Lạc Vào Thế Giới Cổ Tích

Tiến! hẹn gặp lại! –Trang nói trong nước mắt rồi chạy theo chúng tôi. Uả sao tôi thấy mình giống người đang ngăn cản tình cảm của hai người bọn họ vậy? Haizzz thôi chạy trước đã…Sau khi bỏ xa binh lính một đoạn chúng tôi liền dừng lại thở dốc, bây giờ nhìn lại mới thấy lọ lem đã khôi phục lại bộ váy rách nát còn Trang quay lại với bộ váy dã ngoại màu xanh lam.

Vậy là phép thuật của em đã hết tác dụng rồi –ki ki thở dài.

Thôi không sao mà tôi cũng đã có một buổi tối tuyệt vời…tuyệt vời –lọ lem mỉn cười. vui vẻ còn Trang chỉ im lặng cúi đầu,rồi chúng tôi cùng nhau đi về nhà hôm nay ai cũng mệt rồi mà!

NHANH LÊN HÔM NAY SỨ GIẢ SẼ ĐẾN ĐÂY ĐỂ CHO CHÚNG TA THỬ GIÀY ĐẤY!!!!! –giọng “oanh vàng thỏ thẻ chim sẻ chạy đàn” của mụ gì ghẻ vang lên khiến chúng tôi không tài nào ngủ được liền ngóc đầu dạy.

Hừ chẳng biết mụ ta…Khoan! Thử giày ư? –Nhung làu bàu chợt giật mình rồi nhìn sang Trang.

A! cơ hội đây rồi –Trang reo lên đầy vui mừng, là sao???

Vậy ta mau đến chỗ sứ giả thôi! –lọ lem vui vẻ gật đầu chợt tôi thấy một bóng người bước lên cầu thang.

Um ba la –nhanh như cắt ki ki liền đọc thần chú biến chúng tôi thành con chuột sau đó chui vào gầm giường.

“Cạch” cửa đột nhiên bị khóa trái tiếp theo đó là tiếng kêu thảm thiết của lọ lem:

-Dì…dì con xin dì mở cửa ra đi.

Hả??? lọ lem bị nhốt rồi ư? Làm sao đây! –tôi nhăn mày lên tiếng còn ki ki thì trầm mặc suy nghĩ.

Được rồi tớ và Ngọc sẽ đi lấy chìa khóa –Trang liền lên tiếng khiến tôi giật mình sao lại lôi tôi đi theo? Tôi sợ lắm!hu hu hu.

Tớ đi với –Nhung mỉn cười mắt sáng trưng haizz nhỏ thích phiêu lưu mà nhưng đoa là nhỏ chứ sao lại lôi cả tôi vào?!

Được ta đi –Trang gật đầu rồi xách cổ tôi đi cùng. Chúng tôi nhanh chóng xuống cầu thang bắt gặp một người đàn ông to lớn để râu quai nón đang thử giày cho hai cô gái “Huyền Diệu” (Nhân vật trong cô gái xấu xí he he) xem họ kìa chẳng có chỗ nào là thục nữ hết đi hoài mà đâu có vừa đôi giày.


Chiếc chìa khóa ở trong túi mụ ta! –Trang liền chỉ vào túi váy bà “tắc kè”.

Trời!! sao lấy được? –tôi lo lắng, khó thế này có chúa mới giúp được.

Hừm ở dưới này đợi nhé! –Trang nòi trồi từ từ leo lên bàn, rất may nhỏ là chuột nên không có vấn đề gì hết. Khi lên đến nơi nhỏ liền lại gần chỗ mẹ kế của lọ lem chui vào trong, tôi và Nhung chỉ biết dõi mắt theo lòng vô cùng sợ hãi.

Meo…meo –chợt có tiếng kêu phát ra từ đằng sau chúng tôi khiến tôi giật mình lạnh gáy từ từ quay lại.

Nh…Nhung –tôi lắp bắp gọi nhỏ.

Sao vậy? –Nhung vẫn mải dõi theo Trang nên không chú ý xung quanh.

Con…con…mèo –tôi mếu máo chỉ về phía con mèo màu đen với đôi mắt đáng sợ nhìn chúng tôi như muốn giết người xí lộn giết chuột vậy hu hu.

Kệ con….Á mèo! –Nhung hoảng loạn lôi tôi chạy đi hơ hơ. Sau đó tôi và Nhung chốn sau một cái chổi thầm cầu nguyện nói không tìm thấy.

Meo…meo –Con mèo liền dùng móng cố khều chúng tôi ra.

Hừ đồ mèo hư! –Nhung tức giận nhảy lên đầu nói đá mạy một cái vào mắt, ngay lập tức con mèo kêu lên một tiếng lấy tay ôm mắt, Nhung liền mất đà ngã xuống sau đó nhỏ liền kéo tôi chạy tiếp được một lúc không thấy nói đuổi theo tôi và Nhung liền dừng lại thở hổn hển.

Nó đâu rồi nhỉ? –Nhung nhìn quanh rồi thở phào nhẹ nhõm.

Méo... –bỗng nhiên con mèo đen đó xuất hiện đắng sau Nhung liền chộp lấy nhỏ tôi liền bị hất văng ra xa.

Buông ta ra đồ bẩn thỉu –Nhung hoảng loạn đấm đá lung tung nhưng con mèo vẫn không chịu bỏ.

Thả bạn ta ra –tôi hét lên liều mạng tiến về phía trước,tôi thề sẽ không bao giờ nuôi mèo, sau đó tôi nhanh chóng giật lấy râu của nó con mèo gào lên rồi thả Nhung ra. Xem ra tôi chọc tức nó thật rồi! Mắt nó long lên sòng sọc đầy tức giận tiến về phía tôi, xem ra mạng này khó giữ rồi… hu hu con có lỗi với ba mẹ good bye! Tôi liền nhắm mắt đợi chờ cái chết đang cận kề nhưng…


1 giây…

2 giây…

3 giây…

Uả sao mày không ra tay? –tôi ngạc nhiên mở mắt thì thấy nó đã xỉu từ lâu. Là Trang! Nhỏ đã dùng chìa khóa đáng ngất nó.

Cậu lấy được rồi à? Tốt quá mau đi thôi –Nhung mỉn cười chạy lại gần, sau đó chúng tôi liền lấy chìa khóa mang lên tầng và các bạn đã biết kết cục như thế nào rồi phải không? Đương nhiên là lọ lem đã đi vừa giày sau đó được rước về cung thật là một kết thúc có hậu!

Tốt rồi chúng ta sang chuyện khác thôi –tôi mỉn cười nhìn theo xe lọ lem.

Không đúng! –ki ki liền nhíu mày.

Hả? –tất cả ngạc nhiên.

Rõ ràng sau mootjx câu truyện sẽ có cánh cửa bước sang câu truyện mới, sao không có nhỉ?! Chẳng lẽ… - ki ki đăm chiêu suy nghĩ khiến chúng tôi giật mình cùng đồng thanh:

-Câu truyện chưa kết thúc!

Mau tới lâu đài thôi –Trang lo lắng lên tiếng rồi ki ki hóa phép đưa chúng tôi tới lâu đài. Lúc này cả tòa lâu đài đang bận rộn chuẩn bị cho lễ cưới nên không ai để ý tới bọn tôi hết, càng tốt dễ hành động hơn.

Uả? Trang đâu rồi nhỉ? –Nhung ngạc nhiên nhìn xung quanh. Hả chẳng lẽ nhỏ đi tìm chàng trai tên Tiến? Hừ thật là việc gấp như thế mà vẫn còn thời gian đi tìm hắn!

Mọi người –một lúc sau Trang cũng quay lại.


Hừ cậu đi đâu vậy? –tôi cau có mặt mũi nhìn nhỏ.

Tớ thấy một người hầu rất khả nghi nên đi theo hóa ra đó là mụ dì ghẻ bà ta cho thuốc độc vào một ly nước –Trang liền giải thích đôi mắt không giấu nổi lo sợ.

Chết rồi chắc của lọ lem đó mau đi thôi –Nhung nói rồi cùng chúng tôi bước đi, đến giữa cung điện thì có một bữa tiệc ở đó có lẽ dành cho lọ lem.

Các cô là ai? Không được vào! –lập tức chúng tôi bị binh lính chặn lại không cho vào.

Không được chúng tôi có việc rất gấp –tôi vội vã nói nhưng họ vẫn không cho vào.

Cho họ vào đi –một giọng nói vang lên.

Tiến?! –Trang ngạc nhiên.

Tuân lệnh –đám lính cúi đầu mời chúng tôi vào.

Sao cậu biết tôi ở đây? –Trang liền chạy lại gần Tiến.

Tôi đoán –cậu mỉn cười dịu dàng (sao giống thần giao cách cản quá vậy?).

A –Trang như phát hiện ra điều gì đó liền chạy thật nhanh tới chỗ lọ lem hất đổ ly nước của cô sau đó có một con mèo chạy lại liếm.

MEOOO –kết quả nó rống to rồi…

Bắt lấy mụ ta –hoàng tử liền hét lên thì ra đó là mụ dì ghẻ muốn hãm hại lọ lem may quá hú hồn!

Gừ… con bé đáng chết! Ta phải giết mày mới được –mụ ta hét lên rồi rúi ra con dao lao thẳng về phía…Trang.

TRANG!!!!!! –tôi và Nhung hét lên cố chạy nhanh về phía nhỏ nhưng đã không kịp nữa, không…không thể nào!

TRANG MAU CHẠY ĐI!!!! –tôi gào lên tuyệt vọng tôi đã mất chị rồi không thể mất thêm con bạn thân được! không…không.


“Phập” một tiếng động vang lên trong không gian đầy tĩnh lặng cả người tôi đông cứng lại còn Trang… mắt nhỏ mở to ra vì người hứng dao là…

TIẾN!!!! –Trang lại gần cậu nước mắt không biết từ bao giờ đã chảy ra

-------------------------------------

Ngay lập tức mụ dì ghẻ độc ác bị lôi đi, đức vua thì ngất xỉu, lọ lem và hoàng tử đứng lặng người.Tất cả chỉ biết đứng nhìn người con gái đang ôm chặt chàng trai không biết từ bao giờ toàn thân cô ướt đẫm máu của cậu.

Tiến làm ơn đừng chết…xin cậu –Trang khẩn thiết nhìn Tiến nước mắt tuôn nhiều hơn

Làm ơn đừng khóc…cố gắng sống tốt nhé! Tôi…sẽ không…bao…giờ…â…ân … hận…vì…đã…yê...yêu…e… -Tiến mỉn cười đầy hạnh phúc bàn tai đầy máu đưa lại gần khuôn mặt Trang muốn lau nước mắt cho cô nhưng sao cậu cảm thấy quá xa vời và… “Bộp” cánh tay cậu buông thõng xuống.

AAAAAA –Trang hét liên đau đớn nước mắt không ngừng rơi, cô ôm chặt cậu cố tìm một chút hơi ấm của cậu nhưng tất cả chỉ là mùi máu hòa với nước mắt, trái tim cô như ai bóp nghẹn dù ai có gọi cô nhưng cô quyết không buông… cô không thể buông tay…

-----------------------------------------

“tinh” đột nhiên một cánh cửa màu nâu gỗ sồi xuất hiện trước mặt chúng tôi.

A cánh cửa bước sang câu truyện khác –ki ki thốt lên nhưng sau đó con bé lặng thinh nhìn Trang.

Trang đi thôi! –tôi buồn bã khẽ nói nhưng nhỏ vờ như không nghe vẫn ôm chặt thân thể lạnh ngắt của Tiến haizzz.

Tình yêu…một mối tình đep…yêu mà không thể đến bên nhau…một tình yêu thủy chung khiến trời xanh cảm động –một giọng nói vang lên khiến chúng tôi giật mình, một vần sáng bao lấy nhỏ và Tiến sau đó một bà lão tóc màu bạc đôi mắt hiền từ xuất hiện lại gần Trang.

Đừng khóc nữa cô bé bởi vì duyên mệnh giữa hai người chưa hết đâu –bà lão mìn cười khẽ thì thầm vào tai Trang khiến nhỏ ngạc nhiên mở to mắt.

Cảm ơn bà! –mặt Trang như rạng rỡ lên nhỏ liền mỉn cười ôm lấy bà tiên sau đó chào lọ lem cùng hoàng tử.

Bà nói gì vây? –tôi tò mò lại gần.

Tình yêu của hai người chưa kết thúc đâu mà nó là sự khới đầu rồi cháu sẽ hiểu… -bà tiên nòi đầy thần bí khiến tôi ngơ ngơ ngác ngác. Rồi tất cả chúng tôi liền bước vào cánh cổng không ai nhìn lại nữa đặc biệt là Trang vì nhỏ biết vẫn có một người con trai với mái tóc nâu đôi mắt hiền từ đợi nhỏ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận