Ký ức đẫm máu - cô nhóc hai mặt


Của Leo nè.... Bd lúc nhỏ của Leo là Gin
__ Ê! sao ngồi đây?_ con bé ngó anh sợ sệt
__ Nhóc là ai? Anh không quen nhóc, cút!!_ Gin (nói Leo là Gin trong chap này) lạnh lùng
__ Hihi_ con bé cười nhớ ngẩn
__ Này, thằng kia! Lại ngồi đây nữa àh, đồ con rơi!_ Một nhóm khoảng lớp 3 đến gần
*lúc đó Gin lớp 2, nó lớp mẫu giáo
__ Cút hết cho tao! Đúng là ngứa mắt_ Gin hất hủi không wan tâm
__ Ồh, bửa nay ngon ta. Dám lên mặt àh_ tụi đó nói
__ Lên cho ta! (Giọng miền trung)_ một tên ra lệnh
__ DỪng lại!!! _ con bé nhảy ra đứng trc Gin, dơ hai tay chắn cho anh
__ Con nhỏ xấu xí này đâu ra thế_ Tụi kia nhiếp mép
__ Ayo cái anh này, chạy đi!_ Nói rồi, con bé đá ỗi thằng một đạp nắm tay anh chạy đi
Gin chả hiểu mô tê gì cả, anh vừa nghĩ con bé khùng, mới trốn viện hay....chắc tại anh đẹp trai quá ==!
Chạy được một quãng, con bé nhấn hai vai anh để anh ngồi xuống.
__ Chờ tí nha!_ con bé chạy đi
__ Bộ anh cần nhóc àh! Về nhà rồi ngủ đi, má la giờ_ Gin kéo con bé lại, nhắn ột câu rồi bỏ đi
Nhìn anh bỏ đi, con bé lắc đầu chán nản
__ Đồ bướng!_ con bé nói dỗi, nhưng ko biết rằng tuy đứng xa Gin vẫn nghe thấy
Ngày hôm sau.
__ La lá la, đi học về là đi học về_ con bé vừa hát vừa đứng đợi mẹ ở trường mầm non
__ Ê, nhỏ tiểu thư. Ỷ có bố bên Mỹ là sướng àh?_ một đám con gái đẹp hơn nó (lúc nhỏ) lên tiếng
__ Vâng!_ con bé thật thà
__ Mày!! Hứ, ta không chấp. Bản mặt xấu mà còn khó ưa. Giả Bộ hiền lành àh, haizzzz tội nghiệp tội nghiệp_ nhỏ nói rồi đưa tay vuốt mặt nó
__ Bạn àh! Tay ko thon tí nào_ con bé nhăn mặt
__ Con này, đúng là muốn chết mà! Đánh nó!!_ nhỏ ra hiệu
Gin đang đi mua kem thì thấy hết mọi chuyện
:Ngốc mà còn thích chọi thêm đá: anh nghĩ
Con bé bị bấu, bị đánh, bị hụi. Lúc này.....Gin ngồi xích đu ăn kem vừa ngó vừa thở dài.
__ haha, sao nào. Có phải má mày lại tới trễ không. Mong má tới lắm phải ko haha?_ nhỏ đẩy con bé vào tường
__ Ko, chỉ tại chưa tới giờ đón về thôi. Hôm nay trường cho nghỉ sinh hoạt sớm, ko nhớ àh?_ dù bị đánh. Con bé vẫn đưa bộ mặt tỉnh rượi trả lời làm cho cả đám hết hồn
:Nhóc đó không sợ hay sao mà mặt tỉnh thế?: Gin
__ Ahh! Anh hum qua kề!_ con bé phát hiện ra Gin
Cả bọn ngó Gin rồi.....trái tim bay phấp phới
__ Ai thế? Mày là người quen của ảnh hả! Ảnh tới đón mày hả?_ nhỏ đó hỏi nó
__ Ừ, quen!_ nó gật đầu cái rụp
Nghe vậy, cả bọn rút lui *hám trai đây mà
__ Haizzz, hết kịch. Về~~_ Gin đứng dậy chuẩn bị bỏ đi
Cốp!!!! ~~ con bé nhảy lên đưa cùi chỏ hụi vào xương sống anh (tại lùn)
__ Ai da!! Nhóc bị gì thế_ Gin đưa tay lên định đấm nó nhưng....mặt nhỏ giờ tơi tả quá, ko nỡ.
__ Ngồi đó!_ một lần nữa, con bé lại nhấn anh xuống xích đu.
__ Nhóc...làm gì thế!_ anh tái mặt khi thấy con bé đưa mặt nó lại gần
......nhắm tịt mắt
__Xong!_ nó phủi phủi hai tay
__ Ơ_ anh đưa tay rờ trán
__ Sao thế, em có làm gì đâu! Chỉ dán băng cứu thương lên chộ vết thương thôi mà_ con bé chống nạnh cười
__ àh ờ, cảm ơn_ Gin xấu hổ
__ Mà....anh tên...Gin. Nhóc tên gì?_ Gin hỏi ngượng ngùng
__ Tên anh lạ quá, bé tên Băng nhưng bé muốn tên giống anh áh_ nó nhảy tưng tưng
__ Ơ...anh....hay...anh gọi em là...Sa nhé_ Gin ko biết ứng xử sao
__ Sa? Nó hay ko?_ nó chớp mắt ngây thơ
__ Hay, hay chứ! Sa là SaSa đó. Chưa ai có tên này hết!_ Gin đánh trống lảng
__ yeee! Băng có tên mới_ nó nhảy nhót tung tăng, rồi mi lên má anh một nụ hôn
__ Em...em_ Gin đỏ mặt
__ Mẹ tới rồi, em về đây! Mai tới nữa nha_ nó nói rồi chạy mất tiêu
Từ đó, câu chuyện thân thiết của nó và Gin bắt đầu xuất hiện
__ Nè, đừng nhìn em chằm chằm! Người ta nói nhìn em chằm chằm là sẽ bị nguyền là xấu giống em đấy_ nó
__ haha, nhóc cũng tin mấy cái đó àh! Anh nói nhé, SaSa là cô nhóc xấu xí..._ Gin trêu
__ Hứ, ko chơi với anh Gin nữa huhuhu_ nó khóc
__ Nè nè, từ từ. Anh chưa nói hết mà...nín!_ Gin
__ hức hức.._ nó
__ Sa Sa của anh là cô nhóc xấu xí, nhưng em có một bộ mặt đẹp khác! Em có năng lực siêu nhiên, em có thể chuyển màu mắt và đọc suy nghĩ của người khác. Họ có thể nghĩ em là quái vật, nhưng anh tin bộ mặt trong sáng, ngốc nghếch của em đã làm trái tim họ ấm áp. Cô nhóc hai mặt ạh_ Gin biếu mũi nó
__ woaaa! Giỏi_ nó vỗ tay bộp bộp_ anh đi làm nhà Văn được đấy !
__ Em!!! Ko tin thì thôi_ Gin hết nói nổi nó
__ Gin, ba mẹ anh đâu?_ nó hỏi
__ Anh không có. Hỏi hoài_ Gin
__ Xạo, anh ở sống ở chùa đâu có nghĩa là anh không có?_ nó vẫn tin suy nghĩ của mình là đúng
__ Này, hỏi tí!_ Gin
__ Vâng *mắt chớp_ nó
__ Nếu một ngày pa mẹ anh tới dẫn anh đi....Anh nói Nếu!!! Thì em có buồn không?_ anh hỏi
__ Không!!_ vẫn dứt khoát như thường lệ
__ Tại Sao??_ Gin nhăn mặt khó chịu
__ Làm gì mà nói lớn thế! Tại Gin sẽ có ba mẹ chăm sóc, Gin sẽ có nhà để ở chứ ko ở khu ổ chuột nữa, Gin ko đi bán vé số để lấy tiền đi học, Gin sẽ như bao đứa trẻ khác. Còn nữa nha, lớn lên SaSa mong Gin sẽ đẹp trai, sẽ vui, sẽ học giỏi hì hì....Mà nói thế đúng ko nhỉ?_ con bé tua một lèo cho tới câu chót
__ Ax, em nói mãi rồi hỏi anh đúng không?_ Gin bó tay
__ Hì Hì_ nó gãi đầu
....
Lúc này, con bé đã lớp 8
Rồi ngày đó cũng tới, pama Gin tới đón anh về. Gin vừa biết anh có một cô em gái dễ thương lớn hơn bé Sa của anh nửa tuổi. Vừa biết anh có tên là Huỳnh Minh Hoàng, là con của tập đoàn PA nổi tiếng trên thế giới . 2 ngày trước khi Gin bay qua Úc với gia đình.....
__ Ba!!!!! mẹ!!!!! Ly dị đi_ con bé trong nhà hét lớn, Vừa lúc đó cả nhà Gin đang đi mua phở thì đi ngang qua *nhà này bình dân lắm
__ Con mất dạy, dám nói thế hả!_ Ba nó tát nó bạt tai, mẹ nó chạy tới che nhưng....
__ Tránh xa con ra ra!!!_ nó hạ giọng đẩy người đó ra
__ Ờ! Thì sao, tôi mất dạy, ờ thì sao tôi không bằng con súc vật! Nhưng nên nhớ tôi vẫn thương mẹ tôi, người cực khổ nuôi tôi! Còn ông, cút đi!!_ nó hỗn hào lên tiếng nói
!!!!!Bốppp!!!!!!
Gin hoảng hồn khi thấy bé con của anh bị ba bế xốc lên rồi quăng vào tường....
Máu trên đầu nó bắt đầu chảy xuống. Anh chưa bao giờ thấy nó phảng kháng kịch liệt như thế này. Gin lao như sóc vào nhà nó mặc cho pama gọi
__ Sa, SaSa em ko sao chứ? Trả lời anh đi_ Anh đợ người nó lên
__ Có ai gọi cảnh sát giùm cháu với!! Cả xe cứu thương!!_ Gin hét lớn
__ Thằng này ở đâu ra thế? Lại là cái thằng bẩn thiểu! Mày làm con tao như thế này đúng không!!==_ Ba nó chửi Gin không thương tiếc
Nó gượng dậy che cho Gin những đòn đánh Chí mạng của Pa nó. Lần đầu tiên, Gin cảm thấy nó thật mạnh, anh không thế đánh bật nó ra để đở cho nó được.
__ Sa Sa!!! Thế đủ rồi. Em sẽ không chịu được đâu!!_
Pama Gin lúc này cũng đi vào can ngăn. Mẹ nó ngồi bệt xuống sàn mà khóc, mà ra hết sức can ngăn nhưng....bà không thể làm ngoài khóc lóc: Chạy đi Băng! Chạy đi con!!
Trên xe cứu thương, bác sĩ ý tá ra đằng sau ghế ngồi. Gin ngồi cầm tay nó mặt ko cảm xúc (nói chung là lạnh giống xác chết áh). Má của Gin là Bác sĩ nổi tiếng (nhưng khi quen Pa Gin thì chuyển qua lập tập đoàn), mấy người cấp cứu trên xe ko giám hó hé nửa lời.
:Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với em!!: Gin cắn môi
__ Bác sĩ?? Con tôi, con tôi có sao không??? Hức hức xin hãy cứu lấy nó, làm ơn!!!!_ mẹ nó van nài khóc lóc khi tới bênh viện
__ Cứ giao mọi việc cho tôi!_ Mẹ Gin đích thân cấp cứu cho nó. Thấy con trai bà như vậy, bà nghĩ....con bé chắc chắn rất quan trọng với anh. Có khi...còn hơn cả gia đình anh nữa
__ Bác, hãy cho con biết đã có chuyện gì!!_ Gin gấp rút hỏi
Mẹ nó không ngại gì mà kể hết cho Gin nghe. Tuy thấy mặt nhiều lần trong đang vẻ bụi bậm, tuy đây là lần đầu tiên nói chuyện nhưng....thật ra bà biết rất nhiều về Gin tại....Băng của bà luôn kể về người tốt, nó không bao giờ nói cho bà biết về người xấu xung quanh nó.
Sau khi nghe hết câu chuyện, đầu Gin như đau hơn cả sét đánh, tim anh thắt lại. Anh không ngờ, bé con của anh...bé con của anh....
__ Tại sao!!!! Tại sao chứ!!!! TẠI SAO LÚC NÀO CŨNG LÀ NHÓC, TẠI SAO LUÔN CHỊU ĐỰNG!!!! TẠI SAO??? BÉ SA ĐÃ LÀM GÌ SAI CHỨ UWOAA_ Gin la thét lên, có thể mọi người nghĩ anh là con nít, không phải nam tử hán.
Nhưng Đối với một người như nó, một người không bao giờ bỏ rơi anh. Mỗi sáng mẹ cho 10 ngàn ăn sáng, con bé luôn nói:
/ em có tới 30 chục ngàn lận cơ. Anh lấy 10 ngàn này mà đi ăn sáng/ 10 ngàn này của mẹ em, mẹ nói muốn mua giúp anh vé số/ không sao, 10 ngàn em để dành cho anh mà, hay là chúng ta mua rồi chia nửa ra/...
Một người lúc nào cũng biết anh đau, lúc nào cũng biết nơi anh trốn, món anh thích ăn, ngay cả sinh nhật anh....tuy không biết nhưng mỗi năm trước sinh nhật nó, nó luôn mua cho anh bánh kem nhỏ, mũ, một bịch kẹo, một bịch sữa. Nó đem đồ chơi siêu nhân của tiệm mợ nó làm quà cho anh, tuy chỉ có 4 ngàn, đồ chơi nhỏ nhoi cũng là thứ anh quý nhất.
Đột nhiên....Pa của nó lao vào phòng cấp cứu (còn được gọi là phòng mổ cấp cứu)
__ Con gái ơi, đâu rồi? Về với ba nào hahaahaaha_ ông ta cười, tay cầm theo con dao
__ Xin ông ra ngoài giùm, hiện giờ con ông sắp qua cơn nguy kịch! Làm ơn ra ngoài!_ y tá trong phòng cấp cứu hết sức ngăn cản
__ Ông còn đến đây làm gì, hãy để nó yên đi!!_ mẹ nó la hét kéo ba nó ra
__ Làm ơn ra ngoài giùm_ với sức của Pa Gin vs Gin, điều này là dư sức....nhưng ba nó lại cầm theo con dao sắc bén
Pa Gin bị ba nó quơ dao sượt một đường ngang tay....
Ngày hôm đó, vì vật vã muốn nó bình an. Mẹ nó đã liều mạng với ba nó....rốt cuộc....con dao đâm thẳng vào ngực bà. Ba nó hoảng hồn thả dao ra, rồi lại cười lớn
__ Con ngu?? Ai biểu mày lao vào làm gì cơ chứ hahaha_ ông ta lại cười
__ Mọi người tránh ra!!! Hôm nay tôi hay ông đều phải chết!!!_ mẹ nó rút dao ra. lao thẳng vào ba nó.......
__ Bác!!! Bác tỉnh lại đi!!! Bác_ Gin đỡ mẹ nó lên với một vũng máu
__ Bác đã làm được...hộc....no..nói nó......ba..ba..hộc..bác xin lỗi....vì..đã..ko..cho..n....hộc....nó một cu..cuộc sô..ng....sống tốt_ mẹ nó thở khó khăn nói
__ Bác bình tĩnh! Bác sắp được cấp cứu rồi. Sẽ không sao đâu_ Gin
__ Không kịp.....bác..bác mong con hãy...ha...chăm sóc nó...._ mẹ nó bắt đầu híp mắt lại
__ Không bác ơi....không!!!!_ Gin hét lên
Sáng hôm sau, lúc tỉnh lại....mặt con bé như người mất hồn
Nó nhìn quanh rồi lại gục mặt xuống.....
__ Mất rồi!_ nó nhếch môi đau khổ
Anh như giật mình vì quên mất, nó có thể đọc được suy nghĩ lúc nào nó muốn.
__ Sa...anh....em_ Gin
__ Không sao! Sẽ ổn thôi_ nó nở nụ cười khó chịu
__ Ngoan nào, anh ở đây, ngoan nào .... sa SA cứ khóc đi, anh ở đây mà_ Gin ôm chầm lấy nó
__ Gin,em....tại sao em khóc khôg được, không cười được_ con bé nói lạnh tanh.
Pama Gin đi vào thấy cảnh này cũng không nỡ, nhìn con bé tội nghiệp mà xót xa.
__ Em cần phải đi...._ nó đột nhiên giựt dây chuyền máu *máu không đông=mất máu. Nhảy xuống giường
__ Này, nhóc! Em đi đâu thế?_ Gin
__ Đi đón em của em!_ nó cười tươi nhất có thể cho anh xem rồi chạy đi? không quên chào cô chú vs chào bạn(Yu)
__ Xin lỗi....Pa...ma, con phải đuổi theo em ấy_ Gin đuổi theo nó
Tại nhà giữ trẻ....
__ Cô ơi, cho cháu hỏi...._ nó gặp cô hiệu trưởng
__ Em con hiện đang ở chộ bác bảo vệ, bác ấy trông em con từ hum qua tới giờ_ cô hiền từ nói
__ Dạ con cảm ơn.. Con cảm ơn cô!!_ nó cúi đầu
__ Sao đầu con băng bó thế, con bị sao àh?_ cô hiệu trưởng
__ Dạ...ờ....ko sao cô àh! Vậy...con đi đón em con về nha cô. Thưa cô con đi_ nó chạy tót ra ngoài
__ Ơ ơ....cai con bé này!_ cô hiệu trưởng pó tay
...chộ cổng trường
__ SaSa, em đứng lại đó cho anh!_ Gin chạy lại
Con bé thấy anh thì mặt lạnh đi....
__ SaSa_ giọng Gin nghẹn ngào
__ ai..ai...u..ô...AHHHH!!!_ Thiên Bảo lúc ấy đang nằm gọn trên tay nó
__ Con tên SaSa phải không!_ ba mẹ Gin bước tới
__ Chào cô, chào chú!_ nó lễ phép nhưng không dám nhìn thẳng vào mặt họ
__ Cô chú sẽ giúp con mai tán ...ba mẹ con_ họ nói
__ Con...con cảm ơn_ nó bất ngờ vì sự giúp đỡ này
__ Thiệt tình! Đưa thằng bé cho bác, xem kìa, trông dễ thương phết_ mẹ Gin bồng Thiên Bảo
__ Pa mẹ đem thằng bé vào xe đi!_ Gin nói làm nó giật cả mình
__ Đừng đem em em đi chứ! Anh Gin, đừng đem Thiên Bảo đi_ nó cầm tay anh lắc đầu lia lịa
__ Nếu....em nghe lời anh^^_ Gin mún làm nó vui
__ Vâng...._ giọng nó trầm
__ Đi theo anh.._ Gin dắt nó vô xe
Từ đó, Thiên Băng cùng Thiên Bảo được chăm sóc ở nhà Gin. Nhờ đó mà nó wen Yu vs Min. Sau nửa năm, Gin rất bất ngờ vì nó đã lấy hết tất cả các bằng của mọi thứ thể thao, nghệ thuật, nội trợ, ngành y, ngành luật, ngành sư phạm,.... Anh được mời vào bang 7F. Trước đó, anh, nó, Min, Yu được ông Joy nhận làm con nuôi. Sau khi lập bang D2A, tụi nó tra thông tin và biết được nước Anh đang lâm nguy, lấy cái đó làm nhiệm vụ, cả bọn đi qua Anh một chuyến (gặp Ron lun) .Nó nói muốn qua Mỹ định cư . Mọi người dù muốn dù không cũng không ngăn cản được con bé. Càng lớn, Thiên Băng càng xinh đẹp, đến nỗi mà người nhìn không muốn chớp mắt.
Lời của tg:
~Từ đó,....câu chuyện của các nhân vật chính bắt đầu.....~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui