Lạc Mất Một Người Thương

Hàn Long Phi lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước ly rượu trong tay của anh rơi xuống tạo nên tiếng vỡ chói tai khiến cho mọi người cùng quay đầu lại nhìn làm cho Hàn Long Phi bực mình quát: “ Cô là người đầu tiên dám từ chối tôi…hôm nay tôi sẽ…”

Hàn Long Phi chưa kịp nói hết câu thì đã nghe giọng của Thịnh Khải Luân vang lên: “ Hàn tổng, không biết VỢ CỦA TÔI nghịch cái gì lại chọc giận tới cậu tôi thay mặt cô ấy xin lỗi cậu một tiếng có được không?!” vẻ mặt của Thịnh Khải Luân vô cùng điềm tĩnh lại toát lên vẻ phong trần mê hoặc lòng người.

Mọi người kinh ngạc nhìn về của Thịnh Khải Luân đang tiêu soái bước tới, trái tim của Diệp Hạ Lam cũng chấn động một cái bởi vì lần này anh lại thốt lên ba từ “ vợ của tôi” ở chốn đông người như thế.

Có phải là anh đã nghĩ thông suốt chấp nhận cô rồi hay không?!

Diệp Hạ Lam thấy Thịnh Khải Luân mặc một bộ vest màu cà phê sữa nhạt đứng gần đó liền chạy tới nấp sau lưng anh thì thầm giải thích: “ Anh ta cứ ép em uống rượu nhưng em không đồng ý…em không phải cố ý đâu”.

Nhìn cái vẻ hoảng sợ hoang mang của Diệp Hạ Lam, Thịnh Khải Luân liền nắm lấy tay cô lên tiếng trấn an tinh thần cô:” Không sao có anh ở đây rồi đừng sợ”.

Khoảnh khắc đó Diệp Hạ Lam cảm thấy rất ấm áp và an toàn, dù là trời xanh có sụp xuống cô cũng tin là Thịnh Khải Luân đủ sức chống đỡ để bảo vệ mình.


Sự thay đổi cách xưng hô cũng như thái độ quan tâm dịu dàng của Thịnh Khải Luân đã giúp mối quan hệ của anh và Diệp Hạ Lam tiến xa hơn một bước rồi.

Hàn Long Phi nghe Thịnh Khải Luân nói vậy liền giật mình quay người lại: “ Cô…cô ấy là vợ của cậu sao Khải Luân?”.

Thịnh Khải Luân gật đầu: “ Phải, không biết vừa rồi cô ấy làm gì mà khiến cậu giận dữ như vậy có thể nói cho tôi biết không?”.

Hàn Long Phi mỉm cười lấy lệ: “ À chỉ là chút hiểu lầm thôi không có gì đâu to tát đâu cũng là lỗi của tôi làm Thịnh tam thiếu phu nhân hoảng sợ tôi thật có lỗi”.

Hàn Long Phi liền nhìn qua Diệp Hạ Lam: “ Thịnh tam thiếu phu nhân tôi thành thật xin lỗi vì đã làm cô hoảng sợ… cô đừng nghĩ gì nhiều nhé tôi chỉ đùa một chút thôi nếu từ đầu biết cô là vợ của Khải Luân thì tôi đã không làm vậy rồi…mong cô bỏ qua cho”.

Diệp Hạ Lam nhìn Thịnh Khải Luân rồi nói: “ Em…em… muốn rời khỏi đây”.

Hàn Long Phi liền bước lên phía trước chặn Thịnh Khải Luân và Diệp Hạ Lam lại: “ Ơ kìa cô muốn tôi làm sao thì mới bỏ qua chuyện này đây…cô bỏ đi như vậy Khải Luân sẽ nghĩ gì về tôi đây…tôi thật lòng xin lỗi cô mà”.

Thịnh Khải Luân liền lên tiếng nói với Diệp Hạ Lam:“ Lỗi cũng tại anh không giới thiệu hai người làm quen trước cho nên mới có cục diện này hay là em bỏ qua một lần đi nha Hạ Lam”.

Anh đã nói vậy thì cô còn có lựa chọn khác sao chứ!

Hàn Long Phi tươi cười nói: “ Tên của tôi là Hàn Long Phi là bạn học và bạn trong giới kinh doanh của Khải Luân rất vui khi được làm quen với phu nhân đây”.

Diệp Hạ Lam vẫn còn e dè không vui nhưng vẫn cố mỉm cười:“ Anh đừng gọi tôi là phu nhân này phu nhân nọ tổn thọ lắm gọi tôi Hạ Lam là được rồi…dù sao tôi cũng nhỏ tuổi hơn anh cơ mà”.

“ Được, cái tên của cô rất đẹp nha”.


“ Cảm ơn anh quá khen rồi”.

Hàn Long Phi nói với Thịnh Khải Luân:” Vừa rồi tôi không biết cô ấy là vợ cậu cho nên mới hành xử như vậy mong cậu đừng để trong lòng nha”.

“ Con người cậu tôi hiểu rõ mà không có gì đâu”.

Hàn Long Phi liền nhìn sang Nghiêm Quân Nghị:“ Còn không mau bảo người mang nước trái cây đến cho Thịnh phu nhân đi”.

“ Dạ tôi làm ngay”.

Hàn Long Phi nói với Thịnh Khải Luân và Diệp Hạ Lam: “ Hai người cứ tự nhiên chơi vui vẻ nha”.

Thịnh Khải Luân gật đầu mỉm cười: “ Cảm ơn cậu nhiều”.

Hàn Long Phi rời đi Thịnh Khải Luân quay người lại nhìn Diệp Hạ Lam rồi hỏi: “ Không sao chứ???”.

Diệp Hạ Lam lắc đầu rồi thở dài nói: “ Ngay từ đầu đã bảo em không thích hợp đến những nơi như thế này rồi mà…suýt chút nữa là gây ra hiểu lầm giữa anh và người bạn kia của anh rồi”.


“Thịnh tam thiếu phu nhân cũng nên tập thích nghi đi là vừa sau này em còn phải theo anh tham dự tiệc kiểu này dài dài cơ mà cũng nên tập uống chút rượu đi ha”.

Diệp Hạ Lam nhíu mày: “ Uống nhiều rượu không tốt cho sức khỏe sau này sẽ bị bệnh đó”.

Thịnh Khải Luân nắm tay Diệp Hạ Lam hòa vào những người đang khiêu vũ: “ Chúng ta cũng khiêu vũ chứ?!”.

Diệp Hạ Lam cười khổ: “ Chắc em từ chối anh được hả?!”.

Trong lúc khiêu vũ cùng nhau Thịnh Khải Luân bất chợt hỏi: “ Em đã yêu ai bao giờ chưa???”.

Diệp Hạ Lam im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng: “ Có nhưng…em cảm thấy tình yêu của em làm người đó đau khổ vì không thể sống cùng người mình yêu thương”.

Thịnh Khải Luân vừa nghe qua đã biết người mà Diệp Hạ Lam nói đến chính là mình rồi, anh nhìn cô rồi nói:” Em sai rồi...anh nghĩ tình yêu của em đã cứu vớt cuộc đời người đó thì đúng hơn…từ bây giờ anh sẽ thử yêu em Diệp Hạ Lam”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận