Ký Ức Học Trò

Tất cả mọi người rất lo lắng khi quả đấm của Quốc Trường đang lao đến thẳng Văn Thiện, quả đấm đã đến quá gần rồi. Nhưng sự lo lắng của mọi người đều vô ích, vì đại hotboy Văn Thiện đã nhanh lẹ tránh né các đòn đánh của Quốc Trường, không hề cho hắn ta chạm đến người mình. Lúc này Văn Thiện bắt đầu đánh trả, anh giữ tay Quốc Trường lại và tặng cho hắn ta hai quả đấm vào mặt rồi đưa chân đá vào bụng.

Quốc Trường theo sức đá của Văn Thiện mà văng ra xa và ngã xuống.

Tất cả mọi người đều bất ngờ, anh giỏi võ đến thế sao? Văn Thiện bước nhanh đến nắm cổ áo của Quốc Trường mà lôi lên:

"Quốc Trường, mày nghe rõ cho tao. Nếu mày còn dám đụng đến Tiểu Yến thêm một lần nữa thì tao nhất định sẽ đưa mày xuống địa ngục đấy."

Từ lời nói tới ánh mắt của Văn Thiện đều hiện rõ một sự dứt khoát, nói được thì nhất định làm được. Quốc Trường vùng vẫy, cố gỡ tay Văn Thiện ra:

"Thằng chó, mau thả tao ra."

Nó khẽ nhíu mày tỏ ra khó chịu, hắn ta có cần mắng khó nghe vậy không? Mắng người khác là chó, thế còn hắn ta là gì? Đúng là quá đáng ghét mà.

"CÁC EM DừNG TAY LẠI NGAY." - Một giọng đầy hung dữ bỗng vang lên.

Mọi người giật mình quay qua nhìn thì thấy thầy giáo Lý Hoàng đang bước đến. Tụi nó khẽ thở dài, sao hôm nay xui xẻo dữ vậy lại để ông thầy không biết đúng sai đó bắt gặp. Văn Thiện đẩy nhẹ Quốc Trường ra và quay người lượm áo khoác của mình lên rồi bước nhanh đến bên cạnh nó.

"Anh không sao chứ?" - Nó lo lắng hỏi.

Văn Thiện khẽ lắc đầu:

"Anh không sao, em đừng lo."

Thầy Lý Hoàng bước đến đứng giữa đám đông, ông ta dùng giọng tức giận hỏi:

"Đã có chuyện gì? Sao lại đánh nhau ở trường học?"

Cả đám im ru luôn. Có vài người lén rời khỏi, chẳng dám ở lại coi phim hay nữa. Thầy Lý Hoàng quát lên:

"Sao? Dám đánh nhau mà không dám trả lời hả?"

Quốc Trường lúc này giả vờ đáng thương nói:

"Thưa thầy, là Thế Phong và Văn Thiện cùng nhau đánh em đó. Nhờ thầy lấy lại công bằng giúp em ạ."

Nó thoáng ngạc nhiên, hắn ta vừa nói cái gì vậy chứ? Nó tính bước ra giải thích nhưng Văn Thiện đã nhanh đưa tay ra ngăn nó lại, anh nhìn nó mà nhẹ lắc đầu. Ông thầy Lý Hoàng trước giờ không cần biết đúng sai, thích thế nào thì thế đó nên anh không muốn nó bị phạt đâu.

"Chính là Quốc Trường tìm chuyện trước ạ." - Mọi người bất bình cùng nhau lên tiếng.


Thầy Lý Hoàng nhìn xung quanh rồi nói:

"Văn Thiện, Thế Phong, Quốc Trường, ba em đều có lỗi nên cả ba phải bị phạt. Ngay bây giờ ba em đi dọn dẹp sạch nhà vệ sinh nam cho tôi."

"Vâng ạ." - Ba người con trai nhẹ gật đầu.

Rồi cả ba quay lưng đi cùng với thầy Lý Hoàng. Lúc đi ngang qua nó với Huỳnh Thủy thì Văn Thiện nói khẽ:

"Huỳnh Thủy, nhờ em đưa Tiểu Yến lên phòng Y Tế để xử lí vết thương nha."

Huỳnh Thủy nãy giờ vẫn khoác vai nó, vì sợ nó lại ngốc nghếch chạy đến chỗ nguy hiểm như mọi lần. Nghe Văn Thiện lên tiếng nhờ thì nhỏ nhẹ gật đầu:

"Vâng em biết rồi."

Phim hay đã không còn thì mọi người nhanh chóng rời khỏi. Nó khẽ nhíu mày lại, rốt cuộc đã có chuyện gì mà làm Quốc Trường bỗng nhiên nóng giận và tìm chuyện với Thế Phong như vậy chứ?

"Thủy, mày mau điều tra rõ chuyện này cho tao đi." - Nó lúc này bỗng dùng giọng điệu ra lệnh.

Huỳnh Thủy thoáng ngạc nhiên, bây giờ kể cả nó cũng tức giận luôn sao?

"Khỏi điều tra. Vì cái video này trên trang wed của trường nè!" - Huỳnh Thủy đưa điện thoại đến trước mặt nó và nói.

Ở trước mặt nó lúc này là một video quay Thế Phong với Văn Thiện vu vơ hát cùng nhau một bài hát, còn có vài dòng chữ nữa. Ghi là:

"Anh Thiện và anh Phong hát hay hơn cấp lần nhóm hotboy cũ. Nhóm đó nên gỡ bỏ đi."

Xem xong nó tỏ ra bực tức, trang wed của trường này chẳng nên có chút nào. Chỉ luôn khiến cho người gặp rắc rối thôi, chẳng giúp đỡ được gì.

...

Đang trong giờ học mà nó cứ nhìn ra cửa sổ như người mất hồn, chẳng hề tập trung vào những sách vỡ ở trước mặt mình. Hạ Vy ngồi bên cạnh vô tình quay qua trông thấy nó đang đơ người ra thì ngạc nhiên, ủa không phải trước giờ học môn văn nó luôn tập trung ư? Sao nay lại... À chắc nó đang lo lắng vì Văn Thiện bị phạt dọn đẹp nhà vệ sinh rồi.

"Tiểu Yến, em hãy đọc tiếp đoạn cuối đi." - Cô giáo Hoài Hương bỗng gọi.

Nhưng nó vẫn ngồi đơ người ra ở đó, hình như không nghe thấy. Trên bục giảng cô Hoài Hương lại lên tiếng gọi:

"Tiểu Yến."

Nó vẫn im lặng khiến cả lớp đều quay đầu nhìn, sao nó to gan vậy dám không trả lời cô giáo. Hạ Vy vỗ lên vai nó một cái:


"Tiểu Yến, cô giáo đang gọi kia."

Nó giật mình đứng dậy, khuôn mặt nó lúc này ngốc nghếch hết chỗ nói luôn.

"Cô gọi em à?" - Nó bối rối.

Cô Hoài Hương nhìn và nhỏ nhẹ nói:

"Cô bảo em đọc tiếp đoạn văn mà cô vừa đọc."

Nó hoá thành tượng đá, đọc tiếp là đoạn nào? Nãy giờ nghe thấy một câu chữ nào thì nó chết liền đó, bây giờ phải làm sao đây? Hạ Vy lúc này bỗng đưa tay lên và đứng dậy:

"Để em đọc tiếp nhé, được không cô?"

"Được, em đọc đi." - Cô Hoài Hương nhẹ gật đầu.

Nó chấp hai tay lại nhìn Hạ Vy và nói khẽ:

"Cảm ơn nhé bạn thân."

Hạ Vy chỉ liếc nhìn nó một cái rồi cầm sách lên và đọc lớn cho cả lớp cùng nghe. Nó ngồi xuống và thở ra nhẹ nhõm, tí chút nữa là chết rồi.

...

"RENGGGGGGGGG." - Tiếng chuông tan học cuối cùng vang lên.

Sau khi cô Hoài Hương bước ra khỏi lớp thì Huỳnh Thủy và Lùn vội chạy xuống bàn của nó với Hạ Vy. Cô bạn Yến Nhi cũng đi theo, chỉ không vội như hai người kia thôi.

"Tặng mày nè Vy." - Huỳnh Thủy với Lùn đưa đến trước mặt Hạ Vy hai hộp quà và đồng tâm nói.

Hạ Vy ngạc nhiên nhìn hai hộp quà trước mặt mình:

"Là ý gì?"

Lùn cười cười:


"Ngày mai là sinh nhật của mày mà tụi tao lại bận nên giờ tặng quà cho mày trước..."

Hạ Vy cầm lấy quà từ tay hai cô bạn của mình và hỏi:

"Mai là chủ nhật mà bận hả? Bận hẹn hò, phải không?"

Huỳnh Thủy với Lùn nở nụ cười thật tươi và nhẹ gật đầu. Hạ Vy mỉm cười:

"Tao cảm ơn tụi mày nhé."

Rồi cô nghiêng đầu nhìn Yến Nhi:

"Quà của mày đâu?"

Yến Nhi vui vẻ nói:

"Anh Lâm đã hẹn tao chiều mai đến ăn sinh nhật của mày rồi. Vậy sao phải tặng quà trước chứ?"

Hạ Vy vui vẻ gật đầu:

"Ok. Giờ chúng ta xuống căn teen ăn trưa đi."

Nó nhìn mọi người mà nói:

"Tao muốn đi xem thử tụi người anh Văn Thiện giờ sao rồi. Tụi mày cứ xuống căn teen ăn trưa đi."

Bốn cô bạn nghe xong liền nhíu mày nhìn nhau, mới tan học thì chắc ở nhà vệ sinh nhiều người lắm. Tụi người Văn Thiện lại dọn dẹp ở nhà vệ sinh nam thì sao nó đến được chứ? Huỳnh Thủy bước tới khoác vai nó và cười nói:

"Chúng ta đi ăn trưa đi, rồi tao sẽ cùng với mày đi thăm anh Thiện và anh Phong nha."

Nhỏ không cho nó có cơ hội từ chối, trực tiếp kéo nó xuống căn teen ăn trưa luôn.

...

- 30 phút sau, ở nhà vệ sinh nam.

Sau khi ăn trưa xong thì nó với Huỳnh Thủy mua ba chai nước đi đến nhà vệ sinh nam để xem thử Văn Thiện, Thế Phong, Quốc Trường đã dọn dẹp xong chưa.

Tụi nó vừa bước vào thì đã nhìn thấy Văn Thiện và Thế Phong đang lau nhà, trên khuôn mặt hai người con trai đầy mồ hôi.

"Các anh nghỉ tay chút để uống nước đi." - Nó bước đến nói.

Văn Thiện vừa nhìn thấy nó thì vội lùi bước:

"Khoan dã Tiểu Yến, em đừng đến gần anh."


Nó khó hiểu nhìn Văn Thiện:

"Anh sao vậy?"

Văn Thiện vội lắc đầu:

"Người của anh giờ rất bẳn và rất hôi, em đứng xa anh chút đi."

Giờ nó mới để ý, cả người của Văn Thiện đều ướt. Huỳnh Thủy bước đến đưa chai nước lạnh cho Thế Phong và hỏi:

"Lại có chuyện gì nữa sao?"

Thế Phong nhận lấy chai nước lạnh từ tay cô bạn thân và gật đầu:

"Lúc nãy Trường đã lấy chậu nước ghê tạt thẳng vào Thiện rồi giả vờ không cố ý."

Huỳnh Thủy và nó nghe xong liền nhíu mày, lại là hắn ta nữa. Nó bước nhanh đến nắm lấy cánh tay Văn Thiện và nhẹ lắc đầu:

"Em không để ý đâu. Anh uống nước đi."

Văn Thiện nở nụ cười hạnh phúc:

"Anh cảm ơn em."

Rồi anh uống một hơi hết chai nước luôn, anh thật sự rất khát.

"Rầm!!!" - Một tiếng thật chói tai bỗng vai lên.

Mọi người quay lại nhìn thì thấy một cái chậu đang lăn qua lăn lại ở dưới đất và Quốc Trường hung hăng đứng đó. Thế Phong bực mình hỏi:

"Mày lại muốn gì đây? Bị phạt từ sáng giờ chưa đủ sao?"

Huỳnh Thủy bước nhanh kéo Thế Phong lại và lắc đầu:

"Thôi bỏ đi, đừng để ý đến loại người này nữa. Chúng ta về."

Lúc Huỳnh Thủy và Thế Phong với Văn Thiện tính quay lưng đi, rời khỏi thì nó bỗng bước đến đối diện với Quốc Trường và đưa chai nước. Khuôn mặt dễ thương của nó lúc này đầy nghiêm túc:

"Quốc Trường, chuyện giữa ba anh cứ để vậy hoài không phải cách. Hiện giờ tôi có cách hay."

Mọi người nghe xong rất ngạc nhiên và đều tò mò, cách mà nó vừa nói thật ra là cách gì?

******Hết chương 65*********

Đọc tiếp nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận