Chương 4
Tỉ Tỉ Muội Muội là hai con nhỏ sàng dạ cực kỳ. Tụi nó không những giải toán nhanh như máy mà giải bài tập tiếng việt cũng hoàn hảo khỏi chê.
Quý ròm lật sách tiếng việt, ngay bài "cá", nói:
- Hôm nay chúng ta ôn các từ ngữ về cá....
Quý ròm nhìn vào sách, đọc lên một lô một lốc cc1 laọi cá: cá ngừ, cá thu, cá chép, cá mè, cá trắm, cá rô....
Đọc một thôi một hồi, nó ngẩng đầu lên nheo mắt nói:
- Băy giờ cá bạn kể ra những loại cá nào có tên các con vật khác thử xem!
- Có tên các con vật khác là sao? - Muội Muội chớp mắt.
- Là như cá chim chẳng hạn! - Quý ròm khoa tay giải thích - nó là cá nhưng tên nó là chim.
Tôi biết rồi! - Mắt Muội Muội sáng lên - Như cá ngựa, cá bò, cá heo, cá voi, cá mối vậy chứ gì?
Muội Muội ví dụ một tràng khiến quý ròm bất giác ngẩn ngơ. Tiểu Long ngồi bên cạnh cũng không khỏi sửng sốt. Nghe Quý ròm ra đề, Tiểu Long đang thử nặn óc tìm xem có những laọi cá nào như vậy, nhưng nó chưa kịp nghĩ ra, Muội Muội đã kể một lèo khiến nó phục lăn.
Tiểu Long va Quý ròm chua hết kinh ngạc, Tỉ Tỉ đã nhanh nẩu tiếp lời Muội Muội:
- Còn cá chồn, cá bướm, cá cóc, cá dơi, cá xà, cá nhồng, cá ó, cá ong, cá sóc nữa chi!
Lần này thì hai ông nhóc tai ù như xay lúa. Quý ròm lào thào vào tai Tiểu Long:
- Mày nghe tên mấy laọi cá này chưa hả mập?
Tiểu Long hít vào một hơi:
- Tao chỉ biết mỗi cá chuồn à.
- Tao nghi lắm!
Quý ròm hạ giọng. Rồi quay lại phía Tỉ Tỉ, nó liếm môi hỏi:
- Những loại cá vừa rồi bạn có phịa ra không vậy?
Tiểu Long cung hùa theo:
- Ừ, tụi này nghe lạ hoắc à!
- Những loại cá đó hoàn toàn có thật cả! - Tỉ Tỉ thản nhiên - tại mấy bạn không sống ở thôn quê nên mấy bạn không biết đó thôi!
Tiểu Long xuất thân từ nông nhưng rời quê từ bé, vì vậy bị con nhỏ Tỉ Tỉ vơ đũa cả nắm liệt vào hạng "Thành thị mit đặc" luôn.
Tiểu Long tức sôinhưng chẳng biết cách nào chống chế, bèn khịt mũi chất vấn:
- Thế cá sóc là cá gì, bạn tả thử xem?
Tỉ Tỉ chẳng bối rối mảy may. Nó lim dim mắt, thao thao:
- Cá sóc là một laọi cá nước ngọt, thân dài khoảng ba phân,đầu dẹt bằng, miệng nhỏ, có hai hàm răng. Thân cá sóc càng về đuôi càng dẹt, lưng băng hoi xám, bụng lồi, màu trắng bạc. Người ta đánh bắt cá sóc bằng nhủi, dậm hoặc tát vũng....
Nghe Tỉ Tỉ trả bàn làu làu, Tiều Long và Quý ròm chỉ biết nghệt mặt nhìn nhau. Tỉ Tỉ kể tên cá, tụi nó ngơ ngác đã đành. Nhưng đến khi Tỉ Tỉ mô tả cụ thể cái con cá đó, tụi nó càng hoang mang hơn nũa. Quý ròm bụng bảo dạ: Nếu con nhỏ cố tình phịa ra hình dạng cả con cá lạ hoắc đó thì có tài thánh mình mới phát giác được.
Nghĩ vậy, nên khi Tiểu Long tức tối chất vấn tiếp:
- Thế còn cá giơi, bạn thử tả...
Quý ròm liền xua tay:
- Thôi khỏi tả nũa, bây giờ tụi này về!
Muội Muôi ngơ ngác:
- Sao hai bạn về sớm vậy?
Tỉ Tỉ cũng không giấu vẻ ngạc nhiên:
- Ừ, hôm nay đã học được gì đâu!
Quý ròm khoát tay:
- Bài này để bữa sau học tiếp, hôm nay tụi này tới giờ đi...ăn giỗ rồi!
Không để hai con nhỏ Tỉ Tỉ Muội Muội hỏi tới hởi lui, Quý ròm cầm tay Tiểu Long lôi tuột ra khỏi nhà.
Vừa ra tới đường Tiểu Long đã thắc mắc ngay:
- Bữa nay đi ăn giỗ ở đâu sao tao không nghe chú thím tao nói gì hết vậy?
- Giỗ đâu mà giỗ! - Quý ròm nhe răng cười - Dó là tao phịa ra dể đánh bài chuồn thôi!
- Chuồn? - Tiểu Long trố mắt - Sao lại chuồn?
Quý ròm nhếch môi:
- Chứ ở lại làm gì? Ở lại hai con nhỏ đó có chơi trò dóc tổ, tụi mình cũng đâu có biết.
- Ờ há, Tiểu Long gật gù - Khi nãy nghe con nhỏ Tỉ Tỉ nói một tràng về cá sóc, tao chả hiểu gì cả....
Đang nói Tiểu Long bỗng giương mắt ếch:
- Nhưng bỏ mề ngang như vậy bọn mình cũng đâu có biết gì hơn!
Quý ròm phẩy tay:
- Lát nữa tao với mày dón xe lên bưu diện huyện.
Quý ròm tuy không nói rõ ý nhưng nghe thoáng qua Tiểu Long đã hiểu ngay bạn mình muốn gì. Trước đây lúc chuẩn bị thám thính ngôi nhà ma trên đồi Cắt Cỏ, Quý ròm cũng rủ Tiểu Long len bưu điện huyện gọi điện thoại về cho nhỏ hạnh. Lần đó nhờ nhỏ Hạnh cung cấp câu thần chú hộ mệnh " Án ma ni bát mê hồng", bọn Quý ròm mới dủ can đảm lần mò lên đồi Cắt cỏ vào lúc đêm hôm.
Lần này chắc thằng ròm lại định cầu cứu nhà thông thái mang kính cận! - Tiểu Long hân haon nhủ bụng - Ai chứ nhỏ Hạnh chắc chắn sẽ biết ngay những laọi cá sóc, cá doi, cá bướm lạ tai kia là có thật hay không. Nếu thực sự chị em con nhỏ Tỉ Tỉ loè mình và thằng ròm,tụi nó sẽ bị lật tẩy ngay tút xuỵt! Ý nghĩ trong đầu khiến Tiểu Long phấn khởi còn hơn là đi ăn giỗ thật. Nó giục Quý ròm:
- Ăn cơm trưa song là tụi mình đi ngay nhé mày!
- Ừ ăn song là đi ngay!
Quý ròm hùng hổ gật đầu, nó nôn nóng còn hơn cả Tiểu Long. Tiểu Long dù sao cung là giáo viên phụ, có bị học trò đùa bỡn một tí cũng không sao. Còn nó là giáo viên chính không thể để học trò quay như quay dế được. Giáo viên chính về thôn quê dạy học, kiến thức về cua cá có thể không bằng học trò quanh năm lội ruộng. Giáo viên chính có thể không biết cá sóc, cá dơi quả thật có cái thứ cá quỷ quái đó trên đời. Nhưng nếu đó chỉ là trò bịp, nghĩa là nếu thầy giáo bị học trò cho vào xiếc, thì quả là mất mặt cho thầy quá xá!
Chiều đó, Tiểu Long và Quý ròm đạp xe lên huyện với vẻ hớn hở như cảnh sát sắp sửa bắt được trộm.
Cũng như lần trước, đến trước nhà bưu điện, Quý ròm xồng xộc tiến vào bên trong, còn Tiểu Long đứng đợi ngoài cổng.
Tiều Long đứng ngóc cổ khoảng mười phút, nhai chưa hết một thỏi kẹo chewing-gum đã thấy quý ròm thất thiểu bước ra.
Bộ dạng của thằng ròm làm Tiểu Long tròn mắt:
- Mày sao thế? không gặp được nhỏ Hạnh hả?
- Gặp! Nó đi Bảo Lộc mới về hôm qua! - Quý ròm tỉu ngiu đáp.
Tiểu Long càng ngạc nhiên:
- Gặp sao trông mày ỉu xìu thế? Hay là nhỏ Hạnh cũng không biết các laọi cá kia có thật hay không?
- Biết.
- Thế nó bảo sao?
Giọng Quý ròm nghe như một tiếng than:
- Nó bảo những loại cá đó đều có thật tất!
Hào khí trong lòng Tiểu Long bỗng chốc xẹp lép. Cũng như Quý ròm, nó đang hăm hở lật tẩy hai con nhỏ láu lỉnh kia. Nó đang chờ nhỏ Hạnh xác nhận những thứ cá lạ hoắc lạ huơ kia chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Nào ngờ sự thật không phải như vậy. Sự thật là nó và Quý ròm dốt đặc cán mai. Sự thật la Tỉ Tỉ Muội Muội giỏi ơi là giỏi.
- Thế nhỏ Hạnh có điều tra tại sao tụi mình lại hỏi về chuyện này không?
- Có.
Tiểu Long nơm nớp:
- Thế mày trả lời sao?
Tiểu Long không biết Quý ròm sợ lộ chuyện này ra ngoài còn hơn cả nó. Vì vậy nó thở phào khi thấy thằng ròm nhe răng cười:
- Tao giấu biến chuyện tao và mày dạy học. Tao bảo tao và mày nghe tụi thằng Lượm va Tắc Kè Bông rủ đi câu cá, lại toàn thứ cá lạ hoắc nen phải điện về hỏi cho rõ!
Tiểu Long liếm môi:
- Thế nhỏ Hạnh có tin không?
- Tao không biết! - Quý ròm ngần ngừ - Nhưng tao nghe nó cười.
- Cười!
- Ừ, nó cười và bảo hầu hết các laọi cá tao hỏi đều là cá biển, làm sao câu được
Tiểu Long nín thở:
- Thế mày đáp sao?
Tao bảo quê Tiểu Long ở...sát rạt bên biển, đi đứng không khéo rớt xuống nước như chơi.Tao còn bảo trước đây tao và mày ra biển câu cá hoài.
- Ừ, mày phịa hay lắm!- Tiểu Long khen bạn.
- Chả hay tí ông cụ nao! - Quý ròm buồn xo - Hoá ra cá dơi là loại cá sống sát đáy biển, có thánh mới câu được. Còn cá nhồng và cá ó toàn là loại cá lớn, có thể tấn công người và dánh đắm cả tàu thuyền. Đến khi nhỏ Hạnh nói huỵch toẹt ra, tao mới biết.
Tiểu Long lo lắng:
- Rồi nó bảo sao?
- Nó chả bảo sao cả. Nó chỉ nói thêm một câu rồi cúp máy.
- Nó nói câu gi?
- Đúng ra nó có bốn chữ thôi.
Tiểu Long cắn môi:
- Bốn chữ gì?
- Nó nói "xạo ơi là xạo"
Tiểu Long thở dài đánh thượt:
- Thế là nó không tin tụi mình rồi.
Quý ròm khoát tay:
- Kệ nó
Tiểu Long vẫn không yên tâm:
- Kệ sao được mà kệ! Mai mốt gặp lại, thế nào nó cũng chất vấn ra trò cho xem!
- Mày đừng lo! - Quý ròm nháy mắt - Lúc đó mình sẽ đổ hết tội lên đầu Tắc Kè Bông và thằng Lượm. Mình sẽ bảo mình bị tụi nó lừa.
Tắc Kè Bông và Lượm không biết Quý ròm đang toan tính "hãm Hại " mình.
Thấy Tiểu Long và Quý ròm dạo này thường xuyên biến khỏi nhà, Tắc Kè Bông tò mò:
- Tui mày lúc này thường tót đi đâu thế?
Quý ròm gãi má:
- Ờ,ờ tụi tao đi chơi.
Tắc Kè Bông không thoả mãn:
- Đi chơi là đi đâu?
- Đi chơi là đi chơi chứ còn đi đâu!
Quý ròm liếm môi đáp, ngạc nhiên thấy mình bối rối quá thể. Mà chuyện tình cờ gặp gỡ và quen biết hai chị em Tỉ Tỉ Muội Muội đâu có gì là.... bậy bạ. Rồi thấy Tỉ Tỉ và Muội Muội vì hoàn cảnh khó khăn phải nghỉ học mấy năm, nó và Tiểu Long thương tình nhận dạy kèm cho hai chị em ôn thi vào lớp sáu lại càng chính đáng quá xá cỡ. Chỉ có những người "Hiệp Nghĩa" mới hành động như thế. Vậy mà không hiểu sao nghe Tắc Kè Bông gạn hỏi, Quý ròm lại đâm ấp a ấp úng. Nó cứ thấy ngượng ngiụ thế nào.
Tiểu Long cũng ở trong tâm trạng như thế. Vì vậy khi nghe Tắc Kè Bông quay qua nó. tinh quái hỏi:
- Tụi mày đi xuống Xóm Dưới phải không?
Nó mừng rõ gật đầu ngay:
- Ừ, tụi tao đi thăm thằng Dế Lửa!
Khi xác nhận như vậy Tiểu Long đinh ninh thằng tắc kè Bông, vốn không bao giờ đặt chân qua lãnh địa của bọn nhóc tì Xóm Dưới vì quá nhiều "ân oán giang hồ" với dối phương, sẽ không tài nào khám phá ra sự dóc tổ của nó. Nó quên phắ gần đây thủ lĩnh Xóm Trên và thủ lĩng Xóm Dưới đã bắt tay giảng hoà. Nó quên phắt rằng để đối phó với bọn nhóc xóm Đầu Cầu hung hãn, Tắc Kè Bông và Dế Lửa đã chung lưng đấu cật mấy tháng nay.
Vì vậy, Tiểu Long vừa đáp xong, Tắc Kè Bông đã cười hê hê:
- Nói dóc mà cũng không biết cách! Hôm qua thằng Dế Lửa mới hỏi tụi tao tụi mày làm gì mà không ghé thăm nó dây mà.
Câu nói Nó dực mặt như thằng bù nhin giữ dưa. Bụng không ngớt kêu khổ thầm.
- Tiểu Long không nói dóc đâu! - Thấy bạn bị sụp hố, Quý ròm vội vã can thiệp - Tụi tao quả có đi xuống Xóm Dưới thật. Nhưng mới đi được nửa đường, thằng Tiểu Long bỗng...đau bụng, thế là tụi tao dành phải quay về.
Tắc Kè Bông bữu môi:
- Lại thêm một đứa dóc tổ! Người ta đau bụng thì chỉ có đau một lần thôi chứ, tụi mày chuồn đi chơi mấy ngày nay, chẳng lẽ ngày nào cũng đau bụng quay về?
- Ừ, cái bụng thằng Tiểu Long ky quái lắm!- Quý ròm tặc lưỡi dáp bừa - Cái bụng nó không giống như cái bụng người ta, đã đau là đau liền tù tì cả tháng hà.
Thấy Quý ròm ba hoa quá trớn, sợ Tắc kè Bông không tin, Tiểu Long bèn vỗ tay lên bụng, phụ hoạ:
- Ừ, cái bụng tao nó thế nào ấy! Không tin mày sờ thử coi!
Tắc Kè Bông sờ tay lên bụng Tiểu Longm ngoẹ cổ nghe ngóng:
- Có gì khác lạ đâu?
Tiểu Long gồng bụng:
- Mày ấn mạnh tay vào đi!
Tắc Kè Bông ấn mạnh tay.
- Thấy gì lạ không? Tiểu Long hỏi:
- Ừ, cá bụng mày cứng ngắc à.
Tiểu Long bước lui một bước, xoa tay lên bụng mặt nhăn nhó:
- Ôi, mày mới ấn có một tí mà tao dã thấy đau đau rồi!
Nãy giờ muốn rút khỏi thằng Tắc Kè Bông hay hỏi này đến chến chết được nhưng chẳng biết làm sao, nay thấy Tiểu Long than vãn, Quý ròm liền chộp ngay cơ hội. Nó kéo tay Tiểu Long:
- Thôi mày vào nhà nằm nghỉ đi! Nếu mày nói chuyện nhiều, hơi thoát tuột ra hết, bụng mày sẽ.... đứt thành từng khúc đấy!