Biên tập: Thanh Thanh Thúy
Góc ngoài lề:
Bắt đầu từ chương này, tôi sẽ hạn chế dùng đại từ "hắn" với các char nam không phải main và sẽ cố gắng thay thế bằng nhiều đại từ phong phú hơn (40 chương trước tôi sẽ cập nhật sau).
Lí do tôi sửa vậy là vì trong quá trình edit tôi nhận ra có nhiều "hắn" quá, cứ char nam nào cũng "hắn", già cũng "hắn" mà trẻ cũng "hắn", tốt cũng "hắn" mà ác cũng "hắn", không ổn, quá thẹn với sự giàu đẹp của Tiếng Việt, đây là sai sót của tôi, xin lỗi bạn đọc rất nhiều.
(Tôi cũng quen đọc convert truyện của Khởi Điểm toàn hô char nam là "hắn", nhưng mà đây là bản edit của tôi, tôi không thích thế nên tôi sẽ sửa, vậy nha.)
***
Might Dai mở Lục Môn, chakra toàn thân dâng trào như sóng cả, gấp gáp vận chuyển khiến các mạch máu dưới da như sục sôi, hiện lên hai màu lam hồng kỳ lạ.
"HAAA!"
Might Dai gầm một tiếng, trên mặt lộ gân xanh, giẫm đạp không trung vút tới như tên lửa, tốc độ của ông nhanh đến nỗi ngay cả không khí cũng như bị xuyên thủng, nứt toác, nổ toạc đến chói tai.
"Mộc Diệp Đại Toàn Phong!"
ẦM!
Tốc độ cực đại nháy mắt xuất hiện biến hóa khôn lường, chân Might Dai ma sát kịch liệt với không khí sinh ra ngọn lửa đỏ thẫm, phát ra âm thanh vang dội khủng khiếp đánh tới Quạ Quỷ.
Sắc mặt Quạ Quỷ dưới lớp mặt nạ dĩ nhiên kinh hãi, thực lực tên Vạn Năm Hạ Nhẫn này bộc phát ra đã rất gần với Thượng Nhẫn ưu tú!
‘Sao có thể?!’
Quạ Quỷ cắn răng, sống trong bóng tối của Root làm gã rất nhanh tỉnh táo lại, sau đó lập tức nhắm đến đôi mắt của Might Dai, sử dụng Sharingan cường hóa Ảo thuật gây nhiễu.
"Hà Tung Gỉả Thuật!"
"Thử Xử Phi Thuật!"
Hà Tung Giả Thuật có thể khiến đối thủ nhìn thấy hàng loạt bóng người, mà Thử Xử Phi Thuật lại có thể khiến đối thủ ngộ nhận địa điểm, hiệu quả khi phối hợp sử dụng rất mạnh, dù có là Thượng Nhẫn cũng sẽ trúng chiêu!
Đồng thời Quạ Quỷ khởi động Thuấn Thân Thuật, Might Dai chỉ cần do dự nửa giây là gã có thể thuận lợi trốn thoát!
Nhưng, Might Dai ngay cả 0.1 giây do dự cũng không có!
Lúc này tốc độ chảy chakra trong ông đã sớm vượt xa giới hạn của cơ thể người, căn bản không thể trúng loại ảo thuật này.
ẦM!
ĐÙNG!
Ngọn lửa đỏ thẫm rít gào đánh vào lưng Quạ Quỷ, gã như một viên đạn từ nòng súng bị bắn đi, từ trong tuyết văng xa hơn 50 mét, đụng gãy một thân cây to, khó khăn lắm dừng lại.
ĐÙNG!
Ngọn lửa đỏ thẫm như khổng tước xòe đuôi giữa trời tuyết, thiêu đốt mãi không thôi!
"Khụ! Phụt!" Quạ Quỷ phun ra một búng máu, dọc theo mặt nạ chậm rãi chảy xuống.
