Kỳ Hâm Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân


Sau khi ăn tết xong, chỉ vừa mới mùng 4, cả Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm đều sắp xếp hành lí về Trùng Khánh,
Đinh Trình Hâm đang ở trong phòng xếp hành lí, bên cạnh còn có cuộc gọi đang kết nối với Mã Gia Kỳ, đột nhiên có tiếng gõ cửa, Đinh Trình Hâm tạm tắt máy, đi ra mở cửa.

Bên ngoài là ba Đinh , từ khi còn nhỏ , Đinh Trình Hâm đã rất sợ người ba này, tuy ông rất thương cậu, nhưng bản tính ba Đinh vô cùng khó khăn , Đinh Trình Hâm từ nhỏ đã chịu sự giáo dục nghiêm khắc của ông, mà điều quan trọng hơn là, năm cậu mới lớp 9, nhận ra tính hướng của bản thân , ngây thơ giải bày với mẹ, liền bị ba
Đinh nghe được.

Ông thế mà lại nhốt cậu vào phòng tối , cấm túc một tuần , sau đó còn mời một bác sĩ tâm lí về, nói là chữa bệnh cho cậu , Đinh Trình Hâm lúc đó vô cùng sợ hãi, dẫy dụa thoát khỏi tay ba mình, song, với sức của một đứa trẻ 15 tuổi làm sao chống cự lại được , Đinh Trình Hâm bị tiêm một liều thuốc an thần liền ngất đi, cứ thế tâm lí cậu bị ám ảnh, sinh ra cảm giác sợ bóng tối và không gian kín.

Đinh Trình Hâm nhận ra, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, vị bác sĩ kia sẽ không cần tới khám nữa, sau khi được thả ra , Đinh Trình Hâm tiếp cận rất nhiều cô gái, giả vờ tán tỉnh, tin này truyền tới tay ba Đinh, ông không chỉ không trách mắng cậu không lo học hành mà lo yêu đương, trái lại còn vô cùng hài lòng, ông nghĩ Đinh Trình Hâm đã thật sự hết "bệnh"
Cũng vì để được tự do , Đinh Trình Hâm luôn cố tỏ ra dáng vẻ đi trêu chọc thả thính hết bạn nữ này đến bạn nữ khác, cậu vốn dĩ không hề thích như thế.

Chuyện này sớm đã qua đi, nhưng đó vẫn là một tảng đá trong lòng cậu , sẽ vô thức nghĩ đến mà run rẩy.

Đinh Trình Hâm mở cửa, lách qua một bên để ba Đinh vào.


Ba !Um.

Ông chắp tay sau lưng, đi quanh phòng cậu một lát, chú ý đến đống hành lí đang được xếp gọn.

Quay lại trường sớm như vậy sao ?Dạ , năm nay được nghỉ hơi ngắn ngày ạ.

Ba Đinh không nghi ngờ gì, đứng lên định đi ra ngoài, đột nhiên lại chú ý đến chiếc điện thoại vẫn còn sáng màn hình , Đinh Trình Hâm nhìn ba mình, mồ hôi không nhịn được túa ra khắp người, đại não vô cùng căng thẳng.

- Lúc nãy ….

.

đang gọi cho bạn à ?
Đinh Trình Hâm dè dặt trả lời.

- Vâng , bàn bạc một chút về bài tập nhóm ạ.

Ông không nói gì thêm, nhanh chóng đi ra ngoài, Đinh Trình Hâm theo ông ra đến cửa phòng, cửa vừa đóng ,
Đinh Trình Hâm thở phào , không biết từ khi nào , mồ hôi trên trán lại dày thêm một lớp.

- Phải cẩn thận thôi , mình không muốn bị nhốt nữa đâu.

Đinh Trình Hâm vừa nói , cười khổ, không biết con đường sau này làm sao để đi một cách thuận lợi đây.

Chiều mùng 4, Mã Gia Kỳ vừa về đến kí túc xá, anh kéo vali lên phòng , lúc lên đến nơi, Đinh Trình Hâm đã đến từ lâu.

Mã Gia Kỳ mở cửa bước vào, người thì không thấy, chỉ nghe trong phòng tắm có tiếng nước chảy, đoán chừng cậu đang tắm.


Mã Gia Kỳ trên người mặc chiếc áo len cổ lọ, ngoài khác măng tô, đúng là thời tiết có hơi lạnh, vẫn chưa ấm hơn chút nào , lúc Đinh Trình Hâm tắm đi ra , anh đã bày xong đồ ăn ra bàn.

- Nào Đinh nhi , mau lại, tôi có đem đồ ăn cho em nè.

Đinh Trình Hâm nhìn đồ ăn thì sáng cả mắt, mặc kệ trên tay vẫn còn cầm khăn tấm , tay gắp một miếng ăn thử.

- Ớ Trịnh Châu , đồ ăn đều ngon như vậy sao ?
Mã Gia Kỳ nhìn cậu ăn ngon, cười cười cưng chiều, kéo Đinh Trình Hâm ngồi xuống ghế, gắp thêm cho cậu vài món.

- Mẹ tôi nấu đấy, gả cho tôi thì sau này cậu có thể ăn thoải mái.

Đinh Trình Hâm thích cũng không thể tùy tiện nói ra, chỉ ngượng ngùng lên tiếng.

Gia Kỳ à , tớ là người sẽ vì một bữa ăn mà bán thân cho cậu sao ?Cũng đâu phải không thể chứ, bất quá một bữa ăn không được thì hai ba bữa, tôi không ngại nhờ mẹ chồng nấu thêm cho em vài bữa đâu.

Đinh Trình Hâm đánh đánh Mã Gia Kỳ mấy cái, người kia không biết ăn trúng cái gì, đột nhiên nắm lấy tay cậu, kéo tới ôm, lại còn vùi đầu vào cổ cậu, hít lấy hít để.

- Cho tôi ôm một cái, nhớ Đinh Đinh nhi quá đi.


Đinh Trình Hâm xoa xoa tóc Mã Gia Kỳ.

- Tớ cũng nhớ Gia Kỳ lắm.

Mã Gia Kỳ cười thầm, ôm đã rồi thì cầm tay cậu xoa xoa z Mã Gia Kỳ đặc biệt thích bàn tay này của Đinh Trình Hâm , tay Đinh Trình Hâm nhỏ hơn tay Mã Gia Kỳ một chút, một cái nắm tay , tay cậu nằm gọn trong tay anh.

Đinh nhi, sau này em làm người của công chúng, tôi làm fan của em.

Ước mơ của tớ sẽ khiến chúng ta không thể đường đường chính chính yêu nhau, cậu không ngại phiền sao Gia Kỳ ?Mã Gia Kỳ lắc đầu , lại càng nắm chặt tay Đinh Trình Hâm hơn nữa.

- Không , Đinh nhi, tôi mong sau này em làm bất kì chuyện gì đều nghĩ tới mình trước tiên, đừng vì ai mà từ bỏ , nhất là vì tôi, tôi sẽ thấy có lỗi với em, được không ?
Đinh Trình Hâm gật đầu, Đinh Trình Hâm đã nghĩ qua, nếu cậu đã chọn con đường làm người của công chúng , thì cuộc sống của cậu, 80% sẽ bị công chúng chi phối , nhưng biết làm sao khi đứng trên ánh đèn sân khấu là ước mơ của cậu , cậu muốn đem vũ đạo của mình, chạm đến tim mọi người.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận