Trên chiếc giường rộng lớn một cậu con trai đang nằm ngủ trên đó.
Cậu ấy là Nghiêm Hạo Tường, cậu ấy có lẽ đã gặp ác mộng.
Tống Á Hiên tiến đến lau những giọt nước mắt đang lăn trên hàng mi của Cậu.
- Tường nhi thật xin lỗi, năm đó đáng lẽ anh không nên...//Tống Á Hiên//
Hồi ức
Tống Á Hiên đến nơi học tập lễ nghi và sức mạnh, Tống Á Hiên tung tăng về nhà khi vừa mới được Lão sư khen, Hắn muốn Mẫu thân và Phụ Thân mình đều biết và khen Hắn.
Hắn vừa bước vào trong đại điện thì thấy sắc mặt của mọi người trong nhà không ổn, Hắn nhìn mẫu thân thấy bà có vẻ rất tức giận.
Hắn chạy đến rồi hỏi
- Mẫu thân người không sao chứ? //Tống Á Hiên//
- Đại Hoàng Tử //Mọi người cung kính//
Chu Dĩ Đạt mỉm cười xoa đầu Hắn
- Ta không sao,chỉ tại con người kia dám ngoại tình baay giờ còn có con nữa đấy cũng đã đem về tận nhà rồi kìa //Chu Dĩ Đạt//
Hắn nghe xong sắc mặt liền biến đổi
- Phụ Thân người dám làm Mẫu thân của con buồn, con đánh chết người //Tống Á Hiên//
- Tiểu Tử con có im không? Hay là muốn ta phạt quỳ//Tống Khưu//
- Này ông đừng quá đáng, thằng bé bảo vệ mẫu thân của mình là sai sao? //Chu Dĩ Đạt//
- Chu Dĩ Đạt em muốn phản sao? //Tống Khưu//
- Tống Khưu tôi nói ông biết nếu không đuổi họ tôi sẽ đi khỏi đây cùng với đứa bé trong bụng //Chu Dĩ Đạt//
- Mẫu thân người định bỏ Lâm nhi sao?//Tống Lâm Hiên//
- Ta không muốn nhưng con người kia //Chu Dĩ Đạt//
- Phản cả rồi, tôi nói cho các người biết Không ai được đi, còn em Chu Dĩ Đạt do em đang mang thai nên tôi không muốn làm hại em đừng có mà quá đáng //Tống Khưu//
- Đây là ai? //Tống Á Hiên//
Hắn chỉ cậu, Cậu hiện giờ rất sợ họ, Cậu chỉ núp sau lưng Trần Long.
- Là nhị mẫu thân của con và em trai con Hạo Tường //Tống Khưu//
- Không phải con chỉ có một mình mẫu thân Chu Dĩ Đạt ngoài ra không ai cả //Tống Á Hiên//
- Tiểu Hiên con muốn bị giam trong phòng tối? //Tống Khưu//
- Con....//Tống Á Hiên//
- Sau này Hạo Tường sẽ ở cùng con, con phải chỉ giáo nó nhiều hơn đấy //Tống Khưu//
- Con biết rồi //Tống Á Hiên//
- "Để rồi xem tôi trị cậu thế nào" //Tống Á Hiên//
Hắn tiến đến nắm tay cậu bé nhút nhát kia lôi đi, Trần Long cản lại Hắn lên tiếng quát
- Buông ra, Phụ Thân bảo nó ở cùng tôi ông muốn chống đối? //Tống Á Hiên//
- M..aa...híc...buông...ra...tôi...không...đi //Nghiêm Hạo Tường bật khóc//
Hắn thấy cậu không chịu đi liền bảo Tống Vệ (binh lính) bên Hắn bế cậu đến phòng Hắn rồi quay lại nói với Trần Long
- Ông cứ yên tâm, tôi không giết nó đâu mà sợ //Tống Á Hiên//
Tống Á Hiên lúc này đã 16 tuổi còn Nghiêm Hạo Tường đã 15 tuổi.
Nghiêm Hạo Tường bị đưa đến phòng Hắn, Cậu sợ hãi chui vào chăn cuộn tròn rồi nằm khóc.
Hắn bước vào thấy cậu nằm cuộn tròn như thế liền lên tiếng
- Cậu khóc cái gì? Tôi chưa làm gì cậu mà //Tống Á Hiên//
- A....n...h...hic...hic...tránh...xa...hic..tôi...ra //Nghiêm Hạo Tường//
- Sao cậu khóc quài thế? Không biết phiền hay sao? //Tống Á Hiên//
Cậu chui ra khởi chăn
- Tôi rất phiền...anh đi ra đi //Nghiêm Hạo Tường//
- Tôi từ trước đến nay chưa từng bị đuổi //Tống Á Hiên//
Hắn tức giận nắm tay cậu siết chặt tay cậu, giằng giọng nói tiếp
- Cậu đừng hòng mà chiếm lấy cha tôi //Tống Á Hiên//
- Tôi không có ý đó là ông ta bắt tôi //Nghiêm Hạo Tường//
- Hứ...trời cũng tối rồi đi ngủ sáng đi thôi tôi đi học //Tống Á Hiên//
- ...!ừ //Nghiêm Hạo Tường//
_____Tua đến sáng
- Dậy đi học //Tống Á Hiên//
- Ừ
Cả 2 xuống dưới ăn sáng rồi đi học
Ở Trường
- Này Tống Á Hiên ai đây //một vị bạn học//
- Con hoang //Tống Á Hiên//
- Con hoang của Tống Tộc sao? //một vị bạn học//
- Đúng đó là con của một tiện tì đó //Tống Lâm Hiên//
- Mẫu thân của tôi không phải tiện tì //Nghiêm Hạo Tường//
- Tiện tì đó quyến rũ phụ thân tôi,không phải tiện tì thì là gì? //Tống Lâm Hiên//
Cậu tức giận tiến đến nắm đầu Tống Lâm Hiên mà đánh, Hắn ngạc nhiên nhìn cậu, Cậu hôm nay gan to dám đánh em trai của Hắn trước mặt Hắn?
Hắn đứng dậy nắm tay cậu lên rồi lôi cậu đi, Hắn quay lại
- Chăm sóc em tôi //Tống Á Hiên//
Hắn lôi cậu đi đến một căn phòng sau trường
- Anh muốn làm gì? //Nghiêm Hạo Tường//
- Tôi nói cho cậu biết, cậu là cái thá gì mà dám làm hại Lâm Hiên? Cậu muốn chết sao? //Tống Á Hiên//
- Nhưng cậu ta bảo mẫu thân tôi....//Nghiêm Hạo Tường//
- Cho dù em ấy làm gì cậu cũng phài nhịn //Tống Á Hiên//
Nhịn? Cậu cười khinh bỉ nhìn Hắn.
Trên đời này có ai đứng trơ mât nhìn người khác sỉ nhục mẹ mình kia chứ?
- Anh cũng chằng là cái thá gì cả //Nghiêm Hạo Tường//
- Vậy sao? //Tống Á Hiên//
Hắn trói cậu vào 4 góc giường, cậu hỏang hốt mà vùng vẫy để thoát ra.
- Anh...muốn làm gì? //Nghiêm Hạo Tường//
- Dạy cho cậu nhớ, sau này phải nghe theo tôi cho dù Lâm Hiên có làm gì cậu cũng không được đánh trả //Tống Á Hiên//
Vừa nói xong, Hắn cởi hết đồ trên người Hắn và Cậu ra....
______End Ngoại Truyện (1).