Might Dai giẫm một cước thật mạnh lên không khí, cả người lại hóa thành ảo ảnh lao về phía Quạ Quỷ.
"Ngươi!"
Quạ Quỷ cắn răng, Sharingan tam câu ngọc điên cuồng xoay tròn, nhưng thương thế lại đang một mực cắn nuốt sinh mệnh gã, gã căn bản không thể tiếp tục chiến đấu.
ẦM!
Might Dai lại đá một cước! Vô số vụn gỗ nổ tung theo ngọn lửa đâm vào cây cối xung quanh.
Thời khắc mấu chốt, Quạ Quỷ dùng Thế Thân Thuật trốn mất dạng.
Might Dai thở hổn hển, tốc độ chảy của chakra trong cơ thể sắp khiến mạch máu ông vỡ tung, thấy Quạ Quỷ biến đi, ông mới chậm rãi ‘đóng cửa’.
Cách đó không xa, Fūhi trợn mắt há mồm, không biết là đang sợ hãi hay đang kích động, cả người run run.
‘Nhất định là Bát Môn Độn Giáp! Chiêu vừa rồi hẳn là Triều Khổng Tước, không, là nguyên mẫu của Triều Khổng Tước! Mình thế mà được tận mắt chứng kiến!’
Fūhi còn đang sững sờ, Might Dai đã đi tới, vươn tay ôm Fūhi vào trong ngực.
"Fūhi, để cháu rơi vào nguy hiểm như vậy, thực sự xin lỗi cháu!" Might Dai rất nghiêm túc nói, "Về sau tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện này nữa, ta hứa!"
Fūhi ngơ ngẩn, kẻ địch rõ ràng là do mình dẫn tới, thậm chí còn suýt chút nữa liên lụy Gai, vậy mà Might Dai lại xin lỗi mình?
Phù! Phù!
Might Dai không ngừng hít thở sâu, hiển nhiên vừa rồi mở Lục Môn đã tạo thành gánh nặng không nhỏ với ông.
"Bác Dai, bác...!Không, là cháu liên lụy đến bác và Gai, người phải xin lỗi là cháu mới đúng!" Fūhi vội nói, "Bác Dai, bác bị thương rồi, để cháu khám thử xem!"
Fūhi định dùng Chưởng Tiên Thuật trị thương cho Might Dai, nhưng bị ngăn cản.
"Không cần lo, là kiệt sức thôi ấy mà, dùng Chưởng Tiên Thuật không có tác dụng gì." Might Dai xoa đầu Fūhi cười nói.
Nhưng đúng lúc này, một thân ảnh nhanh đến thoắt ẩn thoắt hiện từ phía xa chạy tới, mái tóc bạc phấp phới giữa trời tuyết.
"Dai, quả nhiên là anh!"
Người vừa xuất hiện chính là Konoha Nanh Trắng danh chấn Nhẫn Giới, Bộ trưởng Anbu của Làng Lá, Hatake Sakumo!
Từ khi Might Dai mở Lục Môn đến lúc đánh lui Quạ Quỷ trong phiến rừng hẻo lánh này tổng cộng chưa đến mười giây, thời gian ngắn như thế Thượng Nhẫn bình thường dù có phát hiện ra cũng không thể đến hiện trường ngay lập tức, vậy mà Hatake Sakumo lại làm được!
Fūhi tròn mắt nhìn vị Ninja đẳng cấp truyền thuyết trong nguyên tác này, trong lòng chợt lạnh.
"Hatake đại nhân!" Might Dai nhìn thấy người đến là Hatake Sakumo bèn khẽ thở phào.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tôi nghe động tĩnh khá lớn." Hatake Sakumo nhìn Fūhi, khó có thể tưởng tượng vị Ninja vô địch được cả Nhẫn Giới khiếp sợ này lại có ánh mắt bình thản đến dị thường, điềm tĩnh dễ mến như ông chú nhà bên vậy.
Might Dai nói: "Vừa rồi có Thượng Nhẫn tộc Uchiha xuất hiện, muốn bắt Fūhi đi, bị tôi ngăn cản."
Hatake Sakumo nở nụ cười: "Thượng Nhẫn tộc Uchiha, Dai, thực lực của anh quả nhiên không làm tôi thất vọng."
Might Dai cười khổ.
"Trước tiên cứ rời đi nơi này đã, một lúc nữa sẽ có Anbu đến điều tra." Hatake Sakumo nói.
Gai lúc này còn đang mê man trong rừng, Might Dai không đánh thức cậu mà nhẹ nhàng cõng con trai lên.
"Cháu chính là Uchiha Fūhi?"
Rời khỏi khu rừng nhỏ, Hatake Sakumo bỗng nhiên có hứng thú với Fūhi.
"Vâng thưa Hatake đại nhân!" Fūhi hơi câu nệ, dù sao vị này chính là truyền thuyết!
"Cháu biết ta sao?" Hatake Sakumo cười nói.
Fūhi vội nhìn Might Dai, trả lời: "Bác Dai vừa rồi gọi ngài như vậy mà."
Hatake Sakumo gật đầu, lại hỏi: "Đối với chuyện vừa rồi, cháu thấy như thế nào?"
Fūhi khó chịu muốn khóc, bé mới bảy tuổi, mấy nhân vật tai to mặt lớn các người đừng có động một tí lại hỏi ý kiến bé được không, bé chả có ý kiến ý cò gì hết á!
"Hatake đại nhân, cháu không biết." Fūhi giả ngốc.
Hatake Sakumo thâm sâu nhìn hắn một cái, không hỏi lại nữa.
Trên thực tế, Hokage Đệ Tam yêu mến nhân tài đã thông báo qua với Hatake Sakumo, dặn ông để mắt đến Fūhi một chút, bằng không ông cũng sẽ không bắt chuyện với Fūhi.
...!
Vút vút!
Dưới ánh trăng ảm đạm, ba Ninja đeo mặt nạ chạy vội trong rừng, một đường lần theo vết máu mà truy tung.
Cuối cùng, bọn họ đi đến một con sông nhỏ.
"Phát hiện mục tiêu!"
"Xác nhận tử vong!"
"Hai mắt bị móc mất, không thể xác nhận có phải tộc nhân Uchiha hay không!"
Ba người bàn bạc một phen, quyết định mang khối thi thể này trở về.
"Đây là...!Cẩn thận!"
Đùng!
Trên thi thể dán ba tấm bùa nổ, lửa cháy sáng rực hoàn toàn thiêu hủy mọi dấu vết!
"Khốn kiếp! Mọi người không sao chứ?"
"Ta không sao."
"Manh mối đã bị chặt đứt, về biết ăn nói sao với Bộ trưởng bây giờ."
Ba Ninja này là Anbu được Hatake Sakumo phái tới truy tung Quạ Quỷ, nhưng sự tình đã phát triển đến nước này, rõ ràng có người ở sau lưng phá rối, tiêu hủy hết thảy.
Sau khi bọn họ bỏ đi, con sông lâm vào im lặng.
Nửa giờ sau, ba Ninja này lại bất thình lình xuất hiện, khẽ khàng lục soát một phen, cuối cùng mới rời khỏi đây.
Lại qua nửa giờ nữa, dưới đáy sông nhỏ bỗng nhiên lục bục nứt ra một lỗ hổng, một gã Ninja đeo mặt nạ quạ đen từ đó chui ra, chỗ thắt lưng huyết nhục be bét, thương thế rất nặng!
Chỉ mới vài hơi thở, hạ du sông đã bị máu gã nhuộm đỏ.
"Chết tiệt, Might Dai, thù này ta không quên đâu!" Quạ Quỷ từ giữa sông giãy dụa bò lên, tam câu ngọc trong mắt điên cuồng xoay tròn!.