Lạc Nhau Giữa Thời Không


Trong mấy ngày còn lại ở Khương phủ, ngoài lúc học lễ nghi ra Khương Uyển luôn đi lại thỉnh an trò chuyện cùng lão phu nhân.

Cũng đến viện của phu phụ Khương gia bồi dưỡng tình cảm.

Nàng cũng thường nấu đồ bỏ thêm linh tuyền đưa cho người ở trong phủ.

Đợt này tiến cung có khi sẽ là cả đời không được gặp lại nữa, nàng chỉ có thể dùng cách này báo đáp lại người Khương gia mà thôi.
Vào đầu tháng sáu, Hoàng Triều quốc đã chính thức bước vào mùa hạ.

Các tú nữ đã được tuyển cũng chính thức nhập cung.
Khương Uyển lúc này đang đứng trước cổng Khương gia nhìn lại bên trong Khương phủ một lượt.

Bên ngoài cổng lớn xe ngựa của hoàng cung đã đợi sẵn.

Lần này ngựa xa có vẻ xa hoa và khí thế hơn lần trước nhiều.

Đứng trước cửa xe đã có bốn cung nữ cùng hai thái giám đứng thẳng tắp chờ đợi.

Đằng sau lại có một nhóm các binh sĩ hộ tống.


Khương Uyển nhìn qua cảnh này lại quay sang người nhà, ai ai cũng đang dưng dưng đỏ mắt.
Đến giây phút thật sự chia ly, lòng nàng càng xem chua xót.

Ở chung mấy tháng, Khương Uyển đã yêu thương gia đình này rồi, cũng đã coi bản thân là một phần của Khương gia.
Đến đúng giở mão, Tô ma ma liền nhắc nhở.
- Giờ lành đã đến, Uyển quý nhân lên đường thôi.
Lão phu nhân, đại phu nhân, Khương thái úy và huynh đệ Khương gia đều là người có cáo mệnh hoặc chức quan trên người nên không phải quỳ.

Còn lại toàn Khương gia đều đồng loạt quỳ xuống cung tiễn Khương Uyển.
Tô ma ma đưa tay dìu nàng lên xe ngựa.

Đông Mai cùng Tiêm Tiêm mỗi người cầm theo một túi đồ nhỏ, hai nàng quay lại cúi người bái chào Khương gia một lần nữa rồi bước chân đi theo xe ngựa.
Khương Uyển nhìn lại mọi người trong nhà cùng cánh cổng lớn Khương gia, nàng muốn khắc ghi vào lòng tất cả những khuôn mặt cùng giây phút này.

Mắt nàng đã đỏ lên, từ lúc này nàng sẽ phải rời khỏi vòng tay bảo vệ của người nhà, bước vào một mơi hoàn toàn xa lạ.

Tương lai cũng không biết điều gì sẽ chờ đợi nàng phía trước, mông lung và bất an.
Chiếc xe dần dần di chuyển, nàng ngồi trong xe ngựa xa hoa, giọt lệ tràn mi, từng giọt nước mắt buồn tủi rơi xuống.

Con đường dài phía trước lúc này phải một mình bước tiếp.
Một buổi sáng mùa hạ yên bình, xe ngựa lăn bánh đưa cuộc đời của Khương Uyển rẽ vào một hướng khác, cũng không biết cuộc sống sau này của nàng liệu có yên bình như buổi sáng ngày hôm nay hay không.
Xe ngựa đi hết một canh giờ mới đến hoàng cung, lại đi thẳng về phía hậu cung mới dừng.

Phía trước đó chính là Hòa Hưng cung.

Một vị nữ quan đã đứng đợi, sau nàng ta có sáu cung nữ cùng sau thái giám đứng hai hàng.

Thấy xe ngựa đã dừng Tô ma ma bước xuống, bà nhẹ nhàng vén rèm xe lên rồi đưa tay đỡ Khương Uyển.
Nàng đạp vào chiếc ghế đặt bên dưới bước xuống.

Vị nữ quan cùng các cung nữ thái giám đều tiến lên hành lễ, mặc dù ai cũng rất tò mò vị tiểu chủ mới này nhưng không ai dám ngẩng mặt lên nhìn nàng.
Khương Uyển đã được dạy lễ nghi.

Lúc này gật đầu rồi mở miệng kêu tất cả đứng dậy, vị nữ quan liền tiến đến.

- Uyển quý nhân, ty chức là Trầm Bình phụ trách đón người tiến cung.

Lần này các vị tiêu chủ đều xuất phát vào cung cùng một canh giờ, hoàng hậu phân phó các tiểu chủ ngày đầu đường xe mệt mỏi, sẽ vào cung sắp xếp chỗ ở trước sau đó nghỉ ngơi thỏa đáng.

ngày mai mới cần đến thỉnh an người cũng không muộn.
Khương Uyển nghe xong gật đầu tỏ ý đã biết.

Trầm Bình liền đưa nàng bước vào Hòa Hưng cung đi đến Uyển Vân các, nơi ở đã được sắp xếp trước của nàng.

Hòa Hưng cung có Lương phi là chủ cung, thấy dáng vẻ ngày đó của Lương phi có vẻ cũng dễ chung sống.

Chỉ là Khương Uyển sẽ không dễ dàng tin vào bất cứ người nào, hơn nữa còn là người trong hậu cung.
Đến Uyển Vân các nàng thấy được nơi này đã được quét dọn rất sạch sẽ, gọn gàng.

Có cây có hoa, cảnh sắc tươi đẹp, cũng là một nơi tốt.
Trầm Bình nhìn nàng thấy vẻ hài lòng của nàng cũng thầm thở phào một hơi, nàng ta đã nghe nói đến danh tiếng trước kia của vị tiểu chủ này.

Vậy nên cũng có chút sợ nàng gây sự, nhưng xem ra nàng lo lắng thừa rồi.
Tiếp đó Trầm Bình cười nói với nàng.
- Phân vị của Uyển quý nhân có thể có một vị ma ma, năm cung nữ và ba thái giám hầu hạ.

Nô tỳ đã dẫn người đến đây để tiểu chủ có thể chọn lựa chọn rồi, tất cả đều là người nhanh nhẹn, trong sạch.
Khương Uyển nhướng đôi mày đẹp nhìn sang, cũng không vội vàng.

Đông Mai hiểu ý lấy ra một cái ghế, Khương Uyển mỉm cười nhàn nhã ngồi xuống rồi mới từ từ lướt qua những người này.


Sau đó nhìn về phía Tô ma ma.
Bên người nàng đã có Tô ma ma, đại cung nữ có hai người Đông Mai và Tiêm Tiêm, lúc này chỉ cần chọn thêm ba cung nữ và ba thái giám nữa thôi.

Tô ma ma hiểu ý liền mở miệng trước.
- Các ngươi tự xưng tên tuổi, quê quán, trước đây từng hầu hạ cung nào? Đều nói ra cả đi.
Cả nhóm nhìn nhau sau đó từng người tiến lên.

Đến người cuối cùng vừa xong, Tô ma ma liền cúi người thì thầm vào tai Khương Uyển.

Nghe xong nàng liếc nhìn về phía những người mà Tô ma ma đã chỉ, mỉm cười gật đầu.

Lúc này Tô ma ma mới lại lên tiếng.
- Cung nữ Thúy Nhi, Vân Mai, Trần Lan để lại.

Thái giám thì có Từ Thoan, Bá Hòa Hưng, cùng Tử Thịnh để lại.
Sáu người được điểm tên bước ra quý xuống dập đầu tạ ân.
Trầm Bình thấy nàng đã chọn xong người liền cúi đầu cung kính cáo từ Khương Uyển, sau đó dẫn những người còn lại trở về..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận