Kỹ Nữ Xuyên Nhanh


Tần Lam thật sự , thật sự lo lắng với nghề nghiệp và tài năng của mình làm sao có người ủy thác nào chọn cô chứ.

Nhưng cô đâu còn tài cán gì nữa đâu.

Tần Lam vô lực chán ghét bản thân mình.Tần Lam bay lại 1 góc ngồi ôm gối.

Kể từ khi Bà ngoại mất đây là tư thế cô hay ngồi khi ở một mình nhất.

Ngồi như vậy cô sẽ thấy mình đỡ lạc lõng trên thế giới này hơn.Bà ngoại: “Lam Nhi dậy ăn sáng đi con? Con mèo lười nhà ai mà ngủ đến giờ chưa chịu dậy vậy nhỉ? Sắp trễ học rồi kìa ? Trễ học sẽ bị thầy cho đứng ngoài cửa đấy xấu hổ lắm đó nha.

” Bà ngoại đến lật chăn rồi lãi nhãi đầy yêu thương.Tần Lam làm nũng: ” Bà ơi nhưng mà trời lạnh lắm”Bà ngoại cười trêu: “Vậy Bà xin cho con nghỉ học nhá.

Lý do là trời lạnh cháu tôi không dậy được.”Tần Lam phụng phịu: “Con dậy ngay đây.

Bà cứ suốt ngày trêu con.

Bà ơi hôm nay ăn gì vậy ạ?”“Hôm nay có bánh bao nhân hẹ con thích nhất đấy.

Aizz.


Làm sao đây.

Vừa mở mắt là đã hỏi ăn gì sau làm sao mà lấy chồng đây” Bà ngoại cười.Tần Lam ôm Bà sau đó chạy đi vệ sinh.

Ngồi lên Bàn ăn đã thấy bánh bao nóng hổi.

Bà ngồi bên đưa chén cho cô: “Mau ăn đi con.

Để nguội không ngon đâu”Hàng xóm luôn thương hại Tần Lam chỉ có mỗi Bà ngoại thiếu thốn tình thương.

Nhưng chưa bao giờ cô nghĩ vậy.

Đối với cô chỉ cần có Bà là đủ chỉ cần có bà là cô đã rất hạnh phúc rồi.

Dù gia cảnh nhà cô nghèo nhưng sáng nào cô cũng có bánh bao , cháo trắng hoặc cơm chiên để ăn.

Tất cẩ các món đơn sơ đều có 1 điểm chung đó là nóng hổi.

Đây đều là do sáng sớm Bà đã dậy chuẩn bị cho cô.

Sau này khi có tiền được ăn sơn hào hải vị nhưng chưa có món nào ngon và ấm áp đến như vậy.Tần Lam rất nhớ Bà, cô muốn được Bà ôm như lúc nhỏ.


Cô ngồi bần thần không biết bao lâu.Ting…..ting…..ting.Tiếng chuông vang lên kéo Tần Lam khỏi hồi ức.

A có người đến tìm cô này.

Tần Lam vội đứng dậy tiếp đón.Trong khoảng không xuất hiện 1 cô gái trẻ tầm 25 26 tuổi.

Theo trang phục cô ấy mặc thì chắc đến từ cổ đại.

Tần Lam ngắm đến xuất thần.

Tần Lam cũng tự nhận mình là xinh đẹp nhưng nét đẹp của cô hoàn toàn khác với cô gái vừa xuất hiện.

Cô gái có chân mày lá liễu mắt ngọc mày ngà, làn da trắng nõn, mềm mịn.

Đặc biệt là dáng người mặc dù mặc bộ đồ truyền thống kín từ đầu đến chân nhưng chỗ nên lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm.

Tần Lam suýt chảy nước miếng trong lòng nghĩ thầm “Đây đúng thật là tiểu mỹ nhân mà.

Khuôn mặt thanh thuần nhưng thân hình ác ma trong truyền thuyết là đây chứ đâu”“Xin chào Tần Lam cô nương, ta là Hoàng Lam.

Ta đã xem qua về nghề nghiệp cũng như là tài năng của cô.

Ta tin cô có thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện” Hoàng Lam mở miệng giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ.“Xin chào tiểu mỹ….à xin chào Hoàng Lam cô nương.

Không biết cô nương muốn ta hoàn thành tâm nguyện gì?” Tần Lam nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận