Chương 2
Xuyến Chi hỏi nhỏ Hạnh:
- Hạnh thấy chương trình văn nghệ năm nay của lớp mình thế nào?
- Theo Hạnh là không đặc sắc bằng năm ngoái! - Nhỏ Hạnh đẩy gọng kính trên sống mũi, thong thả đáp
- Năm ngoái có múa quạt, có màn ảo thuật của Quý. Nhỏ Xuyến Chi thở dài:
- Năm nay Quý chả chịu biểu diễn ảo thuật, lại đòi đọc thơ. Lo ghê!
- Lo gì? - Nhỏ Hạnh ngạc nhiên.
- Chả biết Quý sẽ đọc thơ gì! Không khéo các thầy cô cười cho! Nhỏ Hạnh tủm tỉm:
- Như thế lại càng vui nhộn chứ sao!
Tiểu Long lo lắng hệt Xuyến Chi. Nó hỏi Quý ròm:
- Bộ mày tính sẽ đọc thơ hôm liên hoan thật hả?
- Ừ.
Tiểu Long ngập ngừng một hồi rồi khụt khịt mũi:
- "Thơ học tập" hả?
- Thằng này hỏi lạ! Ai lại đọc "thơ học tập"!
- Thế mày sẽ đọc thơ gì?
- Thơ chứ thơ gì!
Tiểu Long chớp mắt:
- Mày đọc tao nghe thử xem!
- Tao chưa làm.
- Thế khi nào làm xong, mày đọc cho tao và Hạnh nghe trước nhé! Quý ròm nhìn bạn bằng ánh mắt nghi ngờ:
- Sao tự dưng mày quan tâm đến "sự nghiệp thi ca" của tao quá vaayk? Tiểu Long gãi cổ:
- Ờ, không hiểu sao dạo này tao thích nghe thơ ghê!
Quý ròm nhún vai:
- Mày muốn nghe thì cố đợi đến hôm liên hoan! Tao không đọc trước đâu!
Sau khi buông một câu "lạnh lẽo", Quý ròm quay lưng đi thẳng.
Nhưng Quý ròm tính không bằng... cô Trinh tính. Trước buổi liên hoan chính thức mười ngày, cô Trinh đề nghị ban văn nghệ lớp 8A4 tổng dượt cho cô xem.
Đề nghị đột ngột của cô khiến ban cán sự và các "nghệ sĩ" của lớp trở tay không kịp.
Về phần thơ, chỉ có mỗi thi sĩ Lan Kiều "độc diễn". Lại là bài Trường em cũ mèm: "Anh
gạch - Đo đỏ - Nho nhỏ - Dễ thương - Sắp hàng - Trên tường - Dựng nên - Trường mới...".
"Thi sĩ Bình Minh" bất ngờ trước yêu cầu của cô Trinh, đành đứng dậy gãi tai:
- Bài thơ của em vẫn chưa làm xong. Cô cho em vài hôm nữa... Phần ca nhạc èo uột không kém gì phần thơ ca.
Ban "Tam ca áo trắng" Hiền Hòa, Việt Hà, An Dung bắt chước Quý ròm "hẹn ngày tái ngộ", với lý do chưa có thì giờ tập chung.
Rốt cuộc, trước vẻ mặt thất vọng của cô chủ nhiệm, chỉ có mỗi thằng Dưỡng nhảy lên sân khấu ông ổng hát bài Trống cơm.
Hôm trước bị Đỗ Lễ cắt ngang cảm hứng, Dưỡng tức lắm. Nay được cô giáo cho phép, Dưỡng cười híp mắt, ngoác miệng rống hết cỡ.
Dưỡng tưởng mình là ca sĩ top-ten. Nó không biết cái giọng ồ ề của nó khiến cô Trinh sợ xanh mặt. Cỗ đã mời các thầy cô dạy bộ môn đến dự buổi liên hoan văn nghệ của lớp. Nếu bị Dưỡng "tra tấn" như thế này, cô sợ các thầy cô yếu tim sẽ tăng huyết áp đột ngột và xỉu ngay giữa lớp.
- Chương trình chỉ có thế thôi hở em? - Cô Trinh băn khoăn quay nhìn Xuyến Chi.
- Dạ thưa cô... dạ thưa cô... các bạn chỉ đăng ký có thế thôi ạ!
Xuyến Chi ấp úng phân trần, bụng tức sôi. Cái lớp 8A4 ồn ào của nó chẳng nghiêm túc tẹo nào khi góp ý cho chương trình văn nghệ, cả bọn chỉ mải đùa giỡn và cãi cọ khiến bây giờ nó phải đứng trơ ra trước ánh mắt nghiêm khắc của cô giáo, bảo nó không ấm ức sao được!
Cô Trinh tặc lưỡi:
- Chúng ta cần phải có những tiết mục sống động hơn em ạ! Nhỏ Xuyến Chi chớp mắt:
- Em cũng muốn vậy nhưng các bạn...
- Em đừng lo! - Cô Trinh dịu dàng trấn an - Cô sẽ đề nghị các tổ thi đua với nhau. Tổ nào cũng phải có tiết mục...
Cô Trinh vừa nêu ý kiến lên, thằng Quang liền oang oang:
- Tổ 1 của tụi em tham gia hai tiết mục, vượt chỉ tiêu rồi đó cô! Bạn Dưỡng hát bài Trống cơm để tạo cảm giác mạnh, sau đó ban "Tam ca áo trắng" sẽ trình bày bản Hổng dám đâu để giúp khán giả hoàn hồn lại ạ!
Nghe Quang pha trò, cả lớp cười ầm. Dưỡng cũng toét miệng cười. Quen bị tụi bạn trêu như thế này nhiều lần nên nó chẳng mắc cỡ tí ti.
Thằng Cung giơ tay:
- Tổ em có bạn Quý đọc thơ rồi ạ! Cô Trinh nhìn Quý ròm:
- Em định viết về đề tài gì thế?
Quý ròm đứng lên:
- Thưa cô, bài thơ em viết về lớp mình ạ! Hải quắn vọt miệng:
- Bài "Lớp em không khí thật là trong lành, lớp em đá banh thật là bá phát" đó cô!
Nghe Hải quắn "thuyết minh" quá sức rùng rợn, cô Trinh nhíu mày đưa mắt nhìn Quý ròm ra ý hỏi.
- Thưa cô! - Quý ròm mím môi - Cô đừng nghe bạn Hải nói bậy ạ! Bài thơ của em không phải như thế!
Cô Trinh thở phào:
- Vậy chừng nào em mới làm xong?
- Tới hôm liên hoan, thế nào em cũng làm xong ạ!
- Thôi được, em ngồi xuống đi! - Cô Trinh vẫy tay, rồi quay sang dãy bàn đầu tiên cạnh cửa ra vào, cô hỏi - Còn tổ 3?
Tổ 3 là tổ của lớp trưởng Xuyến Chi và lớp phó văn thể mỹ Vành Khuyên, hai nhân vật chủ chốt trong việc tổ chức buổi liên hoan văn nghệ.
Khi nghe cô hỏi, hai nhân vật quan trọng này bỗng ngớ ra. Đến lúc này, tụi nó mới sực nhớ tổ 3 vẫn chưa đăng ký tiết mục nào.
Xuyến Chi ngập ngừng đứng lên:
- Thưa cô...
Xuyến Chi nói được hai tiếng rồi nín thinh đưa mắt liếc mấy đứa trong tổ, cầu cứu. Nhưng
các thành viên tổ 3 dường như cũng chẳng nghĩ ra cách gì để "cứu" tổ trưởng của mình.
Tổ 3 chỉ giỏi về học tập. Trừ Đặng Đạo hơi lép một chút, năm đứa còn lại đều là học sinh giỏi. Nhưng ngoài chuyện học, tụi nó chẳng có tí tài vặt nào. Thơ ca nhạc họa, tổ 3 mù tịt. À quên, trong bọn có nhỏ Tú Anh biết chơi đàn piano. Nó học đàn hơn hai năm nên chơi khá nhuyễn. Sinh nhật vừa rồi, nó dạo các bản Au claire de la lune và Fûr Elise hay tuyệt cú mèo. Nhưng khổ nỗi, Tú Anh chẳng thể khiền cây đàn to đùng đó đến lớp để trình diễn được.
Thấy nhỏ Xuyến Chi đứng "câu giờ" lâu lắc, cô Trinh sốt ruột:
- Thế nào hở em?
- Thưa cô... thưa cô...
Nhỏ Xuyến Chi lại gãi má, ấp úng.
- Thưa cô! - Thằng Bá đột ngột đứng dậy - Tổ 3 tụi em sẽ tham gia bằng một hoạt cảnh ạ! Trong khi mấy đứa tổ 3 mặt thuỗ ra vì ngơ ngác thì cô giáo mắt sáng trưng:
- Hay lắm! Hoạt cảnh sẽ giúp chương trình thêm phong phú, đa dạng. Thế các em định dựng hoạt cảnh gì?
Bá không ngờ cô giáo lại hỏi kỹ như thế. Thực ra, nõ cũng chưa biết tổ nó sẽ dựng hoạt cảnh gì, thậm chí nó còn chưa biết mấy đứa trong tổ có đồng ý với kế hoạch của nó hay không.
Chả là vừa rồi thấy nhỏ Xuyến Chi mặt mày thảm não đến tội, trong khi đó tụi thằng Quốc Ân, Hải quắn ngồi đằng sau cười hí hí đầy nhạo báng, Bá tức điên. Nó chợt nhớ hôm thi hoạt cảnh lịch sử, tổ nó đóng cảnh vua Quang Trung tiến đánh đồn Ngọc Hồi cũng không đến nỗi nào, bèn đứng phắt dậy đăng ký.
Chính vì vậy, bị cô Trinh hỏi vặn, Bá đâm lúng túng. Nó khịt khịt mũi liên tục, ra vẻ ta đây đang bị hiện tượng El Nino làm cho cảm cúm ghê lắm.
- Hoạt cảnh gì thế em? - Cô Trinh nhắc lại câu hỏi.
- Thưa cô... thưa cô... - Cặp mắt Bá đảo lia - Tụi em chưa kịp đặt tên ạ!
- Nhưng hoạt cảnh của các em nói về đề tài gì em phải biết chứ?
Bá đáp bừa:
- Thưa cô, về đề tài học tập ạ! Cô Trinh gật gù:
- Các em cố tập dượt cho tốt nhé!
- Dạ.
Sau khi vẫy tay ra hiệu cho Xuyến Chi và Bá ngồi xuống, cô Trinh hướng mắt về cuối lớp:
- Thế còn tổ 2 và tổ 5? Chí Mỹ láu táu:
- Thưa cô, tổ 2 chúng em đã có bạn Lan Kiều đọc thơ rồi mà cô! Cô Trinh mỉm cười:
- Chỉ có thế thôi ư?
Hải quắn đứng vụt dậy, hùng hồn:
- Thưa cô, ngoài tiết mục của bạn Lan Kiều, tổ 2 và tổ 5 sẽ hợp tác dàn dựng một hoạt cảnh vô cùng đặc sắc và vui nhộn ạ!
Tuyên bố bất ngờ của Hải quắn làm Minh Vương giật bắn. Tổ 2 đã bàn bạc gì với tổ 5 của nó đâu, không hiểu sao Hải quắn lại "phao tin bậy bạ" như thế!
Nhưng Minh Vương không dám giơ tay đính chính. Tổ 5 của nó cho đến lúc này vẫn chưa nghĩ ra được tiết mục nào để đăng ký với cô giáo. Hôm trước, Đỗ Lễ xung phong hát hai bài. Nhưng cả Trái tim mùa đông lẫn Ngọn nến trong gió đều bị nhỏ Xuyến Chi bác thẳng thừng.
Minh Vương ngọ ngoạy đầu và thấp thỏm liếc qua chỗ Lâm và Quới Lương. Thấy tổ trưởng nhìn mình ra ý hỏi, Quới Lương toét miệng cười. Còn Lâm thì hạ giọng xì xào:
- Mày đừng lo! Khi nãy bốn đứa tao đã bàn tính kỹ rồi!
Lâm bảo đừng không, Minh Vương càng lo tợn. Tưởng "bốn đứa tao" là bốn đứa nào chứ bống đứa trong băng "tứ quậy" thì chẳng biết sẽ xảy ra những chuyện quỉ quái gì! Chuyện quan trọng như vậy mà tụi thằng Lâm chẳng thèm hỏi qua ý kiến của tập thể, thậm chí ngay cả hai tổ trưởng cũng không được biết mảy may về cái vụ "hợp tác dàn dựng" từ trên trời rơi xuống này thì quả là đáng hãi. "Số phận" của tổ 2 và tổ 5 mà giao phó vào tay băng "tứ quậy" thì đúng là chẳng khác nào giao trứng cho ác, khổ ơi là khổ!
Càng nghĩ Minh Vương càng lo ngay ngáy:
- Thế tụi mày định dựng hoạt cảnh gì vậy?
Lâm chưa kịp đáp thì cô Trinh đã hỏi. Cô hỏi hệt như Minh Vương:
- Thế hoạt cảnh của các em nói về đề tài gì? Hải quắn Lễ phép:
- Dạ, thưa, nói về thầy cô ạ!
- Cuối năm mà nói về công ơn thầy cô là đúng lắm! - Cô Trinh dặn dò với vẻ hài lòng - Các em cố gắng làm cho tốt nhé! Cô hy vọng buổi liên hoan văn nghệ của lớp ta sẽ vui nhộn và cảm động! Hôm đó, cô sẽ tặng một phần thưởng đặc biệt cho tiết mục nào xuất sắc nhất!
Hải quắn cúi đầu:
- Dạ, tụi em sẽ cố gắng không để phần thưởng cao quí đó lọt về tay tổ khác ạ! Hải quắn nói câu đó bằng vẻ mặt hết sức nghiêm trang khiến cả lớp phì cười.
Cô Trinh cũng không nhịn được cười. Cô cười, và nói:
- Cô chúc em được như ý!