Kỳ Hâm Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân


Không cần bàn tới việc Mã Gia Kỳ có công khai theo đuổi Đinh Trình Hâm hay không, mọi người cũng đã tự đoán ra sự khác biết trong mối quan hệ của bọn họ, bình thường trong lớp, Đinh Trình Hâm chỉ cần không chủ ý bài giảng, gục đầu xuống một chút đã bị Mã Gia Kỳ lấy bút gõ vào đầu cho tỉnh, nay mọi người chỉ còn thấy cảnh Mã Gia Kỳ lấy tay đỡ căm cậu lại, Đinh Trình Hâm sẽ tự khắc tỉnh, Mã Gia Kỳ xoa đầu thêm một cái, cậu đã hoàn toàn tỉnh táo tiếp tục học .
Hoặc là , đại khái như hôm nay , bảy người bọn họ vừa đi ăn sáng dưới căn tin về, Đinh Trình Hâm vừa đặt mông xuống ghế đã có một hộp sữa cam để trước mặt, cậu tự nhiên lấy nó lên cắm ống hút, hút một hơi ngon lành .
Hiện tại , bàn trên chỉ còn một mình Trương Chân Nguyên , Thiên Tinh đã chuyển đi từ mấy ngày trước rồi , Đinh Trình Hâm cũng không rõ lí do, chỉ biết, cô ta chuyển đi ngay sau khi tỏ tình Mã Gia Kỳ được một ngày.

Trương Chân Nguyên thân là lớp trưởng , đang bận rộn với kế hoạch trại xuân của trường .
Mã Gia Kỳ nhận thấy Đinh Trình Hâm đang chăm chú suy nghĩ gì đó, lấy đi hộp sữa từ trong tay cậu, phân tán sự chú ý của Đinh Trình Hâm về phía mình, Đinh Trình Hâm bị lấy mất thứ mình thích, khó chịu nhìn Mã Gia Kỳ đang nhởn nhơ cầm hộp sữa của cậu trên tay .
Này Mã Gia Kỳ , cậu ngứa tay ngứa chân , khi không lại giành hộp sữa của tớ làm gì ?Cậu không để ý tôi .
Đinh Trình Hâm thở dài , Mã Gia Kỳ còn có cái mặt so đo thế này sao, cậu chỉ là suy nghĩ một chút thôi, không lẽ 24/24 đều phải nhìn Mã Gia Kỳ anh mới vừa lòng hay sao ?
- Mã ca à Mã ca , trước đây cậu đâu có để ý tới như thế, nhanh mau trả hộp sữa lại cho tớ .
Đinh Trình Hâm nhào qua chỗ Mã Gia Kỳ ngồi , giương tay với lấy hộp sữa , thế quái nào, với mãi cũng lấy không tới, được rồi lấy không được , thì mình dùng mỹ nam kế .
- Mã ca , trả cho tớ đi mà , nha ?
Giọng ngọt ngào, kèm theo combo mắt long lanh, mỏ chu chu, ui cha , chiêu này áp dụng lên người Đinh Trình Hâm để xài với Mã Gia Kỳ thì chỉ có thành công không có thất bại .

Mã Gia Kỳ chịu thua , cười cười tiện tay ngắt má Đinh Trình Hâm một cái , trả sữa về cho cậu .
- Haizzz, biết tôi thích cậu còn chơi trò này , cậu biết tôi là kìm lòng không đặng đúng không Đinh nhi .
Đinh Trình Hâm vui vẻ hút hết sữa trong hộp , đặt về tay Mã Gia Kỳ vỏ sữa rồng, tinh nghịch trả lời .
- Phải đó, ai bảo cậu thích tớ , có giỏi thì không thích nữa đi .
Mã Gia Kỳ thở dài, cầm theo vỏ sữa rồng ra ngoài vứt, còn không quên trả lời .
- Không làm được, thích cậu quá rồi , không hết thích được .
Đinh Trình Hâm cười mãn nguyện , thì ra cảm giác được hồi đáp là như thế này sao ? Hạnh phúc như thế sao ?
Trương Chân Nguyên bàn trên nghe thấy hết lời tán tỉnh của hai người, quay xuống phàn nàn với Đinh Trình Hâm, nào ngờ bắt gặp khuôn mặt hạnh phúc đến ngốc của Đinh Trình Hâm, học theo Mã Gia Kỳ, gõ bút lên đầu cậu cái bốc .
- Đinh ca , mày bị tình yêu của Mã Gia Kỳ làm cho lú lẫn hết rồi phải không ?
Đinh Trình Hâm xoa xoa đầu vừa bị đánh , nhìn Trương Chân Nguyên với ánh mắt đe doạ .
- Chân Nguyên mày thiếu đánh lâu ngày nên thèm rồi phải không ?
Trương Chân Nguyên nhởn nhớ ngồi ở đó, không có gì biểu hiện là đang sợ cả, hình như thật sự lâu ngày chưa bị
Đinh Trình Hâm tẩn nên Trương Chân Nguyên có chút nhớ cảm giác đó hay gì rồi .
- Nào có , tao là đang bất bình thay cho mấy chục con người vừa ăn sáng xong đã bị hai đứa tụi mày rải cơm chó cho .
Mấy bạn học khác cật lực gật đầu, đúng vậy nha, nãy giờ hai người cứ như chốn không người , tự do tán tỉnh lẫn nhau, hơn 2/3 số người độc thân ở đây vô cảm thấy vô cùng tổn thương.

Số còn lại đều là hủ nên so với tổn thương họ cảm thấy vô cùng hạnh phúc .
Đinh Trình Hâm lên tiếng hỏi.
- Thật sao ?
Hơn mấy chục người đồng thanh đáp lại .
- Đúng vậy.

Lớp trưởng uy vũ đang đòi lại chốn bình yên cho cẩu độc thân như chúng tớ .

Đinh Trình Hâm nghe vậy, ngại đến gục đầu xuống bàn, Trương Chân Nguyên ha hê cười, còn giở chừng trêu chọc Đinh Trình Hâm .
- Đinh ca , mày ngại rồi sao? Hiếm thấy nhaaa .
Lúc Mã Gia Kỳ đi vào, vừa hay là lúc Trương Chân Nguyên đang chọc ghẹo cậu, Mã Gia Kỳ vừa vào, Đinh Trình Hâm đã ngóc đầu lên mách lẻo .
- Mã ca , bọn họ ăn hiếp tớ .
Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm đỏ mặt tía tai như thế, vừa nhìn đã biết là bị trêu cho ngại rồi đây, nhưng biết làm sao được, hồ ly nhỏ cần anh bênh vực .
Mã Gia Kỳ quét mặt một vòng quanh lớp, dò hỏi .
- Thật sao ?
Cả lớp lăc đầu kịch liệt .
Có vài người còn lên tiếng .
Học bá, chúng tớ không có .Là lớp trưởng bày đầu, cậu đi mà tìm cậu ấy .Trương Chân Nguyên đang nhởn nhơ hóng chuyện bị nhắc tên , lặp tức muốn nhào tới đánh tên vừa nói ra câu kia một phát, khi nãy ai là người hô hào , lớp trưởng uy vũ hả ? Mấy người đúng là lật lọng .
Mã Gia Kỳ nhìn Trương Chân Nguyên .
- Tiểu Trương Trương, mày dám ăn hiếp Đinh nhi, bữa cơm cuối tuần không có phần mày .
Trương Chân Nguyên oan ức lên tiếng .
- Đại ca à, Đinh nhi nhà mày ăn hiếp mới đúng tao còn chưa kịp làm gì nó mà .
Đinh Trình Hâm vội vào báo tội .
Mày cốc đầu tao .Lỡ có tiếng rồi , vậy để tao đánh mày một trận cho đã rồi ra lãnh tội với Mã Gia Kỳ sau nha .Ngon nhào vô .

Đinh Trình Hâm hăng máu, xắn xắn tay áo định nháo lên .Chưa kịp đứng lên đã bị Mã Gia Kỳ ấn trở lại ghế .
- Ngồi yên đó , cậu thử nhào lên một bước xem .
Đinh Trình Hâm chưa bị chưa sợ.

Hùng hùng hổ hổ hỏi lại .
- Cậu định làm gì tớ ? Đánh tớ hả ?
Mã Gia Kỳ cười cười, chống tay lên ghế Đinh Trình Hâm, hoàn toàn khóa cậu ở trên ghế cái khoảng cách gần trong gan tấc này khiến Đinh Trình Hâm có cảm giác bị áp bức .
- Đánh thì tôi không nỡ nhưng cái khác thì chưa chắc.

Đinh Trình Hâm nhìn gương mặt lưu manh kia của Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm không thể không ngoan ngoãn, lặp tức im bặt .
Trương Chân Nguyên vội che mắt, cả lớp cũng đồng loạt quay đi .
- Phi lễ chớ nhìn .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận