Ký Sự Thôn Quỷ

Người ta nói rằng lời của ma quỷ không thể tin. Sự thật đã chứng minh lời nói này hoàn toàn là sự thật, ngay cả lời nói "Sẽ không bắt nạt em" của Quỷ Vương Lam Vụ cũng hoàn toàn không thể tin tưởng.

"Đây là ở bên ngoài!"

Sau khi màn bắn pháo hoa kết thúc, đám đông ồn ào cũng giải tán, Thu Nhiễm và Lộ Vãn bắt đầu hôn nhau bên bờ sông. Hai chiếc lưỡi quấn vào nhau ngậm mút, dục vọng hỗn loạn bùng phát từ âm thanh thở dốc khi môi lưỡi tách ra.

Bộ quần áo lụa đỏ và nhung trắng trải trên mặt đất, bảo vệ tấm lưng trắng như tuyết của Thu Nhiễm khỏi bị sỏi và lá rụng cào xước. Đôi tay Thu Nhiễm run rẩy bảo vệ ngực mình - trên người cậu chỉ có một chiếc yếm bằng vải mềm màu đỏ hồng. Nhìn xuống, hai chân dài mặc quần trắng như tuyết đặt lên vai Lộ Vãn, quần cũng đang bị cởi ra.

Giống như bóc một quả hồng chín, Lộ Vãn cởi từng mảnh quần áo Tết ra khỏi người Thu Nhiễm, để lộ ra phần thịt mềm mại và thơm ngon.

Thu Nhiễm rơi vài giọt nước mắt sinh lý, xấu hổ tức giận nhìn Quỷ Vương trước mặt.

Đêm nay Lộ Vãn quả thực khác thường ngày, có lẽ bị tình yêu hun nóng đầu óc, trên người vậy mà lại xuất hiện ấn ký của Quỷ Vương: trên bờ vai rắn chắc có vài đường đen như móng vuốt, hai chiếc xương cứng như lưỡi kiếm nhô ra từ bả vai, như thể một đôi cánh đang ngủ say. Bàn tay hắn chuyển sang màu đen bắt đầu từ cổ tay, nhiệt độ cơ thể tăng lên cùng với ham muốn tình dục.

"Ở đây... sẽ có người nhìn thấy..."

Thu Nhiễm hoảng sợ nhìn quanh, bên cạnh bờ kè đá trống trải là một khu rừng sung đầy bùa bình an, ai biết được trong rừng có người đang cầu nguyện hay không. Hơn nữa, di tích thành sông đào còn là địa điểm thu hút nên không có gì đảm bảo rằng sẽ không có người phát hiện ra!

Tất nhiên Lộ Vãn sẽ không nói hắn đã sớm bày quỷ trận ở đây, ai bước vào khu rừng sung cũng không thể nhìn thấy hai người họ. Nhưng việc chiêm ngưỡng vẻ ngượng ngùng, lo lắng của người yêu thực sự là một chuyện rất vui, ngay cả Lộ Vãn thông thạo cũng bị kích thích biến ra thân quỷ.

"Không sao đâu bé cưng, anh sẽ nhẹ nhàng. Nếu anh nhẹ nhàng thì sẽ không có ai chú ý đến chúng ta." Lộ Vãn an ủi Thu Nhiễm đang run rẩy, trong khi mắt hắn dán chặt vào cặp mông trắng nõn và dương v*t mềm mại của cậu.

Cảm nhận được làn gió mát thổi qua mông, Thu Nhiễm theo phản xạ che thân dưới của mình lại, để lộ phần yếm nhỏ thêu vài bông hoa hồng. Bụng dưới của Lộ Vãn căng thẳng, bàn tay to gấp gáp vói vào trong da thịt dưới yếm.

Đầu ngón tay quen đường cũ tìm đến bộ ngực mềm mại mà hắn thèm muốn, lập tức nhào nặn, bóp mạnh khiến núm vú đỏ bừng căng cứng, sưng tấy như ra máu.


Trên trán Lộ Vãn nổi gân xanh, hắn kéo cái yếm đang che chắn ra, tay kia nắm lấy bên ngực còn lại, bộ ngực hơi phồng lên tạo thành khe hở gợi tình, hai núm vú đỏ mọng run rẩy giữa hổ khẩu, lại bị lòng bàn tay nóng bỏng xoa đi xoa lại.

Thu Nhiễm cắn răng nhắm chặt mắt, cố gắng nuốt hết tiếng kêu trong miệng xuống. Cậu không dám nhìn vào bộ ngực của mình, chỉ có tiếng hừ nhỏ khó nhịn trong khoang mũi mới lộ ra toàn thân tê dại.

dương v*t của Lộ Vãn vốn đã cương cứng khó chịu, sau khi nhào nặn bộ ngực cho đến khi cực kỳ mềm mại, hắn đưa tay cởi thắt lưng, cầm dương v*t lớn của mình vỗ vỗ vào dương v*t đang run rẩy và cương cứng của Thu Nhiễm, làm cho gậy th*t cậu bị kích thích phun ra nhiều nước dâm hơn, ngay lúc Thu Nhiễm chảy nước, hắn bắt đầu dập mạnh vào giữa hai đùi cậu.

Thu Nhiễm xấu hổ muốn chết, khớp hàm không thể kìm được tốc độ khoái cảm. Sau khi Lộ Vãn thọc sâu mấy lần, miệng nhỏ bị cắn nhẹ nhàng mở ra, những tiếng rên quen thuộc khiến đôi tay của Lộ Vãn lúc mạnh lúc yếu, nhéo nhéo bộ ngực trắng nõn ẩm ướt cho đến khi nó chuyển sang màu đỏ tím.

"Chồng ơi... ưm - sướng, sướng quá..."

Âm thanh kia bị dương v*t to lớn màu đen tím cắt đứt, tiếng mông thịt va chạm không ngừng bên tai. Thu Nhiễm không nhịn được mở mắt ra, nhìn thấy quy đầu cứng ngắc nóng bỏng mở ra khe hở đỏ mềm giữa hai chân, cọ xát mạnh vào làn da nhạy cảm của dương v*t, khiến mã mắt giãn ra nhỏ nước, giống như sắp bị làm hư mất.

Sau mấy chục lần ra vào điên cuồng, Thu Nhiễm hét lên bắn ra tinh dịch đầu tiên trong đêm, chất lỏng màu trắng đặc phun ướt đẫm lên bụng nhỏ của cậu, kèm theo cơn cực khoái dữ dội choáng ngợp.

Hai chân cậu quấn chặt quanh tấm lưng rộng của Lộ Vãn, toàn bộ mông nhấc lên không trung, mông siết chặt, ngón chân cong lên, chỉ để lại xương bướm trên mặt đất. Toàn thân cậu run rẩy kịch liệt, trong miệng phát ra những tiếng rên khàn khàn ngắt quãng, cộng hưởng trong khoang mũi khiến âm thanh nghe như tiếng khóc thút thít.

Lộ Vãn lau mái tóc đẫm mồ hôi của cậu, trong khi Thu Nhiễm vẫn đang cao trào, hắn quệt tinh dịch từ bụng cậu rồi bôi nó lên núm vú đỏ tươi, làm cho núm vú sưng tấy như mới phun sữa.

Lộ Vãn không nhịn được, lập tức cúi xuống bắt đầu gặm cắn bộ ngực đáng thương, Thu Nhiễm vừa mới tỉnh lại sau cơn cao trào, phần thân dưới lại run lên, bộ ngực không biết cố gắng tích cực cọ xát với hàm răng đang xâm lấn.

"Chồng ơi... đau quá...cắn nhẹ chút..."

"Sữa của vợ chảy ra rồi." Lộ Vãn ngậm núm vú trong miệng mơ hồ nói, sau đó đưa bàn tay to lớn xuống, khéo léo vuốt ve dương v*t đang gục xuống của Thu Nhiễm: "Sữa của vợ anh ngọt quá."


Ngày thường hai người ở trên giường làm tình rất nhiều, thân thể của Thu Nhiễm đã bị làm đến quen thuộc nhưng sự ngại ngùng về tình dục vẫn còn tồn tại như cũ. Chỉ cần Lộ Vãn ở trên giường nói mấy lời tục tĩu, hôm sau Thu Nhiễm sẽ phớt lờ hắn khiến Quỷ vương kiêu ngạo hoàn toàn bất lực.

Nhưng hôm nay Quỷ Vương đã sớm bị bộ ngực mềm mại đó mê hoặc, lời nói dâm đãng thốt ra trong miệng làm Thu Nhiễm hít mạnh, dương v*t của cậu rỉ nước từ từ đứng dậy trong tay Lộ Vãn.

"Anh! Anh đang nói... bậy bạ gì đó... em không có... sữa...".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú! Xin Ký Đơn!
2. Khát Khao Khôn Cùng
3. Ngõ Nhỏ Có Người Đang Đợi
4. Tâm Ma - Gia Cửu
=====================================

Một cảm giác vừa đau vừa sướng kỳ lạ dâng lên từ háng đến ngực, Thu Nhiễm kêu lên vài tiếng, cảm giác vật lớn giữa hai chân mình lại bắt đầu dập mạnh.

Lộ Vãn lại đưa tay phải đến bụng nhỏ đầy tinh dịch của cậu, chiếc lưỡi linh hoạt liên tục liếm vào quầng vú màu hồng.

"Sao vợ anh lại chảy sữa thế này? Có phải mang thai bé con của anh rồi không?"

Khác với lần trước, lần này dương v*t của Lộ Vãn càng cương cứng hơn, như một thanh sắt nóng hổi nhét giữa hai đùi Thu Nhiễm, ​​khiến hai chân cậu run rẩy không khép lại được. Bị những lời này kích thích, Thu Nhiễm vô thức kẹp chặt hai chân lại, trên mặt hiện lên vẻ tức giận và xấu hổ, bụng Lộ Vãn co rút lại suýt nữa thì xuất tinh.

"Làm sao... làm sao... có thể..." Toàn thân Thu Nhiễm run rẩy kịch liệt, vài giọt nước mắt run rẩy đảo quanh trong khóe mắt, khiến khóe mắt cậu đỏ bừng đến đáng thương.


"Tại sao không thể?" Thân dưới của Lộ Vãn chuyển động nhanh hơn, quy đầu không ngừng đâm vào rút ra khỏi da thịt mềm mại, cặp mông trắng nõn đỏ bừng lên, "Vợ hút nhiều âm khí của anh như vậy, trong bụng đã sớm có bé con của anh rồi."

"Chẳng lẽ là vợ anh sau lưng anh hút âm khí của người khác sao?"

"Là ai?"

Lời nói dịu dàng đột nhiên trở nên tàn nhẫn, Lộ Vãn ngồi thẳng người, nhấc cặp đùi yếu ớt lên vai.

"Có phải tên nhóc luôn mang củi cho em không? Em đã hút của nó bao nhiêu lần rồi?"

"Hay là tên diễn viên đã đến thôn hai ngày qua?"

"Cậu sinh viên đại học ngu ngốc hàng xóm à?"

Hàng trăm lần ra vào như mưa rền sóng dữ, kèm theo những tiếng Thu Nhiễm xin tha ngắt quãng "không hút", "chỉ có anh". Sau đó Thu Nhiễm bị một đôi bàn tay to lớn nhấc lên lật lại, buộc cậu phải nằm sấp trên mặt đất nâng mông lên, trong khi dương v*t lại đâm vào những điểm nhạy cảm ở đáy chậu và hai túi trứng của cậu.

Thu Nhiễm nằm sấp, máu ở phần trên cơ thể tụ lại trong cổ họng, khiến tiếng kêu của cậu khàn khàn ngắn ngủi, nhẹ nhàng như một con mèo đang động dục khiến người ta phát điên. Lộ Vãn áp chặt ngực hắn vào lưng cậu, hai tay không buông hai bầu vú trước ngực ra.

Đột nhiên Thu Nhiễm như nghe thấy tiếng lá cỏ xào xạc. Cậu lập tức trở nên căng thẳng, thần trí cũng tỉnh táo lại một chút, thậm chí còn dùng bàn tay đẫm mồ hôi che bàn tay to lớn trước ngực, thở hổn hển.

"Chồng... có người...!"

Không ngờ, người đàn ông phía sau lại không hề quan tâm đến việc mình có bị nhìn thấy hay không, càng được như mong muốn cơ thịt chân và tấm lưng cơ bắp càng săn chắc hơn, dương v*t của hắn cũng càng cứng hơn - hắn sắp xuất tinh.

Trong lúc thân thể đong đưa, Thu Nhiễm nghe thấy âm thanh sàn sạt đạp vào cỏ ngày càng gần hơn, giống như tiếng bước chân người, cậu sợ đến mức bật khóc.

"Lộ Vãn... mau dừng lại... hu hu hu... dừng lại... có người..."


Nhưng giây tiếp theo, toàn thân Thu Nhiễm căng thẳng.

Từ khoảng trống giữa những tán cây, cậu nhìn thấy một cặp đôi đang thong thả dạo bước từ khu rừng phía trước, cả hai đang buộc bùa bình an dành cho cặp đôi. Họ trêu đùa bước nhanh về phía bên này!

Thu Nhiễm cắn chặt môi, vùi mặt vào bộ quần áo Tết dày, cặp mông nhô lên run rẩy dữ dội. gậy th*t đang va chạm vào giữa đùi cậu càng lúc càng nóng, khoái cảm tê dại như một cơn sóng lớn trong đầu cậu, sướng đến mức cậu gần như sắp kêu ra tiếng.

Cậu ôm chặt bàn tay trước ngực, cố gắng dùng ngôn ngữ cơ thể cảnh báo hắn không được cử động.

Nhưng người đàn ông đó lại đâm mạnh vào đáy chậu của cậu, khiến cả người Thu Nhiễm đẩy về phía trước một khoảng, sau đó một dòng tinh dịch đặc sệt bắn vào bụng dưới và ngực cậu, kích thích giữa nóng lạnh khiến dương v*t của Thu Nhiễm trướng dữ dội, một cảm giác tê ngứa kỳ lạ dâng lên khắp eo và bụng cậu.

Thu Nhiễm lên đỉnh.

Bé quỷ há to miệng, toàn thân run lên như bị điện giật, chất lỏng dâm đãng chảy xuống ngực, xuống quần áo năm mới, nước miếng lặng lẽ nhỏ xuống. Lộ Vãn thở dốc lui ra phía sau Thu Nhiễm, những sợi tinh dịch rơi xuống đất.

"Sao trong khu rừng này lại có tiếng gì kỳ lạ vậy? Hình như anh vừa nghe thấy tiếng đập mạnh."

"Đừng nói nữa! Tết nhất, đi mau đi mau."

Cho đến khi cặp đôi biến mất ở cuối khu rừng rậm, Thu Nhiễm vẫn còn đang lên đỉnh, khoái cảm đáng sợ không chịu buông tha cậu, biến não cậu thành một cục bột nhão. Cậu lấy tay che miệng, vài giọt nước mắt chảy xuống mu bàn tay.

Sau đó, cho dù là Lộ Vãn ôm bầu ngực cậu nhũ giao, cưỡi lên gậy th*t của cậu lên xuống, hay là đè Thu Nhiễm vào cây ước nguyện rồi thâm hầu cho cậu, Thu Nhiễm cũng chỉ có một khoảnh khắc ấn tượng mơ hồ. Điều duy nhất cậu có thể nhớ rõ ràng là câu "Chúc mừng năm mới" trầm trầm bên tai khi cuộc ân ái kết thúc và màn bắn pháo hoa thứ hai bắt đầu vào lúc nửa đêm.

Sau đó, khi Thu Nhiễm tỉnh lại, Quỷ Vương Lam Vụ thành công mất đi quyền "lên giường ngủ" và "nói chuyện" trong nửa tháng, mãi đến Lễ hội đèn lồng mới được ôm lấy mùi hương dịu dàng.

-------------------

TOÀN VĂN HOÀN.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận