Là Anh Nợ Em


Ngày Debut

Tiểu Hàm: Chỉ còn 10 ngày nữa làm ngày diễn ra concert debut rồi nên các cậu phải cố gắng hết sức nhé

Chu Thần: Chắc chắn rồi em yên tâm

Tân Hàng: Em cứ yên tâm anh sẽ cố gắng hết sức mà

Tiểu Hàm: Em không muốn thấy các anh rời xa nhau đâu đó

Tử Hàn: Chắc chắn tụi anh sẽ được debut cùng nhau (nhìn cô)

Tiểu Hàm: Cố lên (nhìn các anh cười)

“Trong những ngày tập luyện vất vả cũng đã đến ngày diễn ra buổi concert, cô ở đằng sau sân khấu lo lắng không biết các anh có được debut cùng nhau không.

, khi các anh trình diễn xong các anh vào lại sau sân khấu để thay đồ”

Tiểu Hàm: Các cậu cố lên nha đừng lo lắng quá

Chu Thần: Em yên tâm, đừng lo lắng quá (ôm cô)

“Khi họ nghe câu này của cô bớt lo lắng hơn và tiếp tục cho phần diễn tiếp theo cũng đến tiết mục cuối cùng xem ai sẽ là người được debut, các anh quay lại sau sân khấu với vẻ mặt buồn, cô thấy vậy liền an ủi các anh”

Tiểu Hàm: Các cậu đừng buồn nữa dù có thế nào em vẫn sẽ ủng hộ các anh mà (rưng rưng)

“Bỗng nhiên các anh lại cười, cô với vẻ mặt ngây ngơ ra không hiểu các anh cười về chuyện gì”

Trương Kỳ: Tụi anh được debut hết rồi (nhìn cô cười)


Tiểu Hàm: Thật á, các anh làm em hết cả hồn

“Chu Thần đi tới ôm cô vào lòng và nói”

Chu Thần: Anh debut được rồi anh chắc chắn sẽ cưới em (nói nhỏ với cô)

“Cô chỉ biết nhìn anh cười trong hạnh phúc”

Ngày Hôm Sau

Chu Thần: Hay hôm nay chúng ta đi chơi để em mừng đi

Tân Hàng: Ý hay đó

Trương Kỳ: Hay chúng ta đi leo núi đi

Tiểu Hàm: Được đó, cũng lâu rồi không vẫn động

Tử Hàn: Vậy thì chúng ta đi thôiiii

“Cô và các anh lên xe để đi tới địa điểm leo núi”

Tân Hàng: Chu Thần à, cậu nắm tay em ấy nãy giờ rồi đó

Chu Thần: Kệ tớ, em ấy là vợ của tớ mà

“Anh từ nắm tay chuyển qua ôm cô”

Trương Kỳ: Tụi mình có đi nhầm xe không nhỉ

Tiểu Hàm: Thôi mà các anh chọc em hoài

“Đã đến địa điểm leo núi”

Tân Hàng: Chúng ta bắt đầu đi leo núi thôi nhanh đi kẻo trời tối đó

Chu Thần: Được rồi, chúng ta bắt đầu leo núi đi

“Anh đi lại Tiểu Hàm và nắm tay cô”

Chu Thần: Để anh dẫn em lên

Tiểu Hàm: Vâng

Chu Thần: Cẩn thận coi chừng té đó

Tiểu Hàm: Sao anh tìm được chỗ này hay vậy?

Chu Thần: Anh biết em thích ngắm cảnh đẹp nên mới tìm thấy nơi này đó

Tiểu Hàm: Chu Thần…

Chu Thần: Hả?


Tiểu Hàm: Yêu anh quá đi mất

Chu Thần: Em đáng yêu quá đi (xoa đầu cô)

“Khi mọi rồi đang chơi rất vui thì bỗng nhiên cô thấy hơi chóng mặt”

Tiểu Hàm: Em cảm thấy hơi mệt

Chu Thần: Sao em đổ mồ hôi dữ vậy

Tiểu Hàm: Em thấy hơi nóng

Chu Thần: Em bị say nắng rồi, chúng ta về nhà thôi (lo lắng)

Trương Kỳ: Em ấy bị sao vậy?

Tử Hàn: Em ấy bị say nắng rồi chúng ta đi về nhà đi

“Anh cõng cô đi xuống núi”

Tân Hàng: Cậu nhớ cẩn thận đó Chu Thần

Chu Thần: Tớ biết rồi

“Sau khi về tớ nhà anh bế cô vào phòng và vào bếp nấu gì đó cho cô ăn”

Trương Kỳ: Cậu biết nấu ăn à?

Chu Thần: Tớ… tớ không nhưng tớ sẽ cố gắng

Trương Kỳ: Vậy để tớ phụ cậu

“Sau khi cô ngủ dậy nhìn thấy Tử Hàn ngồi bên cạnh”

Tử Hàn: Em dậy rồi à để anh kêu Chu Thần lấy cháo cho em ăn


Tiểu Hàm: Vâng

Chu Thần: Cháo đến rồi đây

Chu Thần: Em ăn thử đi cháo anh nấu đó

Tiểu Hàm: Anh biết nấu hả?

Chu Thần: Em ăn thử đi rồi cho anh cảm nhận

“Cô ăn thử và thấy nó rất nhạt cô liền bật cười”

Chu Thần: Em… em thấy sao có ngon không?

Tiểu Hàm: Ngon (nhìn anh cười)

“Anh cũng ăn thử và thấy nó rất nhạt anh nhìn cô cười”

Chu Thần: Thôi để anh ra ngoài mua sữa cho em uống đỡ vậy (cười)

“Cô định đi ra dọn dẹp đồ, cô đột nhiên choáng váng ngất đi”

Chu Thần: Hàm Hàm em tỉnh lại đi đừng làm anh sợ (lo lắng)

Tân Hàng: Mau gọi cấp cứu đi

Tử Hàn: Em đừng có giỡn nha không vui đâu đó Tiểu Hàm




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận