Kỷ Nguyên Chuyên Nghiệp Toàn Cầu


Lão Tống đã nói rất rõ ràng, hiện tại không phải lúc hắn lo lắng, cho dù có lo lắng cũng phải đợi lên cấp ba.
Thu dọn đề đạc xong, Lâm Ngọc đi vào thư phòng đọc sách.
Về mặt học tập, Lâm Ngọc không phải thiên tài, không có ý nghĩa gì, anh ta chỉ có thể được cói là một quý ông bình thường.
Nhưng nếu có mục tiêu thì phải làm việc chăm chỉ, mặc dù anh ấy không nghĩ mình có thể hoàn thành nó trong bảy ngày.
Cuộc sống của tôi trong tương lai sẽ rất đơn giản, tôi sẽ đọc sách vào ban ngày, đến chợ đen để giúp đỡ vào ban đêm và cải thiện tình bạn của mình sau khi trở về.
Bảy ngày nay Lâm Ngọc bận rộn, Nguỵ Đào có đến một lần.
Hiệu trưởng cũng đã tiếp cận hắn mấy lần, dù sao hắn thức tỉnh cũng không tốt lắm, nhưng vẫn là đề cử chỉ có thể nói trước đó có chút sơ hở, nhưng sau khi nhận ra, hắn vẫn phải ủng hộ Lâm Ngọc.
Nhưng bọn họ cơ bản đều bị Nguỵ Đào chặn lại, dù sao cũng không tìm được người trong cuộc.

Chỉ cần không nói cho ai biết thì không ai có thể tìm được Lâm Ngọc.
“Ngươi đọc sách thế nào?” Bảy ngày trôi qua nhanh chóng, sáng sớm hôm đó, Tống lão nhân xuất hiện ở cửa phòng Lâm Ngọc.
“Không thành vấn đề, miễn là có trong sách.”
Lâm Ngọc vẻ mặt tự tin, làm sao có thể không tự tin?
Bị động: [Nhân dạng thảo dược (Qua học tập, bạn có thể ghi nhớ rất nhiều kiến thức về thảo dược.)] (Làm sao kiến thức bạn đã học được có thể bị coi là học thức kém?)

Kỹ năng chủ động: [Chữa lành vết thương (D) LV.2 (Để bệnh nhân bị gãy xương nhanh chóng lành lại.)] (Chữa lành, chỉ cầm chữa lành thôi sao?)
[Giải phẫu chấn thương (F) LV.1 (Giải phẫu đơn giản có thể ngăn ngừa nhiễm trùng.)] (Một bác sĩ lang băm có trình độ cần tiết kiệm chi phí nên rủa bằng nước sông cũng có thể đạt được kết quả tương tự, phải không?)
[Khâu (E ) LV.1 (Khâu để vết thương mau lành,)] (Hãy tin vào chính mình, khâu vẫn dễ dàng, nhưng có thể hơi xấu.)
[Chăm sóc vết thương ( E) LV.2 (Chăm sóc tốt không chỉ có thể đẩy nhanh quá trình lành vết thương mà còn khiến mọi người cảm thấy vui vẻ.)] (Tôi quá lười để giả thích.

Dù sao thì mọi người đều hiểu.

Đừng mong đợi bệnh nhân để thấy rằng bạn có thể thật là tâm trạng tốt.)
Các kỹ năng trong bảy ngày sinh tồn này về cơ bản là tập hợp các kỹ năng phẫu thuật.

Bạn có thể nâng cấp các kỹ năng của mình bằng cách học các kỹ năng tương tự, điều này khá tốt.
Lâm Ngọc bây giờ không quan tâm, dù sao đó cũng là một kỹ năng miễn phí.
Tuy nhiên, anh phát hiện ra rằng một số kỹ năng không thể bị ảnh hưởng, chẳng hạn như kỹ năng bị động.

Nếu không có điều này, anh sẽ không thể đọc hết kiến thức về thảo dược trong vài ngày.
“Mọi chuyện thật sự là trùng hợp như vậy sao?” Sau khi kiểm tra xong, lão Tống tự lẩm bẩm.
“Sư phụ ngươi thấy thế nào?” Lâm Ngọc vẫn rất tò mò sư phụ đang làm gì.
“Đi theo ta.” Tống lão nhân liếc nhìn Lâm Ngọc, sau đó quay người đi về phía nhà.
Tuy cảm thấy vị sư phụ này có chút xa lạ nhưng lão Tống vẫn rất tốt với anh, anh nhanh chóng đứng dậy đi theo ông.
Mở của râ, bên trong chỉ là một căn phòng bình thường.
Tôi nhìn thấy lão Tống chạm vào đâu đó, ở giữa xuất hiện một lối vào tầng hầm.
Tống lão nhân không giải thích bước vào, Lâm Ngọc cũng nhânh chóng đi theo.
Khái niệm về thời gian dưới lòng đất yếu hơn rất nhiều, Lâm Ngọc cảm thấy mình đã đi được một quãng đường dài, cuối cùng anh đột nhiên ngộ ra khi đi qua một cánh của nhỏ.
Bên trong có một không gian rất rộng lớn, xung quanh là rất nhiều chai lọ, một nồi nấu kim loại khổng lồ, không biết trong đó đang nấu món gì.
Những chiếc lọ thuỷ tinh trong suốt bên cạnh chứa đầy các mẫu vật sinh học, bao gômg cả quái vật và con người.

“Người có sợ hãi không?” Tống lão nhân có chút ám ảnh nhìn lò luyện kim trước mặt.
“Sư phụ, ngươi sẽ thương tổn ta sao?” Lâm Ngọc không có chút nào sợ hãi, hắn ít nhiều đã đoán được thân phận của sư phụ, cuối cùng cùng Lâm Ngọc cũng lười đoán trước mặt người khác, hắn cũng biết suy nghĩ nhiều chỉ chuốc lấy rắc rối.
“Nếu ta nói ta sẽ thì sao?” Lão Tống mỉm cười, có chút đáng sợ.
“Vậy sư phụ hẳn là sẽ không mang ta tới đây.” Lâm Ngọc cũng cười nói, thật ra sư phụ đem hắn ở chợ đen dạy dỗ cũng không cần thiết.
“Đây là cơ sở thí nghiệm của tôi, có nhiều lối vào cà lối ra, anh có thể làm trợ lý của tôi trước, làm quen rồi có thể tự mình nghiên cứu.”
“Cái gọi là thăng cấp nghề nghiệp cần có số liệu hỗ trợ, chỉ cần làm đủ thí nghiệm, tất cả bí mật sẽ được mở khoá.”
Nói đến vấn đề học thuật, lão Tống trên mặt lộ ra vẻ cuồng tín hiếm thấy.
“Sư phụ, ngươi là người tốt sao?” Lâm Ngọc đột nhiên nói như vậy.
Lão Tống không trả lời ngay mà bước tới nhìn ngọn lửa dưới nồi rồi châm rãi nói.
“Không, nhưng tôi cũng không phải người xấu, thời đại này có rất ít người tốt và kẻ sấu thuần tuý, tôi sẽ không yêu cầu em học theo tôi.

Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là phải giữ vũng lập trường rõ ràng, hiểu bản thân mình.

Nếu ngươi nghĩ ta là kẻ xấu, tôi hy vọng một ngày nào đó bạn có thể giết tôi.”
Câu trả lời của laoTống rất kỳ quái, những Lâm Ngọc hiểu rõ, hắn không phải người tốt, nhưng hắn đối với nhân loại cũng không có ác ý, có thể có mục đích gì đó, mọi việc đều để Lâm Ngọc tụe mình phán xét.
“Sư phụ, ngươi có vẻ quá tốt với ta.” Hai người mới quen nhau có bảy ngày,Lâm Ngọc cho rằng mình không có năng lực để một người như vậy xé nát trái tim mình.
“Chỉ cần nghĩ đến, ta muốn tìm người kế nhiệm, ngươi rất thông minh, lão phu cũng rất thông minh, nhất định phải có người kế thừa đồ vật của người thông minh, chỉ hy vọng sau này ngươi có thể tìm được đáp án ngươi muốn tìm.”

Đây tuyệt đối không phải Tỗng lão nhân thực sự nghĩ thế nào, nhưng đối với Lâm Ngọc như vậy là đủ rồi.
“Được rồi, chuẩn bị, ngươi giúp ta một tay.” Tống lão nhân không nói nhiều, đi về phía sâu trong một căn phòng.
Lâm Ngọc cũng nhanh chóng đi theo.

Trong phòng có hai chiếc bàn mổ, một chiếc lọ có Thánh Quang Hồ, một chiếc có người nằm trên đó.
Xung quanh có rất nhiều thiết bị phẫu thuật và nhiều loại chai lọ khác nhau.
“Sư phụ, chúng ta làm sao đây?” Lâm Ngọc cố gắng bình tĩnh lại trong lòng.
“Để thanh lọc huyết thống của Thánh Quang Hồ, trong cơ thể nó có một tinh thạch, là nguồn sức mạnh của nó.

Nếu chúng ta chuyển huyết thống và tinh thạch năng lượng của Thánh Quang Hồ sang một con người, anh ta có thể đạt được thiên phú.

Một con quái vật trong khi vẫn mang hình hài con người, cậu nghĩ hắn ta là người hay quái vật?”
Hắn đã làm thí nghiệm này rất nhiều lần, nhưng những người trước đây dung hợp huyết mạch đều không sống nổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận