Kỹ Nữ Xuyên Nhanh


Từ Hoàng gia ra đã sẫm tối, Tần Lam thì ngồi kiệu còn Từ Hạo Nam thì cưỡi ngựa đi bên cạnh.

Nhưng vừa đi được một đoạn Từ Hạo Nam lại gặp Trần Thanh bạn chí cốt của hắn.Trần Thanh: “Từ huynh đã về rồi sao? Làm sao huynh giải quyết được việc nhập hàng vậy? xin chỉ giáo cho đệ với.”Từ Hạo Nam: “Được thôi.

Hẹn đệ hôm nào đến Bách Vị Các cùng đàm đạo.”Trần Thanh: “Hôm nào sao bằng hôm nay.

Bây giờ huynh bận gì không? Hay giờ ta với huynh đi làm 1 chum”Từ Hạo Nam suy nghĩ sau đó sảng khoái đồng ý.

Xoay người gõ nhẹ vào kiệu rồi hỏi: “Lam nhi, ta đi uống 1 chung rượu nhé.

Nàng đi về một mình được không?”Trần Thanh nghe vậy buồn cười thúc ngựa chạy về phía trước để cho phu thê Từ Hạo Nam nói chuyện.Tần Lam: “Được.

Nhưng mà chàng uống ít thôi hôm nay đã uống nhiều với phụ thân thiếp rồi.”Từ Hạo Nam vội vàng đồng ý lại dặn dò phu mã đánh xe cẩn thận sau đó thúc ngựa đi đến Bách Vị Các.Tần Lam về phủ liền đến thỉnh an Phó Lệ và đưa quà Đường Xuân đã chuẩn bị cho bà.

Phó Lệ mĩm cười nhận lấy trong lòng càng hài lòng về Tần Lam.


Lúc nào Tần Lam về nhà mẹ đẻ cũng đem theo quà mà bà thông gia đã chuẩn bị trở về.

Mặc dù Từ gia không thiếu những món đồ này nhưng theo bà cẩn phải có sự qua lại như vậy mới thể hiện được sự coi trọng của Hoàng gia đối với Từ gia.

Còn gia đình nhà Phó Cẩn là bà con xa của Phó Lệ bà nhưng lúc nào đến phủ cũng đòi ăn đòi uống.

Lúc đến thì mang tay không còn về thì phải vật này vật kia làm bà thật sự chán ghét.Tần Lam về phòng tắm rửa xong thì ngồi đọc sách đợi Từ Hạo Nam về.

Mãi đến khuya mới nghe người gác cổng đến thông báo đại thiếu gia đã về đến cổng nhưng không có phu nhân thì không chịu vào phủ.

Tần Lam cạn lời vội vàng khoác áo rồi sai Tiểu Hồng cầm đèn ra cổng đón Từ Hạo Nam vào.Từ Hạo Nam mặc dù đã say nhưng chưa hoàn toàn mất ý thức chỉ là chân nam đá chân chiêu không thể đi thẳng được.

Hơn nữa lại vô lý yêu cầu không cho ai đụng vào người hắn chỉ cho Tần Lam dìu.

Tần Lam thở dài nhận mệnh dìu hắn vào.


Đêm đã khuya Tần Lam không muốn kinh động đến mọi người nên vừa đi vừa dặn: “Chàng im lặng cho thiếp, không được phát ra tiếng động, cẩn thận mọi người nghe được đấy, chàng đi nhanh lên”.Tiểu Trà đêm nay không ngủ được đang đứng hóng gió nghe được Tần Lam nói.

Trời lại tối không nhìn rõ Tần Lam dìu ai.

Chỉ thấy mờ mờ Tần Lam ôm một người đàn ông đi về phòng.

Vội vội vàng vàng chạy về nói với Phó Cẩn.

Vì tối hôm qua Từ Hạo Nam vừa về đã đến Hoàng gia nên Phó Cẩn không biết hắn đã về.

Nghe Tiểu Trà nói thì chắc chắn Tần Lam đã vụng trộm với người khác.

Vội thay y phục chạy đến phòng Tần Lam bắt gian.Bên này Tần Lam dìu được Từ Hạo Nam vào phòng thì mệt bở hơi tai, ngồi xuống uống ngụm nước lại nhìn về Từ Hạo Nam đang nằm toàn thân là mùi rượu.

Bèn sai Tiểu Hồng lấy nước, sau đó đóng cửa phòng lại cởi y phục Từ Hạo Nam ra.

May mắn là Từ Hạo Nam vẫn chưa say đến bất tỉnh nhân sự ngoan ngoãn nghe lời Tần Lam để cô cởi y phục hắn ra.

Vừa vắt khăn lau mặt mũi tay chân hắn vừa nhìn hắn cười ngây ngô ngốc nghếch.

Tần Lam muốn hất luôn chậu nước vào mặt hắn, cô mệt thở không ra hơi còn hắn sung sướng mà cười..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận