Tần Lam thảnh thơi ở trong phủ hơn 10 ngày mà vẫn chưa thấy Từ Hạo Nam về.
Hỏi Phó Lệ thì mới biết vẫn Từ Hạo Nam vẫn còn bận công chuyện chưa thể về ngay được.
Tần Lam thấy vậy liền xin Phó Lệ cho mình về Hoàng gia thăm phụ mẫu.
Thấy Tần Lam đáng thương hơn nữa bà cũng thấy rõ khi ở trong phủ Phó Cẩn đã khiêu khích Tần Lam nhiều lần.
Phó Lệ liền đồng ý cho Tần Lam về nhà mẹ đẻ, hơn nữa còn hào phóng cho phép cô ở hẳn mấy ngày khi nào Từ Hạo Nam về thì sẽ đi đón cô.
Ngoài ra Phó Lệ còn sai Trần mama đi lấy lễ vật rồi đi theo Tần Lam về phủ gửi lời hỏi thăm của bà đến Hoàng gia.
Tần Lam vui vẻ ngay lập tức không nghĩ tới mọi chuyện thuận lợi như vậy.
Cô cũng muốn xem thử đường phố cổ đại trông như thế nào, cô ở trong phủ chán đến mốc meo luôn rồi.Sau khi, thay y phục liền đến chào Phó Lệ rồi nhanh chóng dẫn Tiểu Hồng cùng Trần mama lên xe ngựa về Hoàng gia.
Trên đường đi Tần Lam hé nhẹ rèm cửa nhìn ra ngoài đường phố.
Vậy là mấy phim cô xem không hề lừa cô này, khung cảnh nhộn nhịp.
Xe ngựa chạy đầy đường.
Kèm theo đó là tiếng rao của người bán hàng rong, nào là kẹo hồ lô, bánh bao, bánh quế,….
kèm theo tiếng rao Tần Lam còn ngửi được mùi thơm tỏa ra nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.
Nhìn Trần mama hỏi: “Mama ta có thể mua 1 cái bánh mì kẹp với thịt xiên nướng hay không?”Trần mama nhìn vẻ thèm thuồng hiếm thấy của Tần Lam, nghĩ lại Tần Lam vẫn còn trẻ thèm những thứ này bình thường nhưng bà cũng không thể cho thiếu phu nhân Từ gia ăn mấy món lề đường được.
Bà vội nói: “Thiếu phu nhân à không phải lão nô cản người nhưng những món đó không hợp vệ sinh đâu.
Người muốn ăn có thể đến Bách Vị Các nơi đó có phòng riêng hơn nữa món ăn lại ngon.”Tần Lam nghĩ cô chỉ cần có ăn là được ăn ở đâu không quan trọng liền vui vẻ đồng ý.
Trần mama buồn cười nhìn vẻ thèm ăn giống nhau như đúc của Tần Lam và Tiểu Hồng vội sai phu xe đến Bách Vị Các.
Vừa vào trong quán tất cả ánh mắt đều đổ dồn về Tần Lam.
Trần mama thầm than vội vàng gọi tiểu nhị dẫn họ lên phòng bao.
Tần Lam và Tiểu Hồng đúng như mong đợi được ăn đến thỏa mãn.
Tần Lam cầm tách trà vừa uống vừa nhìn ra ngoài đường liền thấy 1 cậu nhóc đang ăn xin bên đường.
Cậu nhóc giương đôi mắt trông mong nhìn từng người qua đường nhưng không có ai giúp đỡ có người còn xua đuổi cậu bé.
Tần Lam sai Tiểu Hồng mua bánh bao đem ra cho cậu bé.
Xong liền tính tiền tiếp tục về Hoàng gia.Khi Tần Lam về đến nhà, Đường Xuân vui đến hỏng rồi vội vàng ra đón cô.
Lại sai người chuẩn bị quà đáp lễ cho Trần mama đem về.
Đến xế chiều Hoàng Trạch và Hoàng Triệt nghe tin Tần Lam về nhà cũng chạy từ cửa hàng về gặp cô.
Hoàng Trạch vừa thấy con gái liền liên tục hỏi thăm: “Lam nhi à sao hôm nay con lại về? Hạo Nam đâu sao không thấy về cùng con? Sức khỏe con tốt chứ?...”Đường Xuân cười mắng: “Ông có thôi đi không, ông hỏi dồn dập thế sao con bé trả lời kịp.
”Tần Lam cười tươi trả lời từng câu hỏi của Hoàng Trạch.
Lại xoay sang hỏi Hoàng Triệt: “Đệ Đệ sao thế đừng nói là quên tỷ rồi nha?”Hoàng Triệt đang tuổi mới lớn ngại ngùng cười: “Mọi người nãy giờ có cho đệ nói gì đâu”Hoàng Trạch: “Cuối cùng là đến con cũng trách cha hỏi nhiều sao”Nghe Hoàng Trạch nói xong tất cả mọi người đếu bật cười.
Tần Lam chua xót suy nghĩ bao lâu rồi cô không được quan tâm như vậy nhỉ, bao lâu rồi cô mới có cảm giác được gia đình yêu thương nhỉ.Hoàng Triệt khẽ lay cô khỏi hồi ức: “Tỷ Tỷ ngẩn người gì vậy.
Mau về phòng tắm rửa rồi ra mở tiệc nào”Tần Lam về phòng thì thấy phòng cô sạch sẽ ngăn nắp lục lại trong trí nhớ Hoàng Lam thì thấy mọi thứ vẫn y như trước đây không có sự thay đổi.
Cô thở dài thương thay tấm lòng của phụ mẫu có con gái.
Ngồi nghỉ một lát rồi tắm rửa sạch sẽ Tần Lam đi đến phòng ăn liền thấy Hoàng Trạch đang nướng cá.“Lam nhi phụ thân đang nướng cá gói lá sen, món con thích nhất này” Hoàng Trạch cười nói lại vẫy cô đến bên ngó trước ngó sau không thấy Đường Xuân nên ông mới hỏi: “Lam nhi sao con lại điều tra về Phó Cẩn, cô ta làm gì con sao, nói với phụ thân phụ thân đòi lại công đạo cho con.”Tần Lam biết được Hoàng Trạch đang quan tâm mình: “Không ai ức hiếp con đâu phụ thân, bên Từ gia cũng rất yêu thương con, chỉ là con nghe được vài tin đồn về không tốt về cô ta nên con muốn kiểm chứng thôi ạ/”Nghe Tần Lam nói như vậy Hoàng Trạch cũng yên tâm phần nào.
Nhưng trong lòng ông vẫn rất khó chịu về Từ Hạo Nam.
Ông giao nữ nhi duy nhất của mình cho hắn vậy mà hắn còn cưới thêm thiếp thất nhất định con gái ông rất đau lòng.
Nghĩ vậy nên tâm trạng ông buồn bực trong bữa cơm có hơi quá chén.
Nhưng ông vẫn không quên liên tiếp gắp thức ăn cho Tần Lam“Lam nhi ăn nhiều vào.
Gầy gầy lắm.
Phải ăn nhiều vào không cần suy nghĩ gì cả luôn có phụ thân bên cạnh con”Đường Xuân thấy Tần Lam ăn không nỗi nữa liền mắng: “Ông uống nhiều rồi đúng không.
Lam nhi no rồi thì không cần cố đâu.
Kệ phụ thân con”Sau đó bà dìu Hoàng Trạch đã chếch choáng say về phòng.
Sau đó lại sai Hoàng Triệt: “Hôm nay con ngủ với phụ thân con, ông ấy say rồi nhớ chiếu cố ông ấy nhé.
Hừ.
Cho con biết chăm sóc người say mệt mỏi cỡ nào.
Để sau này hạn chế uống lại làm khổ vợ con”Hoàng Triệt cạn lời: “Có nô tài chăm sóc mà mẫu thân, hơn nữa con còn nhỏ mà còn lâu mới có vợ mà”Nhưng Hoàng Triệt phản kháng vô dụng, dưới cái nhìn của Đường Xuân phải vào chăm sóc cho phụ thân đang say sỉn.Đường Xuân quay lại nhìn Tần Lam rồi tủm tỉm cười: “Để hai cha con họ quản nhau , đêm nay mẫu thân ngủ với con nhé”Tần Lam vội vàng đồng ý.
Đêm đó được Đường Xuân ôm vào lòng rồi xoa nhẹ lưng cô.
Lại dặn Tần Lam đạo hiếu với Từ gia, tình nghĩa vợ chồng, rồi lại dặn cô có uất ức gì thì phải nói với bà, có bà có Hoàng gia luôn là nhà của cô.Đột nhiên Tần Lam rơi nước mắt đây là tình cảm của phụ mẫu với con cái sao.
Đây là thứ tình cảm mà cô chưa từng nhận được sao.
Đột nhiên cô hơi ganh tỵ với Hoàng Lam cô ấy có một gia đình thật tốt, cô sẽ giúp Hoàng Lam hoàn thành tâm nguyện.
Trước đây cô làm mọi chuyện chỉ vì nhiệm vụ nhưng bây giờ cô sẽ cố gắng làm thật tốt vì cả Hoàng gia nữa..