So với hắn, thú nhân kia trực tiếp hơn nhiều.
Ánh mắt nhìn Kiệt Tây như có thể phát sáng vậy, đầy nhiệt liệt.
"Thú nhân Lỗ Sâm rất tốt."
Vương Ly chân thành nói.
"Vậy sao cậu.."
Kiệt Tây không hiểu.
"Nhưng mà anh ta không thích tôi thì phải làm sao."
Cô cười nhún vai.
Vậy mà anh chàng còn không tin, ngờ vực nhìn Lỗ Sâm.
Vương Ly cười phụt: "Vì sao cậu lại cho rằng hắn thích tôi thế?"
"Sẽ có thú nhân không thích cậu sao?"
Kiệt Tây ngây thơ hỏi.
Vương Ly cười hớn hở: "Có thể đi.
Nếu không có cậu, hắn có thể thích tôi."
"Nhưng hắn không có sự lựa chọn."
"Sự lựa chọn nằm ở giống cái không phải sao?"
Kiệt Tây im lặng.
Đúng vậy.
Thú nhân nào sẽ kiếm cá chọn canh? Nếu giống cái chọn họ, cho dù không thích họ vẫn phải bấm bụng mà cố gắng thích.
Mà thú nhân nào sẽ từ chối giống cái, họ còn vì tương lai được giống cái chọn mà lấy lòng.
Cho nên họ đối với giống cái nào cũng tốt như nhau.
Như vậy nào sẽ có chuyện miễn miễn cưỡng cưỡng.
Không cần nói đến việc hắn thích ai, miễn là có giống cái chọn hắn, vậy là đủ rồi.
Cho nên khi có sự xuất hiện của cô mà Lỗ Sâm vẫn dành cho Kiệt Tây đủ sự quan tâm thì đã nói lên hắn thích anh chàng.
Mặc dù nếu cô thật sự thuận theo ý của Kiệt Tây, chọn hắn trước thì Lỗ Sâm chưa chắc đã từ chối.
Tựa như Giác Địch đã nghĩ, hắn không sợ Đồ Khải sau này sẽ đối xử không tốt với Vương Ly.
Tại thời điểm giống cái khan hiếm, chia chẳng đều được, thú nhân nào sẽ không hết mực đối với bạn đời.
Cho dù Đồ Khải có kiêu ngạo cỡ nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy.
Cho nên Giác Địch mới âm thầm thử thách Đồ Khải.
Miễn hắn có thể đủ mạnh mẽ, Giác Địch cam chịu nhìn Vương Ly đến với hắn.
Sau đó không chút ngoại lệ, hai người Kiệt Tây và Lỗ Sâm chính thức trở thành một đôi trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Khi đó, Vương Ly, giống cái đang gây tranh cãi trong mắt họ lại càng khiến người ta hào hứng vì muốn xem cô sẽ chọn ai.
Xung quanh không ngừng dâng lên tiếng bàn tán, đoán xem thú nhân nào có khả năng được chọn nhất.
Và không ngoại lệ, tên của Đồ Khải được nhắc đến nhiều nhất.
Đành chịu thôi, ai biểu hắn vừa đem dấu ấn anh hùng của mình về chứ.
Người như Đồ Khải, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này mà thể hiện bản thân.
Quả nhiên sau đó Vương Ly đã nghe hắn dõng dạc lớn tiếng đề đạc bản thân, cứ như sợ người ta nhìn không thấy mình: "Vương Ly, chắc trong lòng em đã có sự lựa chọn rồi đi."
Thời điểm này hắn lên tiếng như thể đang cổ vũ sĩ khí cho mình.
Hầu hết những thú nhân không có sức cạnh tranh hay là đã có bạn đời liền vỗ tay tiếp sức cho hắn.
Không khí trỏ nên nóng rực, nhiệt liệt vô cùng
Vương Ly bên tai nghe tiếng họ thúc giục, nụ cười trên môi vẫn không thay đổi.
Chỉ là ý cười không đến đáy mắt.
"Vương Ly..."
Kiệt Tây không hiểu được suy nghĩ của cô, lại vô thức lo lắng gọi.
Vương Ly chỉ cho anh chàng một cái ánh mắt thản nhiên, sau đó đi đến trung tâm vòng tròn.
"Mặc dù quả thật là tôi đã đến bộ lạc được một thời gian không lâu rồi, nhưng nói thật là tôi vẫn chưa tiếp xúc được với tất cả mọi người."
"Cần gì phải tiếp xúc với tất cả."
Cô cũng không phải đang chối bỏ, nhưng vừa nói xong đã vướng phải sự phản bác của Đồ Khải.
Hắn vung tay một cái, sừng Xí Kiếm thú cắm xuống ngay trước mặt cô, hất cằm nói: "Chỉ có những thú nhân có thực lực, mạnh mẽ nhất mới dám chủ động tiếp xúc với giống cái.
Như vậy thời gian này em đều đã gặp được hết những người vừa có thực lực vừa có sự can đảm rồi."
Lúc nói đến hai chữ can đảm hắn còn khinh thường nhìn tới chỗ của Giác Địch, giống như đang cười nhạo anh không có thực lực mà vẫn còn có suy nghĩ viễn vong đi đề cử mình trước mặt giống cái trong bộ lạc vậy.
Đó không phải là can đảm còn gì.
Biết rõ mình sẽ thua?
"Anh nói đúng."
Vương Ly không bác bỏ lời nói của hắn, còn nghiêm túc bày tỏ: "Nếu đến cả dũng khí tiến cử mình còn không có thì Vương Ly tôi cũng sẽ khinh thường chọn đối phương."
"Dũng cảm vẫn là một bản chất đẹp của thú nhân.
Có khi vào thời điểm đang đối mặt với nghịch cảnh, thú nhân dũng cảm lại có thể tạo ra kỳ tích."
"Nói đúng!"
Đám thú nhân xung quanh rầm rầm vỗ tay cho cô.
"Nói đến nói đi, rốt cuộc em muốn chọn ai?"
Giống như cảm nhận được cô đang nói đỡ cho Giác Địch, Đồ Khải mất kiên nhẫn thúc giục.
Vương Ly cười lắc đầu, bước chân bắt đầu xoay vòng theo hình tròn mà đám người tạo ra.
Đám người xung quanh vô thức im lặng, bên trong căng thẳng mang theo kích động không tên nhìn cô.
Ngược lại là đối tượng vốn đứng gần cô nhất, Đồ Khải, thấy cô không trực tiếp đi về phía mình thì không vui ra mặt.
Nhưng có bao nhiêu người ở đây, còn có cả lão tế ti đang đứng đó dùng ánh mắt thú vị nhìn Vương Ly, hắn có muốn bá vương ngạnh thương cung cũng không được.