Chỉ thị của lão đại đã đưa xuống không ai dám không nghe theo vì vậy mà mọi thông tin đều được Chung Vĩ Uyên giải quyết nhanh chóng triệt để, dù là một tin tức nhỏ nhất cũng không lọt ra ngoài.Nhận được thông tin cảnh sát cũng nhanh chóng đến hiện trường.Cảnh sát đến thì cũng chỉ thấy hai tên đàn em của Đường Giai Dĩnh bị thương đang ngoi ngóp.
Sau một hồi điều tra cảnh sát cũng nắm bắt kha khá thông tin, biết được vụ việc liên quan đến nhà họ Đường họ cũng không dám làm càn, cứ như vậy chỉ chờ chỉ định từ cấp trên.Sau khi đưa Bạch Lộc đến bệnh viện tư nhân của nhà họ Thái, kiểm tra không có gì đang ngại mới khiến Thái Từ Khôn yên tâm.Bạch Lộc lần đầu tiên nhìn thấy anh tức giận như vậy làm cô có chút sợ.Cô nghĩ Đường Giai Dĩnh ra nông nỗi này một phần là lỗi do cô, cô vẫn luôn cảm thấy áy náy.
Cô muốn hỏi xem Thái Từ Khôn sẽ giải quyết thế nào nhưng lại không biết mở lời ra sao.-Đường Giai Dĩnh thật ra cô ấy,,,Còn chưa nói hết câu Thái Từ khôn đã vội vàng cắt ngang câu nói của cô.Thái Từ Khôn nghĩ cô đang để tâm đến việc bắc cóc cũng như mối quan hệ của anh và Đường Giai Dĩnh cho nên anh vội lên tiếng giải thích:-Nghiên Nghiên à! Sự việc lần này là ngoài ý muốn, anh chắc chắn sẽ không để nó sảy ra thêm một lần nào nữa.
Còn Đường Giai Dĩnh anh nhất định sẽ để cô ta trả giá cho những việc mà cô ta gây ra.Nghe vậy biết là Thái Từ Khôn đã hiểu sai ý mình cô cuống quýt nói:-Không phải, ý em là thực ra trong chuyện này người có lỗi hoàn toàn không phải một mình cô ấy, dù sao em cũng không xảy ra vấn đề gì, đã vậy thì hà cớ chi chúng ta phải làm khó một cô gái yếu đuối.Cô nói rất có lý, nhưng Thái Từ Khôn thì không đồng ý, anh hiểu cô ta là con người như thế nào, tha cho cô ta một lần rồi lần sau ai biết cô ta sẽ làm ra những gì.-Việc gì anh cũng có thể nghe theo em, nhưng việc này thì không được.-Tại sao vậy!!-Không tại sao cả.
Anh chỉ muốn tốt cho em, anh không muốn em lại gặp bất kỳ nguy hiểm gì nữa, em có biết là anh rất lo lắng không, anh rất sợ em sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau một hồi nài nỉ cam kết cuối cùng thì Thái Từ Khôn cũng không chịu được mà xuống nước với cô.-Vậy được rồi cứ để cho cảnh sát giải quyết đi.Về đến nhà họ Thái thấy cô bình an trở về mọi người ai nấy đều rất mừng, mẹ Thái vội sai người làm nhiều món ngon để cô bồi bổ,Bạch Lộc có chút dở khóc dở cười, cô đâu có xảy ra chuyện gì đâu mà tất cả mọi người đều tụ tập lại giống như có chuyện gì hệ trọng lắm vậy.Trong lúc cô đi tắm rửa vệ sinh thì trong thư phòng nhà họ Thái, hai người đàn ông thị trưởng Thái Đức Hoa và con trai Thái Từ Khôn đang bàn bạc về việc Bạch Lộc bị bắt cóc.Thái Đức Hoa cũng đồng ý với việc sẽ giao người cho cảnh sát,,mặc dù ông biết với thế lực của con trai ông thì việc xoá tên của một người trên Trái Đất dễ như trở bàn tay, nhưng lần này, anh đồng ý giao cho cảnh sát làm ông có chút bất ngờ nhưng cũng vui mừng.Còn về Đường gia do ông nể tình bằng hữu mấy chục năm nay cho nên mới mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho nhà họ nhiều lần, nhưng lần này họ lại to gan dám động đến con dâu tương lai của ông, thử hỏi ông còn nể tình làm sao được nữa.Sau khi từ thư phòng bước ra cả hai khuôn mặt đều dãn ra không ít, Bạch Lộc tò mò hỏi anh:-Có chuyện gì sao? -Không có gì đâu, anh bàn với ba về việc sẽ giao Đường Giai Dĩnh cho cảnh sát.
- Vậy có làm ba anh khó xử không dù gì...!-Giao cô ta cho cảnh sát đã là quá nhẹ nhàng với cô ta rồi, nếu không phải vì em anh sẽ cho cô ta sống không bằng chết.
Bạch Lộc nghe anh nói vậy thì thực sự sợ hãi, cô không nghĩ Thái Từ Khôn còn có một mặt như vậy, cô hơi lùi lại.
- Doạ em sợ sao, dần dần sẽ để em làm quen thêm một chút với con người của anh.
- Anh còn nhiều thứ mà em chưa biết lắm sao, sao em cứ có cảm giác như anh giấu em điều gì đó.
- Vì vậy em hãy bỏ nhiều tâm tư tìm hiểu anh một chút, anh chờ em...Hai người nói chuyện cười đùa một lúc thì mẹ Thái gọi hai người xuống ăn cơm.
Bạch Lộc cũng coi như quen thuộc hơn với Thái gia nên mọi thứ cũng dần tự nhiên hơn.
.