Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi

Trì Thái Hi và Tiểu Quất ngồi ở hành lang, chân duỗi về phía trước, mỗi người cầm một thanh nam châm chơi đùa, cố ghìm hai nam châm cùng cực về một chỗ. Bây giờ là lúc nghỉ trưa, trường học đối với giờ nghỉ trưa không yêu cầu khắt khe lắm, cũng không quản quá nghiêm ngặt. Cho nên trong phòng học, trừ bỏ ngủ, người thì đọc sách đến ngẩn ra, người ăn cơm, những người khác có kẻ chạy đi chơi bóng ngoài sân, có kẻ xuống vườn trường, đa số còn lại chẳng biết đi đâu.

“Tiểu Quất ~ tên của cậu có phải là tên một loại cây không?” Trì Thái Hi đem nam châm trong tay cố sức ép vào lòng bàn tay Tiểu Quất. Mỗi khi cậu nghĩ đến muốn chạm vào tay Tiểu Quất thì lại có một lực đẩy ngăn cách bọn họ.

Cậu cũng biết đây là do nam châm cùng cực đẩy nhau nhưng vì chuyện càng khó khăn thì lại càng khiến nó trở nên thú vị. Giống như Tiểu Quất có ý tưởng muốn ép hai nam châm cùng cực sát nhau, hắn cảm thấy thật đáng yêu.

“Ừ, tên của tớ được lấy từ chuyện hoa cúc vàng, Tình Thiên truyện, hoàng trong màu vàng, vốc nước cúc. Nghe rất nữ tính nên tớ không thích. Tớ để mọi người gọi là Tiểu Quất, bởi vì… tớ thích cây quýt” Tiểu Quất hừ nhẹ hai tiếng phủ định, chuyên tâm nhìn nam châm trong tay hai người, chỉ có lúc nói mình thích cây quýt mới ngẩng mặt lên, nhìn Trì Thái Hi nở một nụ cười nhẹ ngọt ngào.

“Tiểu Quất, nghe thật đáng yêu”.

“Ít nhất không giống nữ sinh nha”.

“Ha ha” Trì Thái Hi nghe xong cười cười. Không giống sao? Cậu cảm thấy được hình như là rất giống nha, Tiểu Quất thích là tốt rồi, hơn nữa thật đáng yêu, rất thích hợp với cậu.

“Vậy cậu cũng kọi (gọi) tớ là Tiểu Trì đi. Nghe như vậy thân mật hơn” Trì Thái Hi nghĩ nghĩ, cười đề nghị.

Tuy rằng nghe vậy thân mật hơn nhưng trên thực tế thì thân hay không với cách gọi căn bản không có chút quan hệ gì.

“Không cần, gọi cậu là Đại Trì đi, bởi vì cậu trông cũng khá cao to” Tiểu Quất mím môi nói. Trong lòng thầm đánh giá, tuyệt đối không chịu thừa nhận mình tương đối nhỏ nhắn, lấy mình làm chuẩn, lớn hơn mình thì coi là lớn, nhỏ hơn mình thì kêu là nhỏ;  còn bản thân mình vĩnh viễn là “chuẩn không cần chỉnh”. q(>o


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui