Kỳ Phùng Địch Thủ

*****CHAP 2: Hồ Nháo Công Công..******
Gian phòng phía Tây của Phụng Nghi cung , 1 nữ nhân thân mặc hồng sắc y phục gương mặt đẹp đến động nhân tâm. Thân hình đẹp, đôi mắt đen lấy như đôi ngộc trai đen tuyền thu hút ánh nhìn của mọi người , đang ngồi nhàn nhã uống trà chờ diện thánh, trầm ngâm suy nghĩ.
"Phụ thân được Hoàng thượng truyền đi bàn đại sự để lại mình ta nơi này , mang tiếng được hoàng hậu nương nương mời diện thánh, mang tiếng muốn nhìn con của tri giao nhưng làm sao ta ko biết là người muốn đây là thân phận sự tình gì sao."
Haizzz tưởng cùng phụ thân về lại kinh kỳ có thể an ổn nhân tâm du ngoạn đây đó để thỏa nổi ước ao thấy cảnh đẹp Giang Nam , nay lại bị đẩy vô 1 cái sự tình nay thật là bức chết ta ah. Lại nghĩ đến ngày cha con ta hồi kinh , chưa kịp nghỉ ngơi lại bị tam thái tử quấy rầy đến đón tiếp cha ta thật ra là muốn hùm tâm với người củng cố thế lực. Ân sư nói đúng hoàng cung tuy an an ổn ổn nhưng ẩn sau đó là 1 loại sự tình khó ai lường trước được, mà cha con ta sớm muộn cũng rơi vào vòng xoáy này...
Tuy thân ta từ nhỏ đã được cha âm thầm truyền thụ võ công , cùng ân sư 1 bộ kiếm pháp lại nghe người nói thân ta họa thủy nên luôn đọc kinh thư thủ lễ , chỉ muốn hưởng hoạn thiên nhai biết đâu bao nhiêu sự tình lại đổ nhàu vào người nha. Chỉ mong sau đêm nay lại có thể 1 thân nam phục thiên nhai tự tại 4 phương vu sơn ngoạn thủy vô âu vô lo.."
Đôi mầy thanh tú bỗng chau lại lo nghĩ..nào hay 1 thân y phục xanh lè đã đứng nhìn mình tự khi nào..

"Quả nhiên không phải lời đồn thổi dung nhan khuynh quốc ah bản thân ko phải chưa từng gặp qua mỹ nữ vô vàng có lẽ sẽ thất sắc vì nữ nhân này mất thôi. Nhưng tại sao tim ta cứ đập loạn chỉ vì nhìn thấy cái chớp mắt , chạm tay..đôi mắt kia đẹp như ngọc , đôi môi đỏ mọng nhỏ xinh tuy trang điểm nhẹ lại đẹp bội phần mỹ nữ hoàng cung ah. Làng da trắng hồng mịn , ko biết chạm vào sẽ mát lạnh vui tay như thế nào ah.. Haiz tại sao mình lạ có những suy nghĩ lạ lùng như vậy , sao tay mình lại ra nhiều mồ hôi như vậy ah ta nào phải nam nhân mà đã thất thố như vầy haizz đúng là nữ nhi họa thủy mà. Nhưng đôi mày kia cớ sao chau lại , cách bậm môi này haizzz thật là đáng yêu quá đi mất.."
Cứ mãi suy nghĩ miên man Tú Nghiên nào hay biết có người đang dần tiến lại mình 1 cách vô thức đến khi quay lại đã thấy đổ xuống , trên gương mặt lại có thứ gì tồn tại mà môi lại thấy có thứ gì mát lạnh ngọt ngọt & lại có làn khí nóng ấm phản phất trên mặt. Mơ mắt bình tĩnh lại thấy một đôi mát nâu màu hổ phác mê người đang nhìn chằm chằm mình, vội co chân đá mạnh một cước khiến kẻ fía trên té nhào..
- Người là ai tại sao lại hồ nháo ah Thanh âm tức giận của Tú Nghiên cùng gương mặt thập phần phẩn uất , dù người vừa bị ăn một cước đau đớn kia cũng vội vã đứng dậy đi tới đỡ nàng đứng dậỵ...
- Ta là Du công công của Phụng Nghi cung tới thị hầu Trịnh cô nương , ko ngờ lại gây họa làm cô nương kinh hãi thật đáng tội ah...
Đỡ nàng tiện tay phủi đi 1 fần y fục , lại tiện tay chỉnh luôn fần áo trước ngực..
( haizz thằng Đen này nó cũng nhiều cái tiện tay à nha..@_@)

Vẫn đang còn ngỡ ngàng với hành động quá ư tự nhiên của tiểu công công , đến khi Tú Nghiên định thần thì tay y đã để trước ngực hồ nháo.
Đỏ mặt tím tai 1 cước lạ được phi ra , đây là lần đầu tiên Tú Nghiên đánh người như vậy, tức giận cũng chẳng thèm để tâm ra đòn nặng nhẹ lại rối ren mà quên luôn mình có võ. Còn người bị đánh lạ là lần đầu bị người khác đánh , lại cảm thấy nữ nhân nhỏ nhắn này vô cớ đánh mình (ít có vô cớ lắm ẻm làm người ta đến như vậy 2 cuớc vẫn là nhẹ a!)...
Ừ thì cái đầu tiên đúng ,vì mình thất thố nàng nhưng cũng chỉ sơ ý dấp tà áo dài thườn thượp này ah. Còn lần này ta có lòng tốt đỡ (& sờ soạng) nàng lại bị đánh thật vô tội ah
- Tại sao lại đánh ta...-"vừa đứng dậy xoa mông Du Lợi ai oán".. Mà cô nương ah nữ nhân ai lại hành động ko chút thùy mị như vậy ah , thật mất phẩm hạnh.
- Ngươi hồ nháo , còn loạn ngôn. Ngươi làm ra ngần ấy sự tình với ta lại còn ko đứng đắn..ngươi sàm sỡ ta ah.
(-"nói đến đây nàng lại đỏ mặt tím tai , đây là lần đâu tiên nàng thất thố như vậy lại còn vô duyên bị 1 tên thái giám cướp đi nụ hôn đầu đời, còn bị mắng mất phẩm hạnh... Thật tức chết nàng ah , ko đọc nhiều kinh lại còn luyện tính tình ít khi sinh khí chứ ko 1 nhát chém chết tên thái giám này cũng ko ha giận nàng ah..)

- Trịnh cô nương người quá ư hô đồ a...tiếu thái giám ta làm sao có thể làm ra cái kia sự tình sàm sỡ ngươi. Lại nói vô duyên vô cớ đánh người giúp ngươi đứng dậy lại chỉnh sửa y phục cho ngươi, lại bị đánh. Hay là -"mắt bừng sáng nhìn chằm chằm vào Tú Nghiêm môi nhếch lên ý cười như ko cười"...ngươi lại có loại sở thích ngần ấy sự tình với ta ah...
Ẻo lã thướt tha đi về phía Tú Nghiên , làm nàng vô thức lùi về sau hoảng sợ cả tin ko biết tên thái giam này lại định làm gì...(Haizz ta nói ẻm a có tính chột dạ mà , có võ là haizzzz thật là hổ thẹn thay sư phụ ẻm)...
Biểu hiện của Tú Nghiên càng làm Du Lợi càng muốn trêu đùa nàng, lại thấy 1 tầng lại 1 tầng phiếm hông nơi gò má cao cao đôi môi đỏ mọng lại bị bậm duyên dáng (ngươi ta bậm môi sợ mà ảnh thấy ra người ta lừa tình ảnh haizzz đểu gia bá đạo nha) lại muốn lần nữa nếm lại đôi môi ngọt thơm kia.
Du Lợi mê mẫn nhìn cánh môi Tú Nghiêm quên mất ý định ban đầu chỉ là muốn trêu đùa nàng , nhìn thấy đôi mắt động lòng mở to nhìn mình đẹp đến mê mẫn miệng vô thức nụ cười minh nguyệt ít lộ nay sáng chói trước mặt làm Tú Nghiêm ngẫn ngơ bị dồn vào chân tướng mà ko biết làm gì ngoài việc nhìn đâm đâm vào nụ cười đẹp kia ngơ ngẩn.
Đến khi Du Lợi tiến gần 1 lần nữa vô thức ấp lên đôi môi Tú Nghiên, cả người lại thấy rạo rực cảm giác vui sướng lân lân khó tả. Một tay vô thức tiến đến bên eo ghì chặc nàng vào mình, tay còn lại xuyên qua mái tóc đen mượt mà như suối cố định ko cho nàng tránh né..
(Au giờ có thể hiểu nghĩa tên của thằng đen nay như sau ah : "Quyền của quyền thế - Du của du côn - Lợi của lợi dụng => đúng là lợi dụng con người ta 1 cách du côn & lọng quyền mà :)) )
Tú Nghiên như chết lặng trước cái hành động khó đỡ của tên thái giám trước mặt lại bị hắn kềm chặc ko thể thoát ra. Trên môi lại 1 mảnh ẩm ướt,cảm giác ngọt ngọt xen lẫn. Môi lại bị 1 vật trơn tuột tách ra xuyên qua hàm răng lọt vào vòm miệng mạnh mẽ xâm lược chiếm đoạt mọi thứ, bắt lấy lưỡi nàng quấn chặt như cách chủ nhân của nó kiềm chặc nàng.

Chiếc lưỡi quái quỷ của hắn hết quấn lại đẩy đùa giỡn với lưỡi nàng hết lần này đến lần khác , có chút dịu dàng ,có khi lấn áp. lại bá đạo bắt lưỡi nàng về làm con tin. Qua 1 khoảng lâu khi thấy Tú Nghiên đuối sức muốn xỉu ,hắn mới cơ hồ buông tha lai như luyến tiếc mút máp môi nàng như ngặm kẹo vài cái rồi new buông tha để thân hình vô lực của nàng áp vào người hắn.
Một cổ hàn khí ấm áp lan tỏa khắp người nàng, làm tim nàng rung động gương mặt nàng áp ở vòm ngực lại nghe thấy tiếng tim hắn rộn ràng như ngựa chạy nước kiệu, vòng eo lại bị tay hắn gắt gao ôm chặt. Trong lòng lại có 1 dòng ấm áp chảy vào tim mạnh mẽ đập mạnh vài cái... Đang mơ màng trên đỉnh đầu lại truyền tới làn hơi cùng âm thanh quen mà lạ..
- Ta là nói Trịnh cô nương ngươi nhìn ko ra lại có ngần này sự tin với 1 tiểu thái giám ta ah...
Dù ko nhìn Tú Nghiên vẫn nghe thấy ý cười trêu chọc trong câu nói, nộ khí song thiên ko 1 lời đẩy hắn ra vung tay định đánh thêm 1 tát vào gương mặt đang cười cợt mình , lại bị hắn nhanh nhẹn chụp lại..
-Đánh ta ko phải dễ dàng đâu nha, hôm nay nàng đánh như vậy đủ rồi... Mà cũng đến lúc gặp Hoàng hậu nương nương , nàng cũng nên chỉnh lai trang phục ko lại thất thố ah... Ta vẫn là đi trước nàng vậy.
Nói rồi miệng lại ko nhịn được cười ấm áp buông tay xoa nhẹ 1 chút chiếc cầm xinh xắn , nhanh nhẹn rời đi để lại Tú Nghiên ngây ngốc ngước nhìn theo thân ảnh dần mất dạng trong màn đêm. Đêm nay sẽ là 1 đêm ko êm ấm của 2 con người , 2 trái tim cùng 1 nổi tương tư lạ lùng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận