Trường trung học Teiko, lớp B.
Phân công xong danh sách trực nhật, lớp trưởng Shiratori dùng mắt đảo tới đảo lui toàn lớp, cuối cùng cũng hài lòng nở nụ cười.
Nhưng là đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, hắn rất nhanh lại đứng lên, từ trên bàn đầu dảo bước về phía bàn của người bạn học mới chuyển trường.
"Kise đồng học, bản đăng ký tham gia câu lạc bộ của cậu đã viết xong chưa?"
Tìm mình?
Kise Ryouta vốn đang cắn bút ngồi chống cằm ngẩn người, bị bắt hoàn hồn, đôi mắt vàng nhạt nhẹ nhàng nhíu lại, ngượng ngùng hướng hắn cong cong khóe miệng, "Thật xin lỗi a lớp trưởng, tớ thật sự là vẫn chưa chọn được."
Cái gì câu lạc bộ tennis a, câu lạc bộ bóng chuyền a..
Cái nào cũng là loại cũ rích, chẳng lẽ trong trường này không có câu lạc bộ nào đặc biệt một chút hay sao?
Ai, thoạt nhìn đều quá mức nhàm chán a!
Lớp trưởng vẫn duy trì trầm mặc, bản đăng ký đã kéo dài một tuần lại vẫn chậm chạp không muốn nộp, xem ra người bạn học mới này ngoài ý muốn lại không có hứng thú với mấy câu lạc bộ của Teiko rồi.
Chính là, chuyện tham gia câu lạc bộ này là không thể xem nhẹ, "Kise đồng học, ở Teiko thành tích hoạt động câu lạc bộ sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến xếp hạng cuối kỳ cùng tương lại học lên của cậu."
"Hả?" Kise Ryouta khé chau đôi mày xinh đẹp lại, "Còn có cả cái chuyện này?"
"Đúng vậy, truyền thống từ xưa tới nay của Teiko vẫn như vậy."
Truyền thống của Teiko sao?
"Được rồi được rồi, tớ hiểu rồi." Quả nhiên vẫn là tùy tiện viết một cái đi.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, chính mình sẽ còn ở Teiko học suốt hai năm, ít nhất cũng phải lựa chọn một cái câu lạc bộ kích thích một chút mới được.
Đầu tiên, câu lạc bộ đọc sách cùng câu lạc bộ shogi (1) khẳng định pass đi! Nhìn tên cũng đã biết là không thú vị.
Sau đó, uhm..
Câu lạc bộ bơi cùng câu lạc bộ kiếm đạo cũng pass, nghe nói trong giải liên trường toàn quốc ngay cả top 8 đội mạnh cũng chưa có lọt vào a.
Kise Ryouta lướt qua tờ giấy liệt kê các câu lạc bộ, thật sự là chẳng có cái nào hấp dẫn mình được một chút.
Rơi vào ngõ cụt, hắn quyết định hỏi người có hiểu biết hơn một chút, "Lớp trưởng, Teiko đã có câu lạc bộ nào lọt vào top 4 trong giải thi đấu toàn quốc chưa?"
Lớp trưởng ngay lập tức đáp, "Top 4 toàn quốc? Không có."
"Hô, quả nhiên là như thế sao." Kise Ryouta thất vọng nằm úp sấp xuống mặt bàn, căn bản không nên ôm hy vọng quá lớn mà, quên đi, vẫn là chọn câu lạc bộ tennis đi.
Nhưng hắn không biết – bạn lớp trưởng có một cái sở thích nhỏ, lúc trả lời câu hỏi của người khác có thói quen chia làm hai lần nói cho phần kịch tính.
Shiratori nhìn biểu tình mệt mỏi của Kise, tiếp tục nói, "Không có top 4 toàn quốc, nhưng thật ra có một câu lạc bộ năm ngoái ở giải toàn quốc đã đoạt chức quán quân."
"Hả? Còn có đội quán quân?" Chỉ thấy thiếu niên có mái tóc vàng óng lập tức tinh thần tỉnh táo lại.
Shiratori dụi dụi mắt, không biết sao lại thế này, hắn tựa hồ thấy được phía sau Kise đồng học có một cái đuôi lắc lư?
Sau đó trong chớp mắt lại không thấy nữa.
Thu ý nghĩ kỳ quái lại một chút, Shiratori gật đầu nói, "Chính là câu lạc bổ bóng rổ của Teiko, có hơn một trăm thành viên, nhưng mà hiện tại thành viên chính thức cơ bản đã được cố định, cho nên theo ý kiến cá nhân của tớ Kise đồng học bây giờ lực chọn câu lạc bộ bóng rổ đã có chút muộn quá.
Ví dụ như tham gia câu lạc bộ bóng chuyền cũng rất được, họ năm nào cũng đạt được thành tích không tồi.."
"Không! Cám ơn lớp trưởng, tớ đã quyết định được tớ muốn chọn cái gì rồi, năm phút sau lập tức nộp bản đăng ký."
"A? Uh, vậy là tốt rồi." Lớp trưởng gật gật đầu.
Mặc kệ đối phương quyết định cái gì, chỉ cần điền xong rồi lên là được rồi.
Tinh tinh tế tế mà viết xong tên mình, hắn dùng bút máy khoanh tròn một cái ở chữ câu lạc bộ bóng rổ.
Dù sao tất cả các loại vận động với mình mà nói đều chẳng khác gì nhau, hy vọng đội quán quân này đừng làm cho mình quá thất vọng là được rồi.
Uhm, hẳn là không thể nào đi, nói thế nào cũng là trình độ đứng đầu cả nước cơ mà.
Lớp: 2-B
Tên: Kise Ryouta
Trình độ bóng rổ: Beginner
"Như vậy liền ok? A.." Kise Ryouta cầm lấy bản đănng ký chậm rãi bước đến bàn lớp trưởng, đang muốn sải thêm một bước đến trước bàn đưa cho hắn.
Nhưng là - Hở? Sao lại thế này?
Phía trước rõ ràng là không có chướng ngại vật a, vì cái gì mình lại có cảm giác dụng trúng cái gì.
Mềm mềm.
Cảm giác giống cơ thể người?
"Lớp trưởng, cái kia.."
Hắn còn chưa kịp nói xong, chỉ nghe thấy một giọng nam xa lạ mà trong trẻo đột ngột vang lên.
"Lớp trưởng, đây là tài liệu tổng hợp của buổi họp học sinh ngày hôm qua."
"Ơ – A A –!" Shiratori đang ngồi uống nước và Kise đồng thời bị dọa đến kêu lớn lên, ngay cả da gà trên cánh tay cùng tóc gáy cũng không chịu nổi mà dựng đứng lên hết cả.
Người này rốt cuộc là xuất hiện từ khi nào a!
Là âm hồn sao?
Ngụm nước trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống, không thể kiềm chế nổi mà phun ra nhắm thẳng vào vị trí của Kise.
"Phụt – tớ, khụ khụ - cái kia, thực xin lỗi, Kise đồng học!" Shiratori vẻ mặt hối lỗi lấy khăn tay của mình trong túi quần ra.
Kise Ryouta bất đắc dĩ kéo kéo vạt áo đồng phục, tốt lắm, bản đăng ký khẳng định cũng đi về với cát bụi rồi.
Shiratori đưa tay đẩy đẩy kính, đôi mắt phía sau đôi kính mắt trừng thật lớn, "Là..
Kuroko đồng học? Kuroko Tetsuya đồng học! Cậu hôm nay có đến trường sao?"
Thiếu niên được hắn gọi là Kuroko nhẹ nhàng gật đầu, khẳng định nói, "Đúng vậy lớp trưởng, thầy giáo lúc nãy còn có điểm danh tớ mà."
Shiratori, "..."
Có sao?
Kise, "..."
Thật sự có sao?
Nguyên lai không phải âm hồn, chỉ là một người bình thường thôi.
Kise Ryouta bất đắc dĩ thở dài, trả lại khăn tay cho lớp trưởng Shiratori, nói "Có thể cho tớ một tờ đăng ký mới không? Cậu xem, tờ cũ đã.."
Shiratori nhìn nhúm giấy ướt sũng vô cùng thê thảm, yên lặng gật gật đầu.
Không, chờ một chút.
"Kise đồng học có phải là chọn câu lạc bộ bóng rổ không?"
"Đúng vậy." Kise Ryouta hai tay đút túi hàm hồ đáp lại, trong lòng đang cân nhắc làm sao thế nào để mượn được quần áo sạch.
Nhận lại khăn tay, đột nhiên trong đầu Shiratori linh quang chợt lóe, "Kuroko đồng học chính là thành viên trong đội tuyển chính thức của câu lạc bộ bóng rổ, nếu là Kuroko đồng học dẫn Kise đồng học tới giới thiệu với câu lạc bộ, như vậy vấn đề bản đăng ký.."
"Từ từ! Lớp trưởng, cậu nói người này là cầu thủ chính thức?" Kise Ryouta không dám tin chỉ vào người bên cạnh mình.
Người lùn như vậy cũng có thể làm cầu thủ chính thức sao – a, từ từ đã, người đâu rồi sao lại không thấy?
Như thế nào mình hoàn toàn không cảm giác được cậu ấy đã rời đi!
Shiratori đối chuyện này cũng có chút hoang mang, "Nếu tớ nhớ không nhầm..
Trong bản tổng hợp hoạt động ngoại khóa của các thành viên trong lớp có viết thế."
Đương nhiên, trong cả lớp người biết Kuroko Tetsuya là cầu thủ chính thức của đội bóng rổ có lẽ là chỉ có mình đi.
Nếu không phải vì hắn vừa vặn phụ trách công tác thống kê tư liệu, chỉ sợ cũng sẽ không biết nốt..
Kise Ryouta đỡ trán, lựa chọn câu lạc bộ bóng rổ thật sự sẽ không có vấn đề gì chứ?
Cuối cùng tất cả nghi hoặc chỉ hóa thành một tiếng than nhẹ, "Quên đi, tớ biết rồi, tớ sẽ tìm Kuroko đồng học, nhờ cậu ấy dẫn đến câu lạc bộ bóng rổ tìm.."
"Tìm cái gì?" Thanh âm có chút khó hiểu của giọng nói trong trẻo lúc nãy lại một lần nữa vang lên.
Kise Ryouta, "..."
Người này lại chạy về từ lúc nào? Lúc nãy không phải là biến mất không thấy sao?
Lúc này Shiratori đã rời chỗ ngồi, đi đến phòng giáo viên giao tài liệu.
Vì tiết tiếp theo là tiết học thực hành, hầu hết các bạn học đã đến phòng thí nghiệm chuẩn bị trước, cho nên trong phòng học còn lại cũng không nhiều người lắm.
Đúng vậy, rõ ràng là không còn nhiều người lắm, nhưng là cảm giác tồn tại của người này đến cùng là cái loại gì mà thoắt ẩn thoắt hiện như vậy?
Kise Ryouta tuy một bụng đầy hoang mang, nhưng vẫn rất nhanh liền khôi phục lễ phép cũng không quên tao nhã bày ra khuôn mặt tươi cười, "Lớp trưởng nói Kuroko đồng học là cầu thủ chính thức của đội bóng rổ."
"Đúng vậy." Tuy rằng cậu cũng vừa mới trở thành cầu thủ chính thức được có năm ngày.
"Như vậy, có thể nhờ Kuroko đồng học mang tớ đến câu lạc bộ bóng rổ báo danh được không?"
"Có thể, xin cứ đi cùng tớ."
Cậu thiếu niên có mái tóc màu bầu trời, Kuroko Tetsuya vừa nói xong liền xoay người trong nháy mắt lại biến mất, Kise Ryouta dùng sức dụi mạnh mắt, đây là gặp quỷ giữa ban ngày ban mặt sao?
Hắn không tin có quỷ thật nha, bèn cất tiếng gọi, "Kuroko đồng học?"
Kuroko Tetsuya dừng lại cước bộ, nghiêng đầu biểu tình mang theo một tia thản nhiên giương mắt nhìn, "Uhm, tớ ở đây."
Kise Ryouta, "Cậu..
Thật sự..
Ở?"
Đúng vậy, tớ ở đây.
Bắt đầu tập trung, kỳ tích đã chớm nở rộ.
.