Lạc Thần Truyện


Sau khi Lạc Trần cầm lấy một ngàn đông vàng liền vui vẻ rời đi, hắn ban đầu còn đang suy nghĩ làm sao để kiếm được tiền kể mua linh dược luyện đan, vậy mà không ngờ ở đâu có một tên xui xẻo thò ra tự động dâng tiền lên cho hắn, Lạc Trần thỏa mãn trong lòng rồi đi thẳng ra cửa Ninh Phủ đi tới cửa hàng của Thiên Dược Các mua thêm mấy loại linh được.
Lần này đón tiếp hắn vẫn là Cao Mỹ Phụng, sau khi Lạc Trần đưa ra một tờ giấy ghi tên mấy loại linh được cần dùng cho Cao Mỹ Phụng rồi hẳn đi dạo quanh Thiên Dược Các một vòng rồi chở lại đã thấy Cao Mỹ Phụng đem tới một bọc lớn toàn linh dược.

Lạc Trần kiểm tra qua một hồi rồi mới thanh toán, sau khi vác một túi lớn toàn linh dược ra khỏi Thiên Dược Các, Lạc Trần liền chở thành một tên nghèo rách mồng tơi, nghèo rơi nước mắt, hơn một ngàn đồng vàng lấy được từ Lôi Minh đã bị hắn dùng trong một buổi thì tiêu hết không còn một động.
Trên đường trở về Ninh Phủ, trong đầu Lạc Trần luôn suy nghĩ rất nhiều vấn đề phức tạp như làm sao để kiếm được nhiều tiền mua linh dược luyện đan, làm sao nhanh trong tăng thực lực của bản thân lên, đồng thời cũng không để người khác phát hiện bí mật của hắn.
Bất chợt trong đầu Lạc Trần nảy ra một ý nghĩ, không phải hắn là Linh Sư hay sao, tại sao không luyện chế ra Linh Dịch rồi đem bán lấy tiền mua Linh Dược tập luyện đan.

Linh Dịch là thứ tồn tại rất hiếm đối với cả khắp Phú Xuân Thành và khắp Đại Việt Quốc cũng là như vậy, chưa kể tới Linh Dịch khó luyện chế mà là số lượng Linh Sư quá ít, cung không đủ cầu.
Để chở thành Linh Sư quá kho khăn không nói về thiên phú, ngộ tính mà chỉ tính riêng việc có tinh thần lực cao hơn người thường rất nhiều cũng đã đủ khiến cho cả triệu người bị loại từ vòng gửi xe rồi.

Trong khi đó cả Đại Việt Quốc có cả trăm triệu dân nhưng số người có thể trở thành linh sư mới chỉ chiếm không tới một phần trăm dân số, từ đó lượng Linh Dịch được luyện chế ra luôn trong tình trạng cung không đủ cầu khiến cho giá trị của Linh Dịch đối với các võ giả mà nói là rất quý báu.
Nếu như Lạc Trần luyện chế Linh Dịch sau đó đem đi bán thì khẳng định có thể thu được một lượng tài phú rất lớn.

Nghĩ là làm, Lạc Trần sau khi đi về phủ thì lần lữa đóng cửa bế quan, sau khi đem một loạt Linh Dược bầy trên bàn hắn lấy ra Hắc Diễm Thiên Tinh Đỉnh ra để trước mặt rồi tập trung tinh thần cao độ bắt đầu dùng chân khí của bản thân đánh vào trong đỉnh, sau một thời gian ngắn nhiệt độ trong đỉnh bắt đầu tăng cao.
Lạc Trần cảm nhận được nhiệt độ đã đạt tới mức yêu cầu, hắn mới chậm rãi đem một gốc Linh Dược bỏ vào trong đỉnh hai tay kết ấn liên tục đánh ra từng đợt chân khí mãnh liệt cùng tinh thần lực dồi dào bắt đầu tinh luyện.

Cứ như vậy, một gốc, rồi lại một gốc linh dược được Lạc Trần tinh luyện thành những giọt chất lỏng tinh khiết lơ lửng trong Hắc Diễm Thiên Tinh Đỉnh.
Sau chừng ba tới bốn giờ đồng hồ Lạc Trần hoàn thành công việc tinh luyện dược thủy, bước tiếp theo là hắn sẽ tiến hành dung hợp những giọt dược thủy trong đỉnh thành dung dịch hỗn hợp gọi là Linh Dược.

Chỉ thấy hai tay Lạc Trần áp nên trên đỉnh khẽ quát một tiếng.
“Dung hòa cho ta”
Chân khí của Lạc Trần liền như thác nước đổ vào hồ cuồn quận không ngừng rót vào trong dược đỉnh, khiến cho mười mấy giọt dược thủy trong đó say vòng như lốc xoáy rồi hội tụ lại thành một dài chất lỏng màu xanh lam đang phiêu du trong đỉnh.

Sau khi hoàn thành việc dung hợp linh thủy thành Linh Dịch, Lạc Trần mới có thể thở phào một hơi nhẹ nhóm, hắn bỏ nhiều sức lực như vậy chỉ đơn giản là hắn đang luyện chế không phải là loại tầm thường gì là là Linh Dược cấp hai hạo phẩm vô cùng chân quý.
Loại Linh Dược này có tên là Hồi Nguyên Dịch, dùng cho võ giả có tu vi từ Luyện Khí Cảnh trở nên mới có thể sử dụng, loại Linh Dịch này có tác dùng khôi phục chân khí trong cơ thể võ giả trong thời gian ngắn, đồng thời cũng có khả năng sử dụng trong việc tu luyện hàng ngày của võ giả giúp nhanh tróng tăng tu vi.
Lạc Trần nhanh tay lấy một lọ sứ bên cạnh sau đó đem Linh Dịch thu vào trong bình.

Tuy đã luyện thành công Hồi Nguyên Dịch cấp 2 hạ phẩm nhưng Lạc Trần vẫn cảm thấy chưa đủ, sau khoảng một giờ nghỉ lấy sức, hắn tiếp tục việc điều chế Linh Dược của mình.

Lần điêu chế này đó đã có kinh nghiệm từ trước mà trong quá trình luyện chế Lạc Trần không hề gặp khó khăn gì mà thuận lợi điều chế ra một loại Linh Dịch Khác.
Bồi Nguyên Dịch, đây là tên của loại Linh Dịch mới mà Lạc Trần chế ra, từ trong truyền thừa hắn biết được đây là loại Linh Dịch có khả năng chữa thương rất hiệu quả, cho dù là nội thương hay ngoại thường gì chỉ cần dùng một bình thì vết thương trên người sẽ nhanh tróng chuyển biến tốt, rất phù hợp với trạng thái của Lạc Trần hiện tại.
Do lần trước chiến đâu với Ninh Tài, bị ma công của hắn đả thương cơ thể, tuy Lạc Trần đã được Linh Sư của Ninh Gia cho dùng thuốc nhưng chưa khỏi hoàn toàn.

Vừa hay Bồi Nguyên Dịch này có thể khiến cho vết thương trên người Lạc Trần hoàn toàn khỏi hẳn.

Không cần suy nghĩ thêm gì mà ngửa cổ tu một hơi hết lọ Bồi Nguyên Dịch vào bụng, sau đó hắn nhanh trong đả tọa dùng Huyền Linh Cửu Chuyển Thánh Quyết đem dược lực hòa tan khôi phục thương thế.
Đến trưa ngày hôm sau, cửa phòng của Lạc Trần mở ra hắn bước ra khỏi phòng với tinh thần phấn chấn và vẻ mặt thỏa mãn.

Hôm qua sau khi hắn dùng Bồi Nguyên Đan đã khiến cho vết thương trên người khỏi thẳng, đồng thời cũng khiến cho tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng của hắn tiến thêm một chút.

Sau đó hắn có dùng toàn bộ số Linh Dược đi luyện chế Hồi Nguyên Dịch và Bồi Nguyên Dịch.
Hiện tại hắn muốn đi tới Thiên Dược Các để đem Linh Dịch bán đi nhưng không thể cứ thể mà lộ diện được, nếu như để người khách biết hắn mới bao lớn mà lại là vị Linh Sư cấp hai cao quý.

Nhất đinh sẽ gây chấn động khắp Phú Xuân Thành, nhưng điều này không làm khó được Lạc Trần, hắn đi thẳng ra cổng Ninh Phủ, tới một tiệm quần áo.
Một lúc sau từ trong tiệm đó bước ra một người cao lớn toàn thân trên dưới đều bao phủ bởi một bộ đồ màu sám khó mà nhìn ra được dung mạo hay giới tính.

Chỉ thấy người đó sau khi ra khỏi tiệm quẩn áo thì đi thẳng tới Thiên Dược Các, ngay khi ngươi thần bí đó bước vào trong tiệm liền có một vị nhân viên từ bên trong đi ra, người tới là một vị trung liên khoảng ngoài ba mươi tuổi, ông ta thấy người trước mặt ăn mặc thần bí mới chủ động tiến tới.
“Vị khách quan này không biết tới đây mua Linh Dược hay binh khí, tại hạ có thể giúp gì được cho quý khach”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui