yêu thú khác.
“Ngươi đừng có coi thường nó, dù sao nó cũng là yêu thú cấp hai sơ cấp.

Còn ngươi chỉ là yêu thú cấp một đỉnh phong thôi”.

Kinh Thiên nhắc nhở Tiểu Bạch.
“Nhớ kỹ lời ta nói, hết sức cẩn thận đấy”.

Kinh Thiên có vẻ không yên tâm lên tiếng dặn dò thêm Tiểu Bạch.
Không biết Tiểu Bạch có cho vào tai những lời nói của Kinh Thiên không? Chỉ thấy nó gật gật cái đầu rồi gầm lên một tiếng nhảy ra khỏi lùm cây tiến thẳng tới chỗ con Huyết hỏa báo.
Huyết hỏa báo thấy một con yêu thú đỉnh phong cấp một mà dám tiến vào lãnh địa của nó, thậm chí còn khiêu khích nó, tất nhiên là nó không thể chấp nhận được điều đó.
“Grào….

Uồm..” hai tiếng gầm cực lớn của hai con yêu thú vang lên, sau đó cả hai con yêu thú đều lao thằng vào nhau.
Con Huyết hỏa báo gầm lên cảnh cáo Tiểu Bạch yêu cầu Tiểu Bạch lập tức rời khỏi lãnh địa của nó.


Bởi con Huyết hỏa báo thuộc chủng loài ‘mèo’ (họ nhà mèo), nên trong thực đơn săn mồi của Huyết hỏa báo không có loài hổ, mặc dù Tiểu Bạch có tu vi thấp hơn nó.

Nhưng Tiểu Bạch nhận được cảnh cáo thậm chí còn không chịu rút đi lại còn gầm lên khiêu khích nó.

Dù là yêu thú cấp hai sơ cấp linh trí có mở ra nhưng cũng chưa nhiều, hành động của nó chủ yếu vẫn do bản năng chi phối.

Nên khi Tiểu Bạch đi quá giới hạn của nó, con Huyết hỏa báo cũng không ngần ngại nhảy ra tấn công Tiểu Bạch.
Cả hai con yêu thú lao vào nhau cùng tung chi trước bên phải thực hiện một cú táp nhằm thẳng vào đầu đối phương.

“Bốp, Bốp” hai âm thanh gần như cùng lúc vang lên cả hai con yêu thú đều đánh trúng đối phương, nhưng kết quả cuối cùng thì lại có sự khác biệt.

Con Huyết hỏa báo trúng cú đánh của Tiểu Bạch chỉ khiến cái đầu của nó lệch sang phải một chút, bốn chân của nó tiếp đất khiến cho cả thân mình của nó nghiêng ngả một chút và lập tức lấy lại được thăng bằng.

Còn Tiểu Bạch thì thảm hại hơn, trung một cú táp của con Huyết Hỏa Báo, cả thân hình của Tiểu Bạch văng ra ngã xõng xoài trên mặt đất.

Tiểu Bạch có chút choáng váng vũng vẫy đứng dậy.
“Grào….

Uồm..” lại hai tiếng yêu thú gầm thét, hai con yêu thú lại tiếp tục lao vào cắn xé nhau lân nữa.
Lần này cả hai con yêu thú đều thay đổi cách tấn công đối phương.

Cả hai con yêu thú cùng dùng cả hai chân trước của mình vồ thẳng về phía đối phương, đồng thời cả hai con yêu thú cũng đều há rộng miệng của mình với những chiếc răng lanh sắc nhọn sẵn sàng cắn thẳng vào cổ họng đối phương.
Kết quả lần này cũng giống như kết quả của cuộc giáp la cà lần trước.

Tuy rằng cả hai con yêu thú đều không thể ngoạm trúng đối phương, do lực va chạm của cả hai đều rất mạnh, nên một lần nữa cả hai con yêu thú đều bị văng ngược trở lại và tách nhau ra.

Tiểu Bạch vẫn bị yếu thế hơn, lực phản chấn khiến Tiểu Bạch bị bay ngược trở lợi phía sau và ngã lăn trên mặt đất.

Tuy rằng chưa bị thương nặng, nhưng nếu tiếp tục đánh nhau như thế này thêm vài lần nữa có lẽ Tiểu Bạch sẽ thua thảm hại.

Bên này con Huyết hỏa báo chỉ bị đẩy lùi lại phía sau một chút, nó vẫn đứng vững trên mặt đất.
Không giống như lần đầu tiên tấn công theo kiểu cảnh cáo và thăm dò, lần này con Huyết hỏa báo quyết hạ ngục đối thú của nó.

Ngay khi đứng vững trên mặt đất sau cú đối chiến, nó liền thực hiện ngay một cú tấn công tiếp theo trong khi Tiểu Bạch vẫn chưa hoàn toàn đứng dậy.

Trong tình cảnh như vậy, nếu Tiểu Bạch không kịp đứng vững hoặc không có sự giúp đỡ từ bên ngoài, có lẽ Tiểu Bạch sẽ lãnh đủ, không chết cũng trọng thương.

Bởi những cú táp như trời giáng của yêu thú cấp hai sơ cấp khi tát yêu thú cấp một đỉnh phong không phải dễ chịu.

Tuy rằng không thể giết chết Tiểu Bạch chỉ với một cú tát bằng chân trước, nhưng nếu Tiểu Bạch liên tục ăn đòn như vậy.

Hoặc con Huyết hỏa báo tìm được cơ hội thực hiện một cú ngoạm nhằm thẳng vào cổ họng Tiểu Bạch, có lẽ lúc đó hậu quả khôn lường.
Lại nói về Kinh Thiên ngay khi Tiểu Bạch nhảy ra khiêu khích con Huyết hỏa báo thì anh cũng bắt đầu chuẩn bị và tìm cơ hội phối hợp với Tiểu Bạch.

Trên tay anh đã cầm sẵn hai viên lựu đan yêu đan cấp một trung cấp, mỗi viên một tay và sẵn sàng kích hoạt chúng khi thời co đến.
Lần đầu tiên hai con yêu thú và chạm với nhau Kinh Thiên vẫn chưa tìm được cơ hội để tấn công con Huyết hỏa báo.

Bởi lúc đó nó không chủ động tấn công Tiểu Bạch, nếu anh vội vàng ném ra viên lựu đạn yêu đan thì có lẽ con Huyết hỏa báo sẽ dễ dàng tránh né được.

Huyết hỏa báo là yêu thú thuộc chủng loài có tốc độ nhanh nhất nhì trong các chủng loài yêu thú, nên chỉ cần một tích tắc thôi nó cũng có thể thoát khỏi phạm vi sát thương của lựu đạn yêu đan.

Đó chính là lý do mà Kinh Thiên chưa kích hoạt lựu đạn yêu đan tấn công con Huyết hỏa báo.

Nhận thấy con Huyết hỏa báo chủ động lao lên tấn công Tiểu Bạch, Kinh Thiên liền biết cơ hội của anh đã đến.

Bởi vì khi con Huyết hỏa báo đang trên đà tấn công sẽ không dễ dàng dừng lại thay đổi phương hướng di chuyển.

Ngay lập tức anh kích hoạt một viên lựu đạn yêu đan trên tay phải nhằm thẳng con Huyết hỏa báo đang lao tới Tiểu Bạch ném tới.
“Bùm..” Đang nhe răng há miệng lao tới đối thủ của nó thì từ phía bên phải, không rõ từ đầu một vật thể tròn tròn nhỏ nhỏ nhằm thẳng đầu nó lao đến với tốc độ rất nhanh.

Con Huyết hỏa báo chưa kịp hiểu chuyện gì thì vật thể đó đã va chạm vào phía dưới vai phải của nó, đồng thời cùng lúc đó một tiếng nổ chát chúa vang lên đánh nó bay xiên theo một đường chéo về phía bên trái của nó.
“Grao…” Con Huyết hỏa báo bị đánh bay lê trên mặt đất một đường, bên dưới vai phải của nó bị lực xung kích của vụ nổ từ lựu đạn yêu đan cấp một trung cấp phá ra một vết thương lớn.

Máu từ vết thương bắt đầu túa ra vương vãi trên mặt đất.

Con Huyết hỏa báo gầm rù lên đau đớn.
Tiểu Bạch vừa ổn định thân mình đứng dậy thấy con Huyết hỏa báo bị đánh bay máu me văng tung tóe.

Nó cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều vì nó biết đây là Kinh Thiên ra tay hỗ trợ nó.

Nhân cơ hội này Tiểu Bạch cũng nhún mình bật lên lao tới con Huyết hỏa báo đang ngóc đầu đứng dậy tung ra một cú tát bằng chân phải nhằm thẳng đầu con Huyết hỏa báo yêu thú cấp hai sơ cấp đánh tới.
“Bốp, Grao…” Hai âm thanh liền sát nhau vang lên.

Âm thanh thứ nhất là tiếng va chạm của chân trước Tiểu Bạch va chạm với đầu con Huyết hỏa báo.

Âm thanh thứ hai là tiếng kêu đau đớn của con Huyết hỏa báo lại lần nữa vang lên.
Sức mạnh của yêu thú cấp hai sơ cấp mạnh hơn nhiều so với Kinh Thiên tưởng tượng.

Tuy rằng bị trúng hai chiêu bất ngờ và bị thương nhưng con Huyết hỏa báo cũng nhanh chóng đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch và một tên tu luyện giả xuất hiện bên trái Tiểu Bạch một khoảng cách chừng hơn mười mét.
Vết thương gần phía trên bên phải của Huyết hỏa báo vẫn đang chảy máu, khiến cho một chân của nó gần như bị què.

Có thể nói hiện giờ nó chỉ như một con Huyết hỏa báo ba chân.

Đây cũng là lý do để cho Kinh Thiên rời khỏi nơi ẩn nấp tiến thẳng ra ngoài, bởi anh biết với một chân bị thương thì ưu thế về tốc độc của Huyết hỏa báo sẽ bị giảm xuống đáng kể.

Kinh Thiên tay phải cầm cây thương bởi anh biết nếu dùng cây kiếm ‘khoái tốc’ vũ khí cấp một thì chưa chắc có thể đâm xuyên con yêu thú cấp hai sơ cấp này, tay trái của anh vẫn cầm theo viên lựu đạn yêu đạn trung cấp còn lại, sẵn sàng kích hoạt bất cứ lúc nào có cơ hội.
Huyết hỏa báo bị một đòn đánh lén khiến bản thân bị thương, tuy nhiên vết thương đó vẫn chưa phải là vết thương trí mạng khiến cho nó hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.

Có thể nói vết thương đó chỉ làm cho sức chiến đấu của nó mất đi một phần ba so với lúc toàn vẹn.

Chính vết thương đó đã kích phát toàn bộ thú tính trong người của nó, nó nhìn Kinh Thiên với ánh mắt đầy căm thù như muốn ăn tươi nuốt sống anh.

Bản năng của nó mách bảo trước mặt nó vẫn chỉ là một tên tu luyện giả cấp thấp và một con yêu thú cấp một đỉnh phong, cả hai đối thủ của nó đều có tu vi thấp hơn nó, nên nó hoàn toàn không có ý định bỏ chạy.

Thậm chí thú tính của Huyết hỏa báo giờ chi phối hành động nó, nó giờ chỉ muốn ăn tươi nuốt sống hai tên trước mắt nó.
“Grào…” gầm lên một tiếng con Huyết hỏa báo há rộng miệng nhe răng với chân phải phía trước tập tễnh nhằm thẳng Kinh Thiên lao tới.

Bởi trong mắt nó Kinh Thiên giờ đây mới là kẻ đáng ghét nhất, nó muốn dùng một nhát ngoạm giết chết Kinh Thiên.
Nhận thấy con Huyết hỏa báo nhằm thẳng mình lao tới, Kinh Thiên vận dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ lập tức lùi lại, viên lựu đạn yêu đan trên tay trái chuẩn bị được anh kích hoạt và ném ra.
“Uồm…” Tiểu Bạch nhận thấy con Huyết hỏa báo không nhằm vào mình mà nhằm vào Kinh Thiên cũng gầm lên một tiếng và lao tới.
Con Huyết hỏa báo chân trước bên phải bị thương nên tốc độ trở lên chậm chạp hơn hẳn.

Chỉ mất một cú dậm nhảy Tiểu Bạch đã tiến sát tới bên trái con Huyết hỏa báo, trong khi con Huyết hỏa báo vẫn chưa bắt kịp Kinh Thiên.

Lần này Tiểu Bạch dùng cả hai chi trước thực hiện một cú vồ cực mạnh vào thẳng sườn trái con Huyết hỏa báo khiến cho nó bị văng xiên về phía bên phải của nó, cú vồ của Tiểu Bạch khiến cho con Huyết hỏa báo kéo lê một đoạn trên mặt đất, bụi bay mù mịt.
Tuy rằng lĩnh trọn cú vồ của Tiểu Bạch nhưng con Huyết hỏa báo vẫn chưa hoàn toàn bị hạ gục, nó vũng vẫy ba chân còn lại chuẩn bị đứng dậy.

Nhưng lúc này mới là lúc nó nhận được cú đánh chí mạng tiếp theo.

Kinh Thiên nhằm chuẩn thời cơ kích hoạt viên lựu đạn yêu đan trên tay, nhằm thằng phía bụng con Huyết hỏa báo ném tới.
Con Huyết hỏa báo chưa kịp hoàn toàn đứng lên thì viên lựu đạn yêu đan của Kinh Thiên đã đến sát sườn trái của nó và phát nổ.
“Bùm…” Lại một tiếng nổ chát chúa lần nữa vang lên.

Lần phát nổ này ngay phía dưới bụng bên trái của con Huyết hỏa báo, lực xung chấn của vụ nổ hất tung con Huyết hỏa báo bay ngược lên cao cả chục mét, phía dưới mặt đất lõm xuống một cái hố nhỏ bụi đất bay mù mịt.
Nhận nguyên vụ nổ của lựu đạn yêu đan cấp một trung cấp, phía dưới bụng trái của Huyết hỏa báo một mảng thịt bắn ra tung tóe, máu báo vương vãi khắp nơi.


Tuy nhiên phần bị thương phía dưới bụng trái của Huyết hỏa báo lại ở gần phía xương sườn phía trên bên trái, nên con Huyết hỏa báo không bị lòi ruột ra ngoài, nhưng vết thương của nó thì vào đến tận xương sườn.
“Grao…” Vẫn tiếng gào đau đớn của con Huyết hỏa báo vang vọng một góc Vân Lĩnh sơn mạch.

Các yêu thú cấp thấp hơn ở xung quanh nghe được tiếng gào đau đớn của Huyết hỏa báo thì đều co mình nằm im trong hang ổ của mình.

Cũng may cho Kinh Thiên là trong lúc này đa phần tu luyện giả không vào trong Vân Lĩnh sơn mạch tìm kiếm tài nguyên.

Hầu hết tu luyện giả đều đang tập trung trong thành Vân Long để tìm kiếm cơ hội tiến vào ‘tàn môn’, hoặc tìm kiếm nhưng cơ hội phát tài khác.

Do đó trong khu vực xung quanh gần chỗ con Huyết hỏa báo không hề có một tu luyện giả nào lai vãng cả.

Điều này cũng bớt đi cho Kinh Thiên một phần phiền phức.
Bản năng yêu thú của Huyết hỏa báo chi phối và điều khiển hành động của nó, mặc dù bị thương nặng nhưng nó vẫn cố gắng vùng vẫy đứng dậy.

Nhưng vào lúc đầu của nó ngóc lên thì nó nhận được đòn trí mạng từ Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch khi thấy con Huyết hỏa báo bị trọng thương thì liền lập tức lao đến tấn công.

Vừa tiếp cận liền thấy con Huyết hỏa báo ngóc cái đầu lên hở cái cổ họng không che dấu.

Tiểu Bạch liền lập tức há to miệng của nó với cặp răng lanh sắc nhọn ngoạm thẳng vào cổ họng con Huyết Hỏa báo.

Tung đòn quyết định kết liễu đối thủ của nó.
Cú ngoạm vào cổ họng của Tiểu Bạch khiến cho con Huyết hỏa báo không thể kêu lên được tiếng nào.

Vừa bị trọng thương lại nhận thêm đòn trí mạng, con Huyết hỏa báo tứ chi giãy giụa vài cái, rồi bất động.
Nhận thấy đối thủ đã thực sự bị chết lúc này Tiểu Bạch mới nhả cú ngoạm của mình ra.

Cái đầu của Huyết hỏa báo rơi “Bịch” một cái xuống mặt đất, cả thân hình của Huyết hỏa báo nằm im bất động.
“Nó chết rồi sao?” Kinh Thiên tiến lại gần lên tiếng hỏi.
Tiểu Bạch gật đầu ra hiệu cho Kinh Thiên biết con Huyết hỏa báo đã chết đến không thể chết được nữa.

Ngoài ra nó cũng ra hiệu cho Kinh Thiên biết là nó có công rất lớn trong việc giết con Huyết hỏa báo này.
“Được rồi, lát nữa về trang viên ta sẽ nướng thịt, làm vài món ngon cho ngươi”.

Kinh Thiên biết ý Tiểu Bạch lên tiếng nói.
“Giờ đi thu hoạch Huyết Linh Chi đã.

Sau đó rời khỏi chỗ này.

Khi thu hoạch Huyết Linh Chi ngươi không được nuốt sống linh dược, để ta luyện đan sẽ cho ngươi một phần”.

Kinh Thiên nói đồng thời cũng nhắc nhở Tiểu Bạch, cảnh báo nó không được nuốt linh dược.
Tiểu Bạch gật đầu, vẫy đuôi đồng ý với Kinh Thiên nó nhanh nhảu dẫn đường cho Kinh Thiên tới chỗ năm cây Huyết Linh Chi của con Huyết hỏa báo.
Kinh Thiên thuận tay thu lại xác con Huyết hỏa báo vào trong túi trữ vật.

Giờ không phải lúc phân giải xác con yêu thú này, để trở về trang viên trong thành Vân Long phân giải xác yêu thú này cũng không muộn.

Sau đó anh nhanh chóng bám theo Tiểu Bạch tiến lại chỗ năm cây Huyết Linh Chi.
Năm cây Huyết Linh Chi trong đó có một gốc là linh dược cấp hai sơ cấp, hai gốc là linh dược cấp một đỉnh cấp, và hai gốc còn lại linh dược cấp một cao cấp.

Cả năm gốc Huyết Linh Chi này đều mọc trên một thân cây gỗ mục khá to.

Kinh Thiên nhận thấy như vậy liên thu cả năm gốc Huyết Linh Chi và thân gỗ mục vào trong nhẫn trữ vật của anh, vì không gian trong nhẫn trữ vật rộng hơn không gian của túi trữ vật.

Anh lười cắt rời mấy cây Huyết Linh Chi ra, mang cả đi để sau nghiên cứu chút về môi trường sống của Huyết Linh Chi cũng chẳng mất gì.

Còn việc thu hoạch năm cây Huyết Linh Chi này thì lúc nào chả được.
“Đi thôi Tiểu Bạch.

Chúng ta trở lại thành Vân Long”.

Kinh Thiên nói với Tiểu Bạch sau khi thu hoạch xong năm cây Huyết Linh Chi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận