Khi Tần Lam vào phòng thì mọi người đột nhiên im lặng, tất cả đều nhìn về phía cô.
Tần Lam bình tĩnh hành lễ với Phó Lệ.Phó Lệ sau khi hoàn hồn vội nói cô ngồi xuống: “Lam nhi hôm nay thật xinh đẹp.
Con còn trẻ phải mặc những màu tươi sáng như vậy mới đẹp, đừng như ta đến lúc thành lão bà rồi có muốn mặc cũng khó coi”Tần Lam: “Đa tạ mẫu thân đã quá khen con.
Mẫu thân còn rất trẻ mà, mẫu thân mặc màu gì cũng đẹp ạ không khó coi chút nào.”Nhìn Tần Lam hôm nay xinh đẹp lại còn nói chuyện hòa hợp với Phó Lệ, Phó Cẩn tức giận mắt nhìn căm căm vào Tần Lam.
Phó Cẩn ganh tỵ với vẻ bề ngoại xinh đẹp của Tần Lam hơn nữa còn căm ghét vẻ mặt mà cô ta cho là giả vờ đoan trang, hiền thục.
Hừ.
Bày đặt giả vờ thanh cao ư, chẳng phải hôm nay cũng ăn mặc lòe loẹt để quyến rũ Từ Hạo Nam còn gì.
Còn Phó Lệ nữa rõ ràng cô ta mới là thân thích của bà mà bà cứ đi bênh vực với Tần Lam.Tần Lam đang nói chuyện với Phó Lệ nhưng ảnh mắt lạnh căm cứ nhìn cô suốt.
Tần Lam quay qua hỏi: “Phó di nương sao hôm nay sắc mặt kém thê.”“Chắc tại vì tối hôm qua phu quân…..
À do hôm qua thiếp ngủ không được ngon ạ” Phó Cẩn giả vờ ấp úng.
Lời cô ta rõ ràng nói tối hôm qua Từ Hạo Nam đã cày cuốc cỡ nào đây mà.Tần Lam đang tính bật lại thì thấy Từ Hạo Nam và muội muội hắn là Từ Chi cùng đi vào, cô liền im lặng và thể hiện sắc mặt mất mát khó chịu.Từ Chi vừa vào thấy vậy liền nói: “Phó Cẩn cô lại nói gì với đại tẩu vậy? Ơ kìa đại tẩu! Hôm nay tẩu xinh quá đi.
Đúng không đại ca.
Đại tẩu vốn dĩ xinh đẹp chỉ cần mặc màu tươi sáng là khác ngay.
Chứ đâu như ai kia có mặc cái gì cũng vậy thôi à.” Cô bé vừa thấy Tầm Lam liền sáp lại khen lấy khen để.
Cô bé vô cùng yêu thích đại tẩu xinh đẹp nhà mình.
Cô cảm thấy đại ca, đại tẩu như trong các vở tuồng vậy cầm sắc hài hòa còn Phó Cẩn như hồ ly tinh chia rẽ tình cảm vậy.
Bởi vậy cô rất ghét Phó Cẩn.Từ Hạo Nam nhìn thấy Tần Lam thì ngây ngẩn.
Thật xinh đẹp.
Xinh đẹp như trong đêm tân hôn vậy.
À không còn xinh đẹp hơn.
Đã thành thân hơn 3 năm từ cô gái ngây thơ non nớt nay đã có thêm những nét trưởng thành và quyến rũ.
Đặc biệt là cơ thể, làn da, sự mịn màng mà chỉ có một mình hắn biết……..“Đại ca, Đại ca, Đại ca bị Đại tẩu hớp hồn rồi à” Từ Chi cười haha khi thấy vẻ mặt của Từ Hạo Nam.Từ Hạo Nam mặt không biến sắc: “Đúng là hôm nay phu nhân quá xinh đẹp.”Sau khi thỉnh an buổi sáng xong thì mọi người sẽ dùng bữa sáng chung với nhau rồi mới về phòng.
Trong bữa ăn Từ Hạo Nam cứ nhìn Tần Lam suốt.
Phó Lệ và Từ Chi thấy thì cứ tủm tỉm cười.
Còn Phó Cẩn thì tức giận đến nỗi đau dạ dày.
Nhưng trong lòng cô ta đang bày mưu ủ kế vì không thể để như thế này được.
Nếu Phó Cẩn mà không có được sự sủng ái của Từ Hạo Nam thì sẽ không có địa vị gì ở Từ gia cả.Đang trên đường về lại phòng thì Tần Lam nghe tiếng Từ Hạo Nam gọi lại: “Lam nhi, chiều nay nàng có bận việc gì không? Cửa hàng tạp hóa phía đông cần thay đổi chưởng quỹ và nhập vài loại hàng mới cần nàng đến để bàn bạc chi tiết hơn có được không.
”Tiệm tạp hóa phía đông là của hồi môn của Hoàng Lam nhưng vì không biết kinh doanh nên đã nhờ Từ Hạo Nam trông giúp.
Ô bây giờ là của hồi môn của Tần Lam cô rồi , là bạc đấy.
Tần Lam vội đáp: “Chiều nay thiếp không bận việc gì cả, đầu giờ mùi thiếp sẽ đến thư phòng phu quân.”Nô tì của Phó Cẩn là Tiểu Trà vô tình nghe được đoạn đối thoại của Từ Hạo Nam và Tần Lam liền vội vàng quay về viện kể lại cho Phó Cẩn nghe.
Phó Cẩn nghe vậy thì nở một nụ cười âm hiểm: “Đầu giờ mùi à.
Phải đi cho thiếu phu nhân 1 món quà nho nhỏ rồi.
Tiểu Trà phân phó đầu bếp hầm canh đi giờ ngọ hôm nay ta cần đem canh đi bồi bổ đại thiếu gia.”